Chương 131: Đan bán thành phẩm
Hoàng Phủ Thiên lấy ra Thanh Viêm đỉnh đặt trước mặt.
Theo những gì đọc trong Luyện Đan quyết người mới nhập môn sẽ cần làm quen với Dược đỉnh của mình trước. Làm theo … bước.
Bước đầu là đưa tay lên trên hoả khẩu, vận chuyển hỏa nguyên khí của bản thân truyền vào bên trong đỉnh.
Hoàng Phủ Thiên đặt tay lên hỏa khẩu, nguyên khí bên trong cơ thể di chuyển, một cỗ nhiệt lưu hồng sắc theo kinh mạch chuyền tới lòng bàn tay. Hồng sắc nguyên khí sau khi truyền tới lòng bàn tay hơi đình trệ, liền bị một cỗ hấp lực quỷ dị kéo nó ra ngoài.
Phốc.
Một âm thanh trầm vang lên, trong Thanh Viêm đỉnh rực sáng ánh hồng sắc không ngừng thiêu đốt.
Thanh Viêm đỉnh chính là nguyên do cỗ hấp lực xuất hiện kéo lấy hồng sắc hỏa diễm từ bàn tay vào bên trong đỉnh.
Sớm đã đoán ra nhưng sự tình quỷ dị này vẫn làm Hoàng Phủ Thiên giật mình, theo bảng năng nhìn trong dược đỉnh phừng phừng hỏa diễn khiến hắn muốn thu tay lại. May là định lựng khống chế bản năng, bàn tay không có gì là sẽ bị bỏng nên vẫn tiếp tục áp vào dược đỉnh.
Nhìn ngọn lửa bốc lên trong dược đỉnh, Hoàng Phủ Thiên đã chứng minh được mình hoàn thành được bước thứ nhất.
Bây giờ tới bước thứ hai sử dụng mộc nguyên khí.
Hỏa diễm bây giờ chỉ là hỏa diễm bình thường đó không phải là thích hợp để luyện dược. Cần có mộc nguyên để đưa vào dược đỉnh mới là hoàn thành bước thứ hai.
Theo Luyện Đan Quyết ngay cả người sở hữu Hỏa, Mộc song hệ mà muốn tìm được một tia Mộc nguyên khí khá là vất vả. Bản thân Hoàng Phủ Thiên không có mộc nguyên khí, nhưng Mộc lão lại có. Giờ Mộc lão tồn tại cộng sinh ở trong thân thể hắn, vì vậy vay mượn một chút mộc nguyên khí cũng không khó gì. Chỉ cần nhớ lại lần trước nơi bắt nguồn của Mộc nguyên khí xuất hiện trong cơ thể là ở đâu, rồi lấy ra từ đó là được.
Hoàng Phủ Thiên nhắm hai mắt lại, thần du trong cơ thể, Linh Hồn lực phát động tìm kiếm. Mất tới ba mươi phút mới tìm được một tia mộc nguyên khí mỏng tới đáng thương.
- Tìm được rồi.
Mở mắt ra lẩm bẩm, quả nhiên ở nơi đó vẫn còn một lượng mộc nguyên khí nhất định. Dùng tạm trước, sau có gì thì hỏi mượn Mộc lão sau.
Mộc nguyên khí thẩm thấu vào bên trong hỏa diễm, sự mạnh mẽ của Hỏa diễm lập tức bị Mộc nguyên khí kìm chế lại. Bước thứ thai đã hoàn thành, giờ có thể bắt đầu bước thứ ba là luyện đan chính thức.
Trong đầu Hoàng Phủ Thiên hiện lên từng gốc thảo dược, và từng loại đưa vào trước sau. Linh Hồn lực tràn vào dược đỉnh, một phần khống chế mức độ của hỏa diễm, một phần kiểm tra các loại dược phẩm.
Đưa tay lên, lấy một gốc Nguyên khí quả thu vào trong tay, Hoàng Phủ Thiên ném nó trực tiếp vào bên trong dược đỉnh.
Nhưng vì hành động này hơi hấp tấp Hoàng Phủ Thiên không kịp khống chế hỏa hầu, Nguyên khí quả vừa tiến vào dược đỉnh, hồng sắc hoả diễm hừng hực bùng cháy trong nháy mắt gốc dược liệu bị đốt thành đen thui.
Hoàng Phủ Thiên dùng linh hồn lực của mình đẩy phần đó ra một cái địa phương dùng để chứa đựng phế phẩm, tự khắc nó sẽ tự đẩy ra ngoài.
Cần phải làm quen thêm nữa.
- Tiếp tục xem sao.
Hoàng Phủ Thiên lại lấy ra thêm một gốc Nguyên khí quả ném vào trong dược đỉnh, tinh thần cao độ khống chế hỏa hầu một cách ổn trọng nhất. Dưới sự cẩn thận này vậy mà Nguyên khí quả cũng chỉ kiên tri được ít lâu rồi vẫn bị đốt trụi.
- Thật sự khống hỏa có phần khó khăn hơn là tưởng tượng, nhiệt độ của hỏa diễm không còn cuồng bạo rồi nhưng vẫn cao hơn mức bình thường.
Sau hai lần quan sát Hoàng Phủ Thiên có thể rút ra kết luận. Hỏa diễm của hắn bất đồng với người bình thường, yêu thú hỏa diễm cường đại so với nhân loại hỏa diễm, nên nhiệt hỏa khống chế càng thêm khó khăn.
- Vậy thì đốt đến khí nào thuần thục thì thôi, ta không tin mình không tinh luyện được vài gốc dược liệu.
Quyết tâm là thế, cuối cùng đốt hỏng cả mười phần cũng không thể làm được. Hoàng Phủ Thiên lại phải đi mua thêm mấy chục phần nữa về dự phòng.
Sau hai mươi lần thất bại Hoàng Phủ Thiên đã có thể nắm bắt được nhiệt hỏa phù hợp để đề luyện Nguyên khí thảo.
Đem Nguyên khí thảo ném vào bên trong đỉnh, Hoàng Phủ Thiên sắc mặt ngưng trọng, Linh Hồn lực bao trùm l·ên đ·ỉnh vững vàng khống chế nhiệt độ của hồng sắc hỏa diễm. Linh hồn lực xuyên thấu đỉnh, nhất mực quan sát nguyên khí thảo đang được bao quanh trong hỏa diễm mà đề luyện.
Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm nguyên khí thảo đã dần bị bào mòn thành một dạng chất lỏng, đề luyện đã thành công. Giờ là dùng hỏa diễm tôi luyện giọt chất lỏng này để lấy phần tinh túy nhất ở bên trong.
Liên tục tinh luyện, thì giọt chất lỏng hóa thành màu đỏ sẫm. Tinh túy của Nguyên khí quả đã thành công được Hoàng Phủ Thiên luyện ra.
Thành công, Hoàng Phủ Thiên chậm rãi rút đi hỏa diễm, đem phần dược dịch lấy ra ngoài, để trong một cái bình đan.
Làm xong, Hoàng Phủ Thiên giống như thoát lực nằm bẹp xuống sàn nhà, hơi thở phì phò gấp gáp, trán cũng lấm tấm mồ hôi. Với Huyền Nguyên cảnh và Khí Hải to hơn người thường, vậy mà đề luyện đan dược cũng không chịu nổi. Hắn có thể kiên trì tới lúc thành công là không tệ rồi.
Miễn cưỡng vực dậy, giờ phút này Khí Hải của hắn khô kiệt, Linh Hồn lực cũng không còn sung mãn. Nên tu luyện để đạt được lợi ý lớn nhất.
Trong lòng Hoàng Phủ Thiên cũng chẳng muốn đâu, nhưng để có thể hoàn toàn nắm vững luyện đan, mệt mỏi cũng phải bò dậy. Khẩu khuyết vận chuyển hấp thụ thiên địa nguyên khí.
Tiếp đó hắn lại đổi sang Động Thiên quyết, từ từ tu bổ lại Linh Hồn lực.
Một canh giờ sau, Hoàng Phủ Thiên mở mắt ra, cảm giác uể oải đã giảm bớt, đồng thời cảm giác tiến bộ nho nhỏ trong người. Quả nhiên là khi hao tổn nguyên khí xong, thì lập tức tu bổ là lựa chọn tốt nhất.
Nhìn lại các sai lầm Hoàng Phủ Thiên biết rằng luyện đan cũng không dễ như trong mấy quấn tiểu thuyết hắn từng đọc, chỉ cần búng ngón tay ra lửa tùy tiện đốt hỏa vài cái, ném dược phẩm vào lăn qua lăn lại là biến thành dược dịch, xong xoay vòng vài cái ngưng đan ra là thành công.
Có thể ăn được rồi.
Hắn ngồi dậy bắt đầu tiếp tục luyện ra các phần dược liệu con lại.
Đã có kinh nghiệm luyện Nguyên khí quả, Hoàng Phủ Thiên lần này luyện chế rõ ràng đã thoải mái hơn nhiều. Chỉ cần tiêu tốt năm phần Lưu Huyết quả, Túc Anh quả… là đã có thể chắt ra được dược dịch rồi.
Nhìn các loại dược phẩm chỉnh tề trước mặt, giờ chính là bước cuối cùng. Sử dụng các loại tài liệu vừa luyện chế ra, ngưng luyện thành viên đan dược hoàn chỉnh.
Đầu tiên đưa dược dịch Nguyên huyết quả vào bên trong, đề luyện nó tới khi biến thành màu ngà trắng. Sau đó đưa bột của Lưu Huyết quả tiến vào bên trong, để hai loại hòa vào với nhau.
Bột vụn chập rãi bao vây lấy giọt dịch, dưới nhiệt độ cao của hỏa diễm chậm rãi dung hợp lại thành một chất dược dịch hồng nhạt to ngang một đốt tay.
Tiếp tục đề luyện, Linh Hồn lực mẫn cảm khống chế tốt hỏa diễm. Một vài khắc trôi qua, hồng sắc dược dịch hóa thành màu đỏ sẫm bắt mắt.
Tiếp đến là các dược dịch còn lại được đẩy vào trong dược đỉnh. Lúc chính là thời khắc để thăng hỏa hầu để nó có thể dung nhập lại một chỗ với nhau.
Hoàng Phủ Thiên cẩn trọng đề thăng lên, ai ngờ vừa đề thăng lên được một phần, dược đỉnh lập tức chấn động động.
Bùm!
Tiếng nổ nhỏ vang bên trong đỉnh, tiếp đến là một đoàn khói đen bay ra.
- Khụ khụ..
Hoàng Phủ Thiên mở hỏa khẩu ra thì khói đen bay hết vào mặt, khói đen chui vào mũi và miệng làm hắn vô cùng khó chịu. Liên tục ho khan mấy cái mới dịu bớt được cảm giác này.
- Cái này đúng là ngoài ý muốn, không ngờ trực tiếp bạo đan luôn. Biến mình thành chật vật không chịu nổi.
Nhìn khói đen không người được nhả ra, Hoàng Phủ Thiên thở dài.
- May vẫn còn không ít dược phẩm, tiếp tục luyện xem. Nếu hết dược phẩm mà không luyện thành công thì coi như mình với luyện đan không có duyên đem bán lại cái đỉnh chắc chắn kiếm không ít.
Đã có kinh nghiệm từ trước, nên các bước hiện nay của Hoàng Phủ Thiên vô cùng nhanh chóng. Chốc lát đã ngưng ra không ít dược dịch rồi.
Kế tiếp là bước dung hợp bọn chúng lại.
Hoàng Phủ Thiên hít một ngụm sau, bắt đầu đưa từng dược dịch vào theo từng bước. Lần này hắn lập tức tăng mạnh hỏa diễm trong đỉnh.
- Bùm.
Một âm thanh quen thuộc vang lên.
Vì hỏa hầu tăng quá mạnh nên lập tức bị lô, lần này so với trước còn thảm hơn, khói bụi bay mịt mù.
Mặt mũi Hoàng Phủ Thiên lại bị bôi đen lần thứ hai.
Lại tiếp tục thử sang lần thứ ba, lần này không hề tăng hỏa hầu, kết quả luyện mãi không xong, dược dịch vẫn là dược dịch không hoàn thiện.
Hắn lại tiếp tục đề luyện, các lần tiếp theo không bạo lô cũng là cháy mất dược dịch hoặc là ngưng luyện thất bại.
Vọt tới lần thứ tám nắm bắt chuẩn thời khắc lập tức dung hợp thành công thành một mớ hỗn dịch sáng chói.
- Mãi mới được.
Lần này không bạo đan hay thất bại chính là bước tiến lớn rồi.
- Giai đoạn cuối chính là ngưng đan, chỉ cần ngưng được thành công đan thì sẽ ra sản phẩm. Chưa nói thành phẩm hay phế phẩm, ngưng được ra đan chính là bước tiến rồi.
Ngưng đan là ngưng tụ dược dịch thành đan hoàn, chỉ có một công đoạn là áp súc nó lại. Tuy vậy nói dễ hơn làm, phải căn chuẩn thời gian bằng không kết quả vẫn chỉ có nổ lò. Uy lực chắc chắn không nhỏ.
Hoàng Phủ Thiên khống chế linh hồn lực, không ngừng áp súc lại hỏa diễm thành một khối cầu nhỏ. Hắn tinh thần tập chung tới cực điểm, mồ hôi không ngừng chảy ra như mưa.
Hỏa cầu nhỏ không ngừng quay vòng, liên tục bao phủ nhiệt hỏa không ngừng tôi luyện dược dịch trong đó.
Dược dịch bị hỏa diễm bao trùm không ngừng biến đổi, lớp bề mặt chậm rãi hóa thành một viên cầu, các giọt dược dịch bên trong cũ từ từ bị cô đặc lại.
Linh Hồn lực của Hoàng Phủ Thiên cảm nhận được hết các biến đổi này, hắn lại càng tập chung vào, vì sắp tới giờ khắc ngưng đan rồi.
Ba khắc sau, trong phòng xuất hiện một mùi gì đó có phần khó ngửi. Đan hương đã ra, giờ khắc ngưng đan đã đến.
Đan hương chính là khi vào thời khắc ngưng đan thàn công sẽ xuất hiện mùi hương của đan dược.
Hoàng Phủ Thiên quát nhẹ một tiếng:
- Ngưng cho ta!
Dược đỉnh vang lên t·iếng n·ổ nhỏ, hỏa diễm bao quanh đan phân tán ra bốn phương tám hướng, rồi tan biến khỏi đỉnh.
Hoàng Phủ Thiên dánh ra một chưởng, đẩy nắp hỏa khẩu ra khỏi, viên đan hoàng thuận thế bay ra bên ngoài.
Một khỏa đan dược màu đỏ nhạt bay ra, Hoàng Phủ Thiên phi thân bắt lấy nó.
Kiểm tra thành phẩm của mình vất vả.
- Cái này chỉ có thể là bán thành phẩm mà thôi.
Viên đan có màu đỏ nhạt, một số phần hơi sạm lại do hỏa diễm đốt. Đan hương cũng có mùi ngai ngái, khác với mùi thơm của hoa so với Luyện Đan quyết ghi chép lại.
Nhưng Hoàng Phủ Thiên cũng không thất vọng, trái lại vô cùng vui vẻ. Bán thành phẩm không phải thành phẩm nhưng cũng không phải phế phẩm. Nghĩ là hắn đã đi đúng hướng, thiếu chút khả năng khống chế liền có thể ngưng ra thành phẩm chính thức.
- Vậy là có hi vọng thành luyện dược sư rồi. Cũng không phải không có chút cơ hội nào. Mất nguyên một ngày trời, tốn bao nhiêu dược phẩm cũng không phải vô ích.
Hoàng Phủ Thiên hài lòng nói.
Nếu để luyện dược sư khác nghe được chắc tức c·hết mất. Bỏ ra một ngày là vô ích, thế bọn hắn bỏ ra nửa năm thất bại là cái gì, phế vậy hả.
Bất kì luyện dược sư nào cũng phải trải qua thất bại dong dài mới đạt được thành công. Vậy mà Hoàng Phủ Thiên bỏ ra một ngày, không ai hướng dẫn, chỉ có quyển sách vô vị đọc và làm theo đã có thể chế ra bán thành phẩm, nói ra sợ người ta còn chụm lại đánh cho hắn một trận no đòn.