Nàng lớn như thế rồi, lần thứ nhất gặp được loại tình huống này.
Nhưng mà nếu người muốn ta đi thì ta cứ không đi
đó: "Đường không phải của nhà ngươi, ta muốn đi thế nào thì đi thế đó."
Dứt lời, nàng ngẩng cao đầu, đắc ý nhìn qua Hàn
Tam Thiên, lại nào biết, Hàn Tam Thiên chỉ đứng yên tại chỗ, không đi.
Thậm chí, vẫn cười khẽ với nàng, làm thủ thế, ra
hiệu mời nàng đi trước.
Đại mỹ nữ lập tức không nhịn được nữa, kiên trì hướng phía trước đi vài bước, chỉ là, tuy nàng đang đi về phía trước, nhưng thân thể lại vô cùng thành thật không ngừng quay đầu nhìn về phía Hàn Tam
Thiên.
Thấy Hàn Tam Thiên vẫn lạnh nhạt nhìn qua nàng, nàng càng chạy càng xa, trong lòng cũng càng ngày càng hoàng.
Trong mắt Hàn Tam Thiên mang theo ý cười nhè
nhẹ, nhìn thấy nàng đi được có chút xa rồi, đang muốn tự mình rời khỏi, nhưng nhưng vào lúc này, thân thể đại mỹ nữ lại đột nhiên mềm nhũn, trực tiếp té ngã trên đất.
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, nhưng
vẫn chưa tiến lên, chỉ là nhàn nhạt nhìn qua nàng.
Nhưng mấy giây sau, nha đầu này vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Chẳng lẽ, không phải đang giả bộ?
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên nhíu mày, nhìn bộ dáng của nàng, tựa hồ thật không giống như giả bộ. Sau đó Hàn Tam Thiên vội vàng mấy bước đi tới, kéo nàng lên xem xét, nhất thời trong lòng quýnh
lên.
Sắc mặt nàng có hơi trắng, trên miệng nhỏ xinh đẹp lờ mờ có chút bầm đen, đây là dấu hiệu trúng độc.
Chẳng lẽ vua rồi trong khi chiến đấu nàng hi hai
tên kia ám toán rồi sao?
Ngẫm nghĩ cẩn thận lại, tựa hồ vô cùng có khả năng, chỉ là khả năng nha đầu này cũng không biết rõ tình hình, đi theo anh một đường xuống núi, bởi vì đi lại ảnh hưởng huyết dịch lưu động tăng lên, bởi vậy dẫn đến độc phát.
Im lặng lắc đầu, Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng công nàng lên trên lưng, hướng về phía sơn động đang ẩn núp cùng Tê Tê.
Còn may ở đây cách sơn động cũng không xa, vừa rồi Hàn Tam Thiên cố ý đuổi nàng đi, cũng là bởi vì đã đạt được mục đích giúp đỡ nàng rồi, không muốn cùng nàng tiếp tục dây dưa.
Mặc dù vóc dáng của nàng rất cao, kém Hàn Tam Thiên cũng không nhiều, nhưng thể trọng lại nhẹ nhàng vô cùng, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng không thể không cảm thán, trên người đại mỹ nữ này thật sự rất đặc biệt, những chỗ nên có thì so với người khác không thua kém chút nào, chỗ không nên có thì thậm chí ngay cả tì vết nhè nhẹ cũng sẽ không
có thêm.
Trở lại sơn động, sương mù lượn lờ, đại mỹ nữ bởi vì
trúng độc mà hôn mê, thế mà cũng bởi vì bị sặc quả
lợi hại, thân thể không tự chủ được ho khan.
Tê Tê đang đang bận bịu nướng đồ vật trên đống lửa, nghe được âm thanh có người vào động đương nhiên biết là Hàn Tam Thiên, nhưng khi hắn nghe tới giọng nữ ho khan, nhất thời trong tay không khỏi
ngừng lại, cảnh giác nhìn về phía cửa hàng.
Bên dưới khói mù lượn lờ, nhìn không rõ lắm, chờ
một lát, mới nhìn thấy thân ảnh Hàn Tam Thiên
công một người chậm rãi đi đến.
"Cái gì vậy, thăng thiên thành tiên sao?" Hàn Tam Thiên nhịn không được chửi bậy một câu.
Con mẹ nó làn khói mù lượn lờ này, nào giống nấu cơm chứ, rõ ràng chính là hóa vũ thành tiên.