Chàng Rể Phế Vật

Chương 353: Bị bắt sống




Ông ta nôn ra máu, hơi thở yếu ớt, vô cùng thê thảm.

Giây tiếp theo, nắm đấm của Trần Xuân Độ rơi xuống như một cơn bạo phong, rơi xuống khắp nơi trên cơ thể ông ta!

Thân thể ông ta không ngừng run rẩy, bị Trần Xuân Độ đánh nôn ra máu, làm sao còn vẻ uy nghiêm kia nữa, gần như là không dám nhìn thẳng.

Đợi Trần Xuân Độ thu lại nắm đấm, toàn thân ông ta như sắp dính chặt vào tường, yếu ớt thoi thóp.

Trên tường, xuất hiện vô số vết nứt hình mạng nhện và hình dạng của một cái hố khổng lồ hình người! Sau khi Trần Xuân Độ thu nắm đấm lại, anh hít một hơi thật sâu, giống như đang chuẩn bị tung ra chiêu gì đó.

Trái tim gia chủ họ Đỗ run lên, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác không tốt!

“Chết đi!” Vẻ mặt Trần Xuân Độ phát lạnh, chân dài như thép roi, mãnh liệt đạp xuống!

“Rầm!!”

Bức tường của phòng ăn sụp đổ, cả người gia chủ họ Đỗ bay như một quả đạn đại bác, lập tức xuyên thủng ba bốn bức tường rồi mới ngã xuống đất!

Bụi bặm bám đầy, ông ta nằm trên mặt đất, hơi thở nhẹ như bay, thân thể không nhúc nhích, xương gãy cũng bốn, năm mươi cái!

Trần Xuân Độ từng bước đến gần ông ta, như dã thú chậm rãi tiến tới.

“Vù!!”

Trần Xuân Độ cầm Long nha không chút do dự vung lên, một tia máu đỏ tươi bắn tung tóe, thân thể ông ta run lên, chết không nhắm mắt!

Ngay sau đó, Trần Xuân Độ đến cạnh gia chủ họ Đỗ, tay cầm Long nha, nhanh chóng khắc hoa văn rồng bay phượng múa trên nền gạch toàn là vết nứt đó!

Làm xong việc này, Trần Xuân Độ chậm rãi rời đi, để lại một khu viên biệt thự nồng nặc máu tanh kinh hoàng!



Yên Kinh, chi nhánh Yên Kinh của tập đoàn Lê thị, trong phòng làm việc, nữ thần tổng giám đốc đang nhìn đống tài liệu văn phòng dày cộp, lông mày cau lại.

Lê Kim Huyên hôm nay đặc biệt mất tập trung, không có lòng dạ nào làm việc được, khó mà có thể tập trung vào công việc.

Không hiểu sao, trong tâm trí cô, những lời Tô Loan Loan nói bên tai cứ vang vọng hoài.

Suy nghĩ một chút, cô đứng dậy, đẩy cửa phòng làm việc ra, đi đến trước cửa phòng làm việc, thấy Tô Loan Loan đang ngồi trên sofa, cô vội ngồi xuống, hỏi: "Trước khi Trần Xuân Độ đi, không nói với cô, anh ta đi đâu sao?”

Nữ thần tổng giám đốc hỏi, Tô Loan Loan hơi giật mình, lắc đầu nói: "Không có, tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Tô Loan Loan hỏi một cách khó hiểu, mà nữ thần tổng giám đốc lắc đầu tỏ vẻ bối rối: "Không có gì, chỉ là tôi cảm thấy hơi bất an, Không biết sao lại vậy."

Tô Loan Loan sửng sốt, sau đó nở nụ cười: "Tổng giám đốc, có lẽ do gần đây cô chịu quá nhiều áp lực, cứ nghỉ ngơi thật tốt là được."

Lê Kim Huyên gật đầu, sau khi xoay người lại, dường như cô lại nghĩ tới điều gì đó, nói với Tô Loan Loan: "Nếu cô có tin tức về Trần Xuân Độ, hãy nói tôi biết ngay lập tức."



Yên Kinh, trên một con đường, một chiếc Mercedes màu đen đang phóng nhanh như điện, Trương Hồng Lương ngồi ở ghế sau của xe, tim đập loạn xạ, rất khó để bình tĩnh lại.

“Nhanh lên, lái xe nhanh lên!” Trương Hồng Lương tức giận thúc giục.

“Trưởng Lão, tốc độ này đã là nhanh nhất rồi.” Người đàn ông khó xử nói.

Trong xe, Trương Hồng Lương tuy bề ngoài vẫn thản nhiên thờ ơ nhưng sau khi trốn khỏi nhà ăn đó sao có thể quên được cảnh tượng đẫm máu kia!

Hình ảnh chiếc áo choàng đỏ đó, chỉ cần đứng ở đó, đã đánh vào thị giác vô cùng mạnh mẽ!

Vì đây là biểu tượng cho sự giết chóc và tàn sát của người kia!

Hơn nữa dưới chân người kia là một biển máu!

Trương Hồng Lương hoảng loạn thở gấp, ông ta liên tục hít thở sâu để bình tĩnh lại, nhưng ông ta ngạc nhiên phát hiện, mình không làm được!

Bất cứ khi nào ông ta nhắm mắt lại, cảnh tượng đổ máu giống như địa ngục kia lại hiện lên trong đầu.

Trương Hồng Lương run rẩy cầm điện thoại, ngón tay run run bấm số điện thoại.

Lúc ông ta đặt điện thoại di động xuống, vẻ mặt vô cùng khó coi...Gia chủ họ Trương không trả lời điện thoại của ông ta!

Sau nửa canh giờ, Trương Hồng Lương nhìn thấy vườn biệt thự nhà họ Trương cách đó không xa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi Mercedes-Benz lái xe vào trang viên nhà họ Trương, ngay khi chiếc Mercedes-Benz dừng lại và cửa mở ra, Trương Hồng Lương bước xuống đất, vẻ mặt tái mét, chạy điên cuồng về phía dinh thự lớn nhất trong khuôn viên nhà họ Trương.

Trương Hồng Lương chạy vào biệt thự, bất ngờ nhìn thấy người thanh niên và một người đàn ông lạ mặt đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.

Người thanh niên và người đàn ông lạ mặt vừa nói vừa cười, họ trò chuyện rất vui vẻ, thậm chí họ còn không động đến tách trà trên bàn.

Trương Hồng Lương vội vàng chạy tới trước mặt người thanh niên, thở hổn hển quỳ xuống: "Bái kiến gia chủ."

Người thanh niên tính tình hiền lành, dễ gần, đang nói chuyện với người đàn ông xa lạ: "Vậy thì cứ quyết định như vậy, dự án này sẽ do nhà họ Trương chúng tôi nhận thầu."

Trương Hồng Lương ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông xa lạ kia, với địa vị của mình trong gia tộc họ Trương, hầu hết những người có thế lực và quyền lực ở nước C, ông ta đều quen … Nhưng người đàn ông kia, ông ta lại không có ấn tượng gì.

Nhưng người đàn ông xa lạ này hiển nhiên có thân phận rất cao, mới khiến cho gia chủ coi trọng như vậy.

Trương Hồng lương liếc nhìn trà do gia chủ pha, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên... Nước trà màu đỏ, hương trà nồng nàn và êm dịu lạ thường... Đây là Đại Hồng Bào!

Là trưởng lão của gia tộc hoàng kim nước C, đương nhiên hiểu rất nhiều quy tắc... Cách tiếp khách của gia tộc hoàng kim đầy bí ẩn... Những vị khách có tư cách vào biệt thự này nói chung sẽ thưởng thức một ít trà bình thường.

Còn những người có quyền cao chức trọng, nhà họ Trương sẽ chiêu đãi trà Long Tỉnh.

Về phần Đại Hồng Bào, Trương Hồng Lương chưa từng thấy gia chủ của mình dùng loại tốt nhất này để chiêu đãi khách... Bởi vì đây là bảo bối của anh ta, ngay cả bản thân anh ta cũng rất ít khi uống!

Người đàn ông xa lạ này có lai lịch gì, lại có thể khiến cho gia chủ của mình tiếp đãi bằng trà Đại Hồng Bào!

Trương Hồng Lương quỳ trên mặt đất, chỉ trộm liếc nhìn người đàn ông lạ mặt, vẫn không dám mở miệng, ông ta có thể ngồi vào vị trí của trưởng lão, đương nhiên sẽ quan sát lời nói và vẻ mặt của anh ta, vẻ mặt của người đàn ông kia đầy bình tĩnh, ánh mắt sâu không thấy đáy. Trương Hồng Lương vừa chạm phải ánh mắt của anh ta, toàn thân run lên không ngừng, ông ta đột nhiên có ảo giác bị nhìn thấu!

Người đàn ông xa lạ này quả nhiên không hề đơn giản, lòng dạ rất sâu, khiến da đầu của ông ta tê rần nhất chính là trên người người anh ta có một sự bức bách không thể giải thích, khiến ông ta rùng mình không kềm chế được!

“Trương Hồng Lương, đi vào mà không báo cáo trước với ta, ai cho phép ông vội vả chạy vào đây như vậy?” Người thanh niên nhẹ giọng nói, nhưng giọng điệu lãnh đạm lại tràn đầy tức giận khó chịu!

Cuộc trò chuyện của anh ta với người kia bị gián đoạn, làm sao anh ta có thể không khó chịu?

