Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3276: "Chẳng lẽ là ta?" 




Bị Hàn Tam Thiên chửi bậy một cấu trúng tim đen, khuôn mặt Tê Tê lộ vẻ xấu hổ, lúc đầu hắn nghĩ đến Hàn Tam Thiên vừa tỉnh, tâm tình đoán chừng cũng không phải quá tốt, cho nên mới xung phong nhận việc học Hàn Tam Thiên nấu cơm.

Nhưng có chút chuyện, xem ra dễ dàng, nhưng làm

lại khó.



Không để ý tới Hàn Tam Thiên, Tê Tê đứng lên, nhìn

đại mỹ nữ trên lưng Hàn Tam Thiên một cái, nhất thời sinh lòng bất mãn.

Cực phẩm đó.

Gương mặt này có thể xưng là hoàn mỹ, vóc người này càng là... Chậc chậc, nhìn thấy toàn thân khô nóng.

"Dù sao thì vẫn chưa nấu cơm xong, nếu không, người lại đi một vòng?" Tê Tê nhìn qua đại mỹ nữ, nước bọt cũng sắp chảy ra rồi, nhịn không được nói với Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên liếc mắt một cái, anh hiểu rất rõ trong lòng Tê Tê đang nghĩ gì, Tê Tê đang muốn dụ anh ra ngoài đi một vòng để rước đại mỹ nữ này về

nhà.

"Xéo đi, không có chuyện thì người thu thập một chút, người biết thì còn hiểu người đang nướng đồ vật, không biết còn tưởng rằng người ở bên trong động hun khói bắt chuột." Trả lời một câu, Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng đặt đại mỹ nữ ở bên trên tảng đá lớn ban đầu, ngay sau đó, hắn đứng dậy xem xét tình huống của nàng một chút.

Nhìn thấy sắc mặt của nàng càng thêm tiều tụy,

bầm đen trên môi cũng càng thêm đậm, xem ra,

độc tính của độc này cũng không nhỏ, chỉ là thời gian ngắn ngủi từ lúc đi vào động như thế mà đã

tăng thêm không ít.

"Mẹ nó, ta còn tưởng rằng là mỹ nữ ngoại vực, thì ra là trúng độc." Tê Tê liếc mắt nhìn mỹ nữ, trầm giọng nói.

Nhưng mà khi nàng vừa nằm xuống, ngược lại nhìn càng thêm rõ ràng, quả nhiên là cực phẩm trong cực phẩm.

"Giúp nàng bảo vệ tâm mạch." Hàn Tam Thiên phân. phó nói.

Tê Tê sửng sốt một chút: "Ta?"

"Chẳng lẽ là ta?"

Tê Tê nhe gất đầu, sau khi chờ Hàn Tam Thiên nâng

nàng dậy, một đạo năng lượng liền trực tiếp thuận

theo một chưởng của hắn đập vào trên lưng của nàng, nhất thời, chỉ thấy mày liễu của đại mỹ nữ nhíu lại, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.

"Ngươi đang làm gì?" Hàn Tam Thiên buồn bực nhìn. về phía Tê Tê, ngươi đây là chữa thương cho người khác hay là ngại người khác tổn thương không đủ nặng?

"Ta... Ta chữa thương mà." Tê Tê vô tội nói.

Nghe hắn nói như vậy, nhìn bộ dáng nghiêm túc của

hắn, Hàn Tam Thiên nhướng mày, ngay sau đó, nhìn

qua trên lưng xinh đẹp của đại mỹ nữ, mẹ nó,

không phải chứ?

Mà lúc này Tê Tê cũng đột nhiên đứng lên...

"Vậy... Ta đi ra ngoài trước." Tê Tê dời ánh mắt hướng sang nơi khác, sau đó hắn đi vào một góc thật sâu trong hang động, đi đến bên cạnh ác chi Thao Thiết đang buồn bực ngủ, gọi nó cùng nhau ra ngoài.

Trước khi đi, tên ngốc này thả thêm một cây củi vào trong đống lửa đã sắp tắt thêm một lần nữa, chỉ là cây củi này đã được hắn xử lý đặc thù, bị thấm. nước từ trong hang động, cho nên sau khi đặt vào trong đống lửa thì sương mù một lần nữa dâng lên.

"Ngươi chán sống rồi sao?" Hàn Tam Thiên bị sặc gần như nhịn không được chảy nước mắt, sau khi mắng Tê Tê một câu, Hàn Tam Thiên cố nén khó chịu, ngay sau đó, anh liếc mắt nhìn đại mỹ nữ, trên tay vươn ra về phía đỉnh đầu của nàng.