Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chí Tôn Chi Lộ

Chương 137: Thắng hiểm




Chương 137: Thắng hiểm

Hoàng Phủ Thiên nguyên khí toàn thân bạo phát, hồng sắc hỏa diễm cũng tập trung lại vào Hỏa Vân kiếm.

Vân sắc trên Hỏa Vân kiếm như bị kích phát, nhiệt lưu nóng bỏng truyền khắp bốn phương tám hướng.

Hoàng Phủ Thiên ánh mắt sắc lạnh, thi triển ra kiếm thức khiến mọi người kinh ngạc.

Xì xèo! Xì xèo!

Âm thanh không khí bị thiêu đ·ốt p·hát lên tiếng xì xèo.

Thức kiếm Hoàng Phủ Thiên thi triển tốc độ không hề nhanh, có điều lại khiến nhiều người có nhãn quang trong mắt lóe lên tia run rẩy. Vì cái ý cảnh hắn phát ra hiện tại vô cùng quái dị.

Cao Đao đứng đối diện cũng nhận ra khí thế trên người Hoàng Phủ Thiên tỏa ra không ổn tí nào.

Trái tim của Cao Đao như bị treo ngược cành cây, không ngừng run rẩy. Gã siết chặt loan đoan trong tay, nguyên khí rít gào liên tục, dấu hiệu thể hiện ra lực lượng mạnh nhất.

Nguyên khí kim sắc biến hóa thành một hư ảnh cự xà to lớn.

Đây chính là thực lực mạnh nhất của Cao Đao hiện tại, gã thi triển vũ kỹ mạnh nhất bản thân nắm giữ, Nhật cấp thượng phẩm Viêm Huyết Ảnh Mãng Đao.

Lực lượng nguyên khí kích phát tới cực độ hóa ra một thứ hư ảnh của Viêm Huyết Mãng Xà.

Thực ra món vũ kỹ này rất khó nắm thành thục, Cao Đao tu luyện lâu tới vậy cũng chỉ nắm được năm thành, mới đủ triệu hoán ra hư ảnh của xà. Nếu để gã nắm giữ được mười phần thì hư ảnh này sẽ mười phần chân thật, như thượng cổ cự xà tái hiện.

- C·hết đi.

Cao Đao gào thét, cả người dốc toàn sức chém ra một đao. Bộ dáng kích động như thấy kẻ thù g·iết cha không bằng.

Hư ảnh Viêm Huyết Ảnh Mãng tuy không quá sống động nhưng chứa uy lực không hề tầm thường bổ tới Hoàng Phủ Thiên.

Tất cả đệ tử tân sinh lại thấy Hoàng Phủ Thiên không hề động thân thể có ý đồ phản công hay né tránh. Trong lòng thầm lo lắng.

Lâm Lộ sắc mặt cũng khó hiểu, tính nếu Hoàng Phủ Thiên còn không động thì hắn phải xông lên cứu viện.

Trước đầu cự xà hư ảnh kia Hoàng Phủ Thiên chỉ nhíu mày lại, thở dài lẩm bẩm:

- Vẫn là thiếu một chút áp lực nữa mới ngộ ra thức thứ hai.

Vừa nói thế kiếm của Hoàng Phủ Thiên lại biến đổi, một man lực cùng nguyên khí cùng xuất, ống tay áo của hắn phần phần giống sắp rách.

Hoàng Phủ Thiên cũng không khinh thường đòn tính công Cao Đao, hắn cũng đem toàn lực ra ứng phó, dù sao Huyền Nguyên trung kỳ đỉnh phong cũng không thể khinh thường được.

Ánh mắt Hoàng Phủ Thiên sắc bén, nguyên khí hỏa diễm xung quanh vốn không hình không dạng lại tụ lại biến thành hư ảnh một con rồng bao bọc cơ thể Hoàng Phủ Thiên.

Vân Hỏa kiếm trong tay cộng hưởng với hóa diễm kích phát ra ngọn lửa trên mình kiếm, hư ảnh rồng cũng xuất hiện trên thân kiếm.

