Gần như là ngay sau khi giọng nói của người kia vừa dứt, một âm thanh lớn lập tức vang lên, hai quyền chạm vào nhau!
Rắc!
Lại một âm thanh kỳ lạ khác vang lên!
Lúc này hầu như tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, kinh hãi nhìn hai người đang đối
đầu với nhau, chính xác mà nói, là cánh tay của hai người.
Một cánh tay tương đối tinh tế nhưng có bắp rõ ràng, trong khi cánh tay kia lại thô to dày dặn, cơ bắp cứng như đá tảng, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy tràn đầy sức mạnh.
Nhìn theo góc độ thị giác, một cánh tay thì như núi Thái Sơn, cánh tay còn lại thì như quả trứng, hai bên không thể nào so sánh được.
Nhưng lúc này, hai cánh tay này lại đang và chạm với nhau, mà điều khiến cho mọi
người khiếp sợ hơn nữa là, cánh tay tinh xảo vô song kia vẫn còn nguyên vẹn như lúc ban đầu, nhưng cánh tay thô to dày dặn như một ngọn núi khổng lồ kia thì...
“Cái gì?" Một đám người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh...
Cánh tay thô to như núi kia vậy mà lúc này lại biến dạng nghiêm trọng, khiến cho người ta nhìn vào đều thấy tê dại cả da đầu.
Thậm chí xương cốt ở bên trong cánh tay cũng đã đâm thủng lớp cơ bắp dày cuồn cuộn của gã khổng lồ, lộ ra xương trắng rợn. người, hỗn hợp máu tươi chảy ra, trong thực sự rất rợn người.
“Này..."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, chỉ xương của gã khổng lồ đã thô dày hơn nhiều so với toàn bộ bàn tay của Hàn Tam Thiên, nhưng không ai có thể tưởng tượng được rằng,
một cánh tay thô to như vậy lại có thể bị một cánh tay nhỏ gây hơn mình gấp mấy lần trực tiếp bẻ gãy?
“Phốc!"
Gã khổng lồ phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt gã hiện lên vẻ kinh hoàng và không thể tin nổi.
Từ trước tới nay hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo về sức mạnh của mình, nhưng hôm nay, gã... gã đã bị đánh cho nát cả cánh tay, thương tích đầy mình bởi một kẻ còn nhỏ bé hơn gã.
Ở bên phía tay trái của Hàn Tam Thiên, Lưu công tử đang bị anh bóp lấy yết hầu lúc này cũng bị dọa tới nỗi hai chân không ngừng đập loạn xạ. Trong mắt hắn, Hàn Tam Thiên nào còn là Hàn Tam Thiên nữa, mà rõ ràng chính là một tên ác ma sâu không lường được, đồng thời còn cực kỳ đáng sợ.
“Cút!" Hàn Tam Thiên quát nhẹ một tiếng, sau đó tay phải khẽ động, nắm tay phải của Hàn Tam Thiên đột nhiên di chuyển, một cỗ lực lượng cực lớn nháy mắt đánh vào cánh tay nhìn trông như núi nhưng thực ra đã mềm như bông của gã khổng lồ, khiến cho gã lập tức lùi mạnh về phía sau mấy bước, mang theo sự không cam lòng nặng nề ngã ngửa trên mặt đất. Mặt đất cũng bị gã khổng lồ làm cho rung chuyển, cát bụi mù mịt khắp nơi.
Không khí xung quanh lạnh ngắt như tờ, trong lúc nhất thời hoàn toàn bị chấn động tới nỗi không thể nói nên lời.
Kinh khủng, thực sự quá là kinh khủng.
“Luận tốc độ, khỉ ốm không phải là đối thủ của Hàn Tam Thiên, luận thực lực, Phì Quân. cũng hoàn toàn bị hắn đè bẹp, luận tu vi, tên này thậm chí có thể thoát ra khỏi ngọn lửa chí tôn của Lưu gia, này..."