Phép xã giao của nhà họ Phương đối với Hàn Tam Thiên cũng coi như là tới mức tận cùng, không chỉ chuẩn bị hơn ngàn bàn tiệc bày khắp tiền viện rộng cả nghìn mẫu đất, còn gần như mới toàn bộ người trong Thành sa mạc đến chung vui.
Trong Thành sa mạc, cho dù là quan lớn, quý tộc hay là thường dân đều có thể tiến vào, đồng thời ngồi xuống vị trí tương ứng với cấp bậc của mình.
Đương nhiên là người thân phận càng cao
thì cách chủ điện càng gần, cũng chính là càng gần với Băng Thần và gia chủ nhà họ Phương.
Ở phía trước chính điện bày hơn trăm bàn dành cho những vị quan lớn quần áo lụa là, ai nấy đều cười nói rôm rả, náo nhiệt không thôi.
Đặc biệt là bên cạnh Phương Biểu còn có một nhóm người vô cùng hiển hách, nếu dân chúng của Thành sa mạc có thể ở đây, nhất định sẽ vô cùng kích động khi phát hiện ra những người này đều là những nhân vật truyền kỳ trên sa mạc.
“Phương tộc trưởng, chúc mừng chúc mừng!"
“Đúng vậy, Phương gia vốn là gia tộc lớn nức tiếng một phương, nằm trong số một trăm gia tộc lớn trên sa mạc. Hôm nay song hỷ lâm môn, quả thực là như hổ thêm cánh. Xem ra sau này Phương gia không chỉ là nằm trong số một trăm gia tộc lớn, mà còn là gia tộc đứng đầu nữa đấy”
“Ha ha, song hỷ này quả thực là vô cùng ghê gớm. Nghe nói cô nương mà Khôn Nhi sắp lấy cũng không hề đơn giản, có thể thai nghén Chân thần. Phương gia các người sau này nếu như có thể sinh ra chân thần,
ha ha, đừng nói là xưng hùng xưng bá ở sa mạc, mà ngay cả vùng Trung Nguyên kia cũng là vật nằm trong tay thôi."
“Đợi đến khi Phương gia lên như diều gặp gió rồi, Phương lão hữu tuyệt đối đừng có quên mất bọn ta đấy nhé"
Đám người ta một câu người một câu nịnh bợ, khiến cho Phương Biểu vui tới mức liên tục cười ha ha.
+
“Có Chân thần quả thực là đáng sợ, nhưng đó là chuyện của tương lai. Bằng Thần xuất hiện không chỉ làm giảm bớt nguy cơ của sa mạc, mà quan trọng nhất chính là hiện tại."
“Ai cũng biết Bằng Thần bây giờ đang ở tại Phương gia, hơn nữa Phương gia cũng thay mặt Băng Thần tổ chức yến tiệc, quan hệ trong đó hẳn là không cần ta phải nhiều lời."
“Con dâu quyết định tương lai của Phương gia, còn hiện tại thì có Băng Thần tọa trấn, đây chính là “Lã Vọng buông cần" mà người ta vẫn hay nói đấy."
“Ngay cả Sài lão tiên sinh biến mất đã lâu cũng đích thân đến tận đây chúc mừng, cái này còn cần phải nhiều lời sao?"
“Nào có nào có” Phương Biểu vô cùng cao hứng, đây quả thực là hai sự kiện hiện tại và tương lai vô cùng tốt đẹp.