Tức Long Lưu Ly Kiếm thức thứ hai, Tức Long Chấn Thế.

Hoàng Phủ Thiên chém ra kiếm thứ hai trong Tức Long Lưu Ly kiếm pháp. Kiếm quang hóa rồng, xoẹt qua hư không lao tới huyết mãng kia.

Rồng tuy nhỏ hơn mãng, nhưng khí thế của cả hai phát ra vô không kém gì nhau cả.

Hai người đã triệt để thể hiện bản toàn bộ thực lực của mình.

Hư ảnh huyết mãng to lớn còn đang hung dữ vừa gặp bé hơn hai trượng giống như bị chấn nh·iếp lại. Huyết mãng giống như có linh trí mơ hồ phát ra sự kiêng kị.

Ầm ầm!

Tức long không để tâm lao tới công kích huyết mãng.



Huyết mãng cũng không vừa rống lên rồi lập tức triển khai t·ấn c·ông.

Nguyên khí xung quanh chấn động.

Gào gào.

Hai bên quấn lấy nhau không bao lâu thì tách ra, chỉ thấy trên mình của huyết mãng liên tục phát ra vết nứt, vừa rồi là bị đẩy lùi.

Sự tình tuy khó tin này lại là sự thật. Tức long dựa vào hỏa diễm đặc thù dễ dàng trấn áp huyết khí trên thân của huyết mãng.

Công bằng mà nói Cao Đao dùng đòn này vô cùng mạnh, tiếc là gặp phải khắc chế như Hoàng Phủ Thiên.

Thấy hư ảnh huyết mãng không ngừng đẩy lùi, Cao Đao sắc mặt như tro tàn. Nguyên khí không ngừng truyền vào hư ảnh, tiếc là giống muối bỏ bể.

Tức long cường hãn hung bạo đem huyết mãng xé tan thành vô số mảnh giống xé một tờ giấy sau cuộc giao tranh ngắn gủi.

Sự tình này thể hiện là kiếm pháp của Hoàng Phủ Thiên mạnh mẽ hơn đao pháp Cao Đao nên mới như vậy. Hoặc là nói rắn không thể thắng được rồng.

Xung quanh tất cả không hề tưởng tượng được sự tình hiện tại.

Cao Đao dùng hết lực lượng của chính mình kết hợp với tứ phẩm Bảo Khí, vậy mà không thể duy trì được một khắc liền bị đối phương xé tọa ra từ mảnh nhỏ.

Nhiều người cảm thấy sự tình vừa nãy giống như trò đùa mà Cao Đao chính là tên hề đó. Đòn công kích đầy sát khí của Huyền Nguyên trung kì đỉnh phong lại bị Hoàng Phủ Thiên phá vỡ một cách đầy nực cười vậy sao.

Trần Thập Nhất, Lý Kiểm thở phào một hơi, Lâm Lộ cũng chậm rãi thu chưởng lại, Lâm Hạ Nhu lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Hoàng Phủ Thiên.

- Không thể nào.

Cao Đao cảm nhận được kiếm quang hình rồng kia lao về phía mình trong lòng sự không tin tưởng cùng với cảm giác tuyệt vọng bao trùm.

- Ta không thể thất bại được, nhất định không được. Nếu đột phá Huyền Nguyên hậu kì chắc chắn sẽ thắng lợi. Phải đột phá Huyền Nguyên hậu kì.

Sâu trong suy nghĩ tuyệt vọng là khát khao đột phá. Cao Đao tự huyễn hoặc bản thân sẽ đột phá được, vốn nghĩ nó giống như một trò đùa nhưng điều cho là kì tý này lại xảy ra.

Khi mọi người tưởng Hoàng Phủ Thiên nắm chắc thắng lợi bỗng khí thế Cao Đao lại tăng mạnh thêm nữa, nguyên khí vốn áp súc tới cực hạn dường như phá vỡ bức tường giới hạn. Thiên địa nguyên khí tụ tập lại xung quanh gã.

- Haha, ông trời cũng giúp ta. Ta đã đột phá Huyền Nguyên cảnh hậu kì rồi. Hoàng Phủ Thiên ngươi hãy c·hết đi.

Cao Đao giống như phát điên, hắn mặc kệ mới đột phá mà dồn hết nguyên khí lại vào Âm Sát Huyết Đao, lần thứ hai bổ ra hư ảnh Viêm Huyết Ảnh Mãng. Lần này nó còn to lớn hơn trước vài phần, hư ảnh cũng rõ rệt hơn rất nhiều.

Các đệ tử xung quanh cũng nhận ra sự đáng sợ của chiêu thức Cao Đao thi triển. Cả đám đứng xa nhìn lại vẫn cảm thấy áp lực phần phật, đầu óc hoa cả lên muốn té xỉu.

Rắc.

Viêm Huyết Ảnh Mãng lao tới cực kì nhan tự như cơn cuồng phong mạnh mẽ áp tới kiếm quang hình rồng kia.

Lần v·a c·hạm này tình thế đảo ngược, hư ảnh huyết mãng chiếm thượng phong, cắn nát mình rồng với sức mạnh áp đảo. Sau đó tiếp tục hướng tới công kích Hoàng Phủ Thiên.

Lâm Lộ lần này cũng lộ ra lo lắng:

- Nguy rồi.

Huyền Nguyên cảnh hậu kì kết hợp với Nhật cấp thượng phẩm vũ kĩ uy cùng với Bảo khí trợ lực, lực lượng tăng không chỉ gấp đôi. Sát chiêu như vậy Hoàng Phủ Thiên có thể đỡ được sao!

- Dù thế nào cũng không thể để hắn trọng thương quá nặng.

Hắn vừa giải trừ chưởng pháp, trong thời gian ngắn không thể tạo ra cô kích có thể hóa giải được đòn đánh kia.

Lâm Lộ cuối cùng vẫn động thân ra ứng cứu.



Trần Thập Nhất cũng vội vàng lao tới.

Không ai có thể tin tưởng được Hoàng Phủ Thiên có thể hóa giải được chiêu thức cường đại kia của Cao Đao.

Tới Hoàng Phủ Thiên không ngờ tới tên khốn Cao Đao này gặp nguy đột phá giống tiểu thuyết. Đòn công kích toàn lực của Huyền Nguyên cảnh hậu kì, hắn không có khả năng tiếp nổi bằng thân thể. Dù có Minh Vương Cực Thể thì hắn vẫn sẽ bị trọng thương là không thể bàn cãi.

Nhưng thi triểu ra Khai Thiên nhất thức hiện tại hắn không đủ nguyên khí để kháng lại một kích toàn lực của Cao Đao mới đột phá khi nãy.

- Mẹ nó, lão tử liều mạng với ngươi.

Hoàng Phủ Thiên không nghĩ nhiều nữa, lập tức dồn toàn bộ nguyên khí còn xót lại vào Vân Hỏa kiếm. Liều mạng đâm ra Khai Thiên nhất thức.

Vào khoảng khắc áp lực dồn nén cao nhất, thời điểm Hoàng Phủ Thiên tính đâm ra Khai Thiên nhất thức, ngay trong nháy mắt này trong đầu hắn hiện lên cảnh lão sư phụ tiện nghi dùng thứ kiếm thứ hai.

Hình ảnh đó cứ liên tục tua đi tua lại trong khoản khắc này.

Hoàng Phủ Thiên bỗng cảm thấy đầu óc như được thông sốt, “hình” của Khai Thiên nhị thức bỗng trở nên rõ rệt trong đầu hắn. Cái mà hắn suy ngẫm từ lâu nhưng chưa thể hiểu được.

Khai Thiên nhị thức.

Hắn vào thời điểm then cốt lại biến đổi thức kiếm, đâm biến thành chém. Đường kiếm chém xuống ngay vào thời khắc hư ảnh huyết mãng đâm thẳng thới.

Tất cả đều nhìn thấy đòn chém so với tốc độ đao khí biến thành hư ảnh kia còn chậm hơn nhiều, vậy mà lúc chỉ còn cách vài thước lại chậm lại thấy rõ.

Quỷ dị hơn chính là thế kiếm của Hoàng Phủ Thiên thoạt nhìn vô cùng thiếu lực mà cảm tưởng thiên địa nguyên khí giống như tụ lại trên thân kiếm phát ra uy năng đáng sợ. Kiếm ngay khi va vào hư ảnh lập tức cắt qua, cắt hư ảnh làm đôi như cắt tàu hũ rồi tan biến vào hư không.

Một sự giải quyết vô cùng nhẹ nhàng.

Lâm Lộ, Trần Thập Nhất ứng cứu nửa đường cũng ngỡ ngàng.

Trước đòn t·ấn c·ông khủng bố đó Hoàng Phủ Thiên lại khiến nó biến mất vào hư không mà không gây ra động tĩnh gì.

Lâm Lộ trước đường kiếm tuyệt diệu kia thân thể không kìm được mà hơi run lên. Trong mắt ánh lên sự phức tạp, càng ngày hắn càng nhìn không thấu Hoàng Phủ Thiên. Cái thức kiếm kia nhìn thì đơn giản nhưng ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, không nghĩ tới đối phương có thể học và vận dụng được nó.

Phụt.

Hoàng Phủ Thiên búng ra một ngụm máu tươi.

Hắn lau v·ết m·áu đi, cảm nhận thân thể hư thoát, chân khó đứng vững sắp ngã may mà có Vân Hỏa kiếm chỗng đỡ. Khí hải khô kiệt, thậm chí không ít mạch máu chảy ngược dẫn tới vỡ ra làm hắn thổ huyết.

Ngay cả với thực lực hắn đang có bây giờ vẫ chưa đủ tư cách thi triển Khai Thiên nhị thức, đó hẳn là lý do hắn vẫn chưa dùng được. Vừa nãy cưỡng chế chém ra tạo thành áp lực lớn ở cơ thể, nguyên khí bị vắt kiệt.

Nhưng Hoàng Phủ Thiên không hối nhận vì bản thân lại có thêm con bài tẩy liều mạng với cường giả. Thức thứ hai này làm hắn tin tưởng chỉ cần trong phạm vi gần thi triển ra không mấy ai đỡ được nó.

- A!

Cao Đao há hốc mồm, gã thật sự không thể tin vào mắt mình được. Đòn t·ấn c·ông của hắn lại bị Hoàng Phủ Thiên hóa giải dễ dàng thêm lần thứ hai!

- Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào.

Giờ Cao Đao như phát điên mà gào thét.

- Hét cái rắm.

Hoàng Phủ Thiên không biết đứng dậy từ khi nào chạy tới đánh một quyền lên mặt Cao Đao.

Cao Đao phân tâm liền bị Hoàng Phủ Thiên đánh bay ra bên ngoài.

Nguyên khí hiện tại cạn kiệt nhưng thể chất vẫn còn đó. Dù không dùng nguyên khí cũng có thể đánh cho tên Cao Đao răng rơi đầy đất, kiên quyết là hắn phải ra tay trước.



Tất cả vốn nghĩ kết thúc rồi không ngờ lại Hoàng Phủ Thiên lại đột nhiên ra đòn công kích đem Cao Đao hất bay.

Hoàng Phủ Thiên vừa nãy suýt bị lật thuyền trong mương, đương nhiên không để lần thứ hai lặp lại rồi.

- Mẹ nó lúc nãy không phải đột phá sao hung giữ lắm sao, đột phá tiếp đi cho ta xem, mạnh miệng tiếp cho ta xem nào.

Cao Đao đến lúc bình tĩnh lại liền nhận ra mình lọt vào quyền phong tứ phía, bản thân không tìm được không tìm được thời điểm để phản công.

Hoàng Phủ Thiên càng đánh càng hăng, chủ yếu đánh vào mặt của đối phương.

- Á á á.

Cao Đao cắn căng vung đao muốn liều mạng với Hoàng Phủ Thiên. Đao của gã vung ngược về phía bản thân, nếu Hoàng Phủ Thiên không né thì đao sẽ cắt qua eo của hắn.

Hoàng Phủ Thiên sao để việc đó sảy ra, bật người lên cao, chân sút vào lồng ngực của đối phương. Chưa hết, ở trên không trung hắn bật lên theo, một cước sút Cao Đao bắn dưới mặt đất.

Rầm!

Cao Đao đập như lưu tinh lao xuống làm mặt đất nứt rạn như mạng nhện.

- Huyền Nguyên hậu kì gì chứ, ta vẫn có thể đánh ngươi như cẩu.

Trước mắt nhiều người, Hoàng Phủ Thiên chân dẫm lên ngực Cao Đao, điệu bộ lạnh lùng nói.

Lần này ai thắng lợi đã không còn phải nói nữa rồi.

Cuộc chiến căng thẳng này diễn ra không tới một khắc mà quá nhiều chi tiết lật kèo. Đặc biệt các tân sinh đệ tử nhìn vị lão sinh đệ tử uy mãnh kia bị Hoàng Phủ Thiên đánh bầm dập, trong lòng ngực toát ra ngọn lửa mãnh liệt.

Đám tay chân của Cao Đao, đặc biệt là Tào Chấp liền run cầm cập. Họ không tin tưởng được Cao Đao cuối cùng lại bị thua, đột phá rồi vẫn bị thua dưới chân Hoàng Phủ Thiên.

Không thể nào!

Nhìn Cao Đao nằm dưới chân Hoàng Phủ Thiên, trong lòng cả đám rét lạnh, cũng có cảm giác danh dự của đệ tử lão sinh như bọn hắn bị kẻ khác hung hăng dẫm dạp.

Hoàng Phủ Thiên nhìn Cao Đao mặt bị dẫm tới biến dạng, vô số mảnh vỡ quẹt vào ngương mặt anh tuấn, tới chảy máu, miệng không ngừng mấp máy nhưng không nói được câu gì tử tứ. Hắn nở một nụ cười tà ác nói:

- Muốn nói thì đứng dậy nói chứ, sao lại nói kiểu thế.

Hắn túm lấy cổ Cao Đao kéo thân thể to lớn của gã lên dễ dàng

- Đừng mơ ta nhận thua! Hoàng Phủ Thiên ta có c·hết cũng không nhận thua một đệ tử tân sinh như ngươi. Ngươi có thể vũ nhục ta nhưng đừng mơ để ta khẩn cầu xin ta.

Cao Đao cả người cảm thấy đau đớn, nhưng miệng không chịu thua. Gã không phải can đảm mà là tin tưởng Hoàng Phủ Thiên sẽ không dám g·iết bản thân ở trong tông môn.

Hoàng Phủ Thiên cười cười:

- Ta sao có thể g·iết ngươi được, cùng là đệ tử Kiếm Trảm tông với nhau mà.

Ánh mắt hắn đảo tới thanh Âm Sát Huyết Đao mà Cao Đao vẫn nắm chặt lấy, gian xảo nói:

- Có điều ta vẫn sẽ lấy chút bồi thường, ví dụng như thanh đao này cũng là đồ tốt đấy. Cho mượn chơi ít lấy thì trả.

- Ngươi đừng có mơ.

Cao Đao tất nhiên không đồng ý.

- Mơ hay không không phải ngươi nói.

Hoàng Phủ Thiên dùng sức c·ướp lấy Âm Sát Huyết Đao, rồi ném Cao Đao đi bay đi tới chỗ đám Tào Chấp. Hắn nói tiếp:

- Muốn khiêu chiến ta sẵn sàng hoan nghênh, nhưng lần sau nhớ đem đồ tốt đi, bằng không ta sẽ không nhẹ tay với ngươi như này đâu.

Cao Đao cảm thấy nhục nhã vô cùng, b·ị đ·ánh trọng thương, v·ũ k·hí bị đoạt đi còn bị khiêu khích trắng trợn. Tôn nghiêm bản thân bị hung hăng đánh mạng.

Đám Tào Chấp thì không dám tiếp tục gây sự với Hoàng Phủ Thiên, vội dìu Cao Đao bỏ chạy.