"Báo cáo gia chủ, tôi có chuyện quan trọng muốn báo cáo với ngài, lúc này đang rất vội, không đợi được nữa!" Trương Hồng Lương dập đầu kêu bịch bịch mấy cái khiến cho người thanh niên kia nhíu mày, chất vấn: “Có chuyện gì? "

Trương Hồng Liệt run rẩy ngẩng đầu, run giọng nói: "Nhà họ Đỗ, bị diệt môn rồi!"

“Cạch”

Sắc mặt của gia chủ nhà họ Trương và người đàn ông lạ mặt đều thay đổi!

“Ông nói cái gì?” gia chủ nhà họ Trương sắc mặt lạnh lùng hỏi.

“Tôi vừa mới chạy ra khỏi nhà họ Đỗ. Gia chủ nhà họ Đỗ đã chết… Nhà họ Đỗ bị diệt môn rồi!” Sắc mặt Trương Hồng Lương tái nhợt, trong giọng nói tràn đầy ý tứ hàm xúc bất lực!

"Làm sao có thể! Nhà họ Đỗ là gia tộc hoàng kim, thế lực hùng hậu, nói diệt là diệt?" Người đàn ông xa lạ ở bên đột nhiên nói.

"Đó là sự thật! Gia chủ, xin hãy tin tôi... người kia quá mạnh mẽ!" Trương Hồng Lương chạy đến bên chân gia chủ và nói.

"Người kia? Đối phương có bao nhiêu người?" gia chủ nhíu mày hỏi.

“Đối phương, chỉ có một người.” Trương Hồng Lương nói.

"Chẳng qua chỉ có một người, có gì mà sợ, nhà họ Trương ta có hàng ngàn tinh anh. Do nhà họ Đỗ bất cẩn, chỉ cần nhà họ Trương ta không phạm phải sai lầm của ông ta là được." Sau khi nghe Trương Hồng Lương nói chỉ có một người, gia chủ nhà họ Trương bình tĩnh lại, không có vẻ kiên nhẫn xua tay nói.

Gia chủ họ Trương nhìn Trương Hồng Lương, trong mắt có chút không vui... Anh ta đang cùng vị này nói chuyện hợp tác lớn, có liên quan đến quyền lợi của nhà họ Trương trong mười mấy năm... Nhưng sự xuất hiện của ông ta đã làm gián đoạn việc hợp tác của họ!

Gia chủ họ Trương thầm hạ quyết tâm, sau sự việc này, anh ta nhất định sẽ cắt chức Trương Hồng Lương… một tên ngu ngốc như vậy, làm sao có thể làm trưởng lão!

Gia chủ họ Trương nói xong, nhìn về phía người đàn ông kia, cười nhẹ nói: "Chúng ta tiếp tục nói chuyện làm ăn kia?"

Người đàn ông vừa gật đầu, khóe miệng Trương Hồng Lương hiện lên vẻ khổ sở, chưa kịp nói nửa câu đã bị gia chủ họ Trương cắt ngang!

Đối phương chỉ có một người… tuy chỉ có một mình cậu ta, nhưng đã hủy hoại cả gia tộc họ Đỗ!

Toàn bộ đám người ưu tú của nhà họ Đỗ... đều bị tiêu diệt! Từ năm sóng gió của thành phố T cho đến nay, gia tộc hoàng kim sừng sững cả trăm năm trong phút chốc đều sụp đổ!

Mà tất cả những điều này... chỉ do một người! Cậu ta chỉ mất nửa giờ để làm việc này!

“Gia chủ, tai họa diệt vong của nhà họ Đỗ… đều do một người làm!” Thấy gia chủ không để ý tới, Trương Hồng Lương quả thật không chịu được, dứt khoát nói.

Ngay khi Trương Hồng Lương vừa dứt lời, khoảng không lập tức yên tĩnh lại, vẻ mặt của gia chủ thay đổi, nhìn về phía ông ta, chậm rãi nói: "Ông chắc chứ?"

“Tôi chắc chắn… Tôi đã tận mắt nhìn thấy hàng trăm người nhà họ Đỗ… nhưng không cách nào ngăn cản được cuộc tàn sát bằng máu của cậu ta!” Trương Hồng Lương run rẩy.

“Báo”

Đúng lúc này, một tên thuộc hạ từ bên ngoài biệt thự xông vào!

“Có chuyện gì?” Người đàn ông nói.

"Gia chủ, có người muốn xông vào nhà họ Trương! Bọn thuộc hạ không thể ngăn cản được!" Thủ hạ cung kính nói.

“Ai?” Trương Hồng Lương hỏi.

"Người kia không nói mình là ai... Anh ta chỉ nói anh ta đến để thay trời hành đạo!”