Chàng Rể Phế Vật

Chương 352: Thay trời hành đạo




“Ầm!”

Cả người ông ta dính vào bức tường phía sau, ông ta nhìn lòng bàn tay mình, bị lưỡi đao sắc bén xuyên thấu, đóng chặt ông ta vào tường, khiến ông ta vô cùng kinh hãi!

Thân thể ông ta run lên dữ dội! Ông ta đã chứng kiến cảnh tàn sát điên cuồng và giết chóc của Trần Xuân Độ... Khóe miệng ông ta điên cuồng run rẩy!

Thân thủ của Trần Xuân Độ đã vượt ra xa sự cường đại, có thể nói là nghịch thiên kinh hoàng! Hoàn toàn phá vỡ tưởng tượng của ông ta!

Ông ta chưa từng thấy người nào có thân thủ khủng bố như vậy!

Một mình chiến đấu chống lại hàng trăm người nhà họ Đỗ được trang bị vũ khí... Giết người ngập trời!

Đôi mắt lạnh lùng của Trần Xuân Độ quét qua đám người, vẻ mặt đột nhiên lạnh lùng.

Cây súng trên tay bỗng nhiên càn quét... thân ảnh trước mặt không ngừng rơi xuống vũng máu!

Máu không ngừng bắn tung tóe! Tiếng gào thảm thiết vang vọng trong khoảng không!

Từng người nhà họ Đỗ ngã xuống đất, vật vã thống khổ vặn vẹo thân thể, phát ra tiếng gào không thể tưởng tượng nổi!

Đây là một cảnh tượng địa ngục, một hình ảnh kinh dị không thể nào tưởng tượng được!

“Gia chủ, cứu tôi!” Một người nhà họ Đỗ nhìn về phía gia chủ của mình, hi vọng ông ta có thể cứu hắn!

Nhưng ngay sau đó, lưỡi lửa gầm thét, vài âm thanh lanh lảnh vang lên, lưỡi lửa bắn vào trán của bọn họ!

Tiếng gào thét thống khổ lập tức ngừng lại, trong mắt người nhà họ Đỗ, hình ảnh Trần Xuân Độ cầm súng giống như sát thần Diêm Vương!

Mùi máu tanh nồng nặc, kinh tởm tràn ngập trong không khí, vũng máu trên mặt đất đã lan đến bắp chân, giống như một biển máu, từ từ chảy ra bên ngoài nhà ăn.

Không ai ngờ tới, biển máu gần như đang hình thành đã biến thành một màu đỏ sẫm, đặc sệch lại, vô cùng kinh hãi!

Lò sát sinh và nhà ăn dường như biến thành một, tường, bàn ghế, vết đạn ở khắp mọi nơi, vết máu do máu bắn tung tóe để lại!

Trên mặt đất vô số xác chết chồng chất như một ngọn núi, nhưng đó lại là ngọn núi chồng chất thi thể nhà họ Đỗ! Trong đó có rất nhiều người chết không nhắm mắt, vẫn đang nhìn chằm chằm gia chủ, trên mặt lộ ra tia sát ý không cam lòng!

Qua một hồi lâu! Hiện trường đã thay đổi từ tàn sát thành sự im lặng chết chóc!

Hàng trăm người họ Đỗ...biến thành biển người vô tận! Cứ như vậy, xác chết chất đống từ trong ra ngoài nhà ăn!

“Không thể nào!” Gia chủ họ Đỗ nhìn cảnh này trợn to hai mắt, ông ta không tin được chuyện này, nhưng lại là sự thật, ông ta phải tin!

Cảnh tượng trước mắt quá đẫm máu và kinh hoàng!

Ông ta khở sở giãy giụa đứng dậy, ông ta rút cây súng đại bàng sa mạc từ bên hông của ông lão áo đen ra, điên cuồng bắn về phía Trần Xuân Độ!

Đạn trong cây súng sa mạc điên cuồng tuôn ra, lưỡi lửa với sức mạnh đáng kinh ngạc bắn về phía giữa lưng của Trần Xuân Độ!

Đột nhiên, thân ảnh anh chợt lóe! Dễ dàng thoát khỏi ngọn lửa, chậm rãi quay người lại, nhìn về phía gia chủ họ Đỗ.

Đôi mắt băng lãnh với sát khí vô tận của Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm ông ta, hai mắt ông ta khẽ rụt lại! Bỗng nhiên vùng vẫy dữ dội!

Đúng lúc này, ông lão áo đen giật lấy con súng đại bàng trên tay ông ta, hoảng sợ bỏ chạy ra khỏi nhà ăn!

"Trương Hồng Lương! Ông quay lại đây cho tôi!" Vẻ mặt của ông ta khẽ cứng lại, hung hăng hét vào ông lão áo đen.

“Ông tự cầu phúc đi!” Trương Hồng Lương không quay đầu lại mà ném con súng đại bàng ra sau lưng, hoảng sợ bỏ chạy!

Gia chủ họ Đỗ nhanh tay lẹ mắt, tay còn lại tiếp lấy súng đại bàng rơi xuống, trong lòng thoáng nhẹ nhõm một hơi, sau đó không chút do dự nhắm ngay Trần Xuân Độ mà bóp cò!

Một tràng tiếng súng vang lên bên tai... Từng đạo lưỡi lửa bắn về phía ngực Trần Xuân Độ, gào thét bay về phía ấn đường anh! Còn Trần Xuân Độ, tay cầm Long nha, từng bước đến gần gia chủ họ Đỗ, những lưỡi lửa nhắm vào anh đều bị anh chém làm đôi!

“Tên súc sinh đáng chết!”

Đôi mắt Trần Xuân Độ lạnh như băng, lóe lên tia tức giận!

Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta, lửa giận trong lòng như muốn bộc phát, như muốn nuốt sống gia chủ họ Đỗ!

“Vèo!”

Ngay khi ông ta bóp cò một lần nữa, một luồng sáng đen từ trong tay anh lao vụt qua!

“Xoảng!!”

Trên không trung vang lên một tiếng va chạm giòn tan, sau đó, vỏ đạn rơi xuống đất, ánh sáng đen xẹt qua lỗ tai gia chủ! Máu bắn lên cao, ông ta kêu lên một tiếng đau đớn!

Nửa đầu bên phải của ông ta đẫm máu, tai của ông ta dễ dàng bị ánh sáng đen sắc bén cắt đứt!

Sắc mặt ông ta vô cùng thống khổ, gần như biến dạng!

"A..." ánh sáng đen lần nữa trở về tay Trần Xuân Độ, tên gia chủ đau đớn ngồi xổm xuống, ôm chặt bên đầu phải, tiếng gào đau đớn khiến người ta kinh hãi!

“Cho dù mày được tổ chức an ninh quốc gia mời đến, cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt của nhà họ Trương!” Gia chủ quát mạnh một tiếng, vẻ mặt dữ tợn nhìn Trần Xuân Độ!

“Nhà họ Trương sao, lát nữa tao sẽ hỏi thăm.” Trần Xuân Độ bình tĩnh gằn từng chữ, chỉ một câu nhưng vô cùng tàn nhẫn!

Ông ta run rẩy kịch liệt, ông ta hiểu rõ lời nói của Trần Xuân Độ là có ý gì... Không những không tha cho nhà họ Đỗ, mà cả nhà họ Trương cũng sẽ có kết cục như vậy!

"Bang bang bang..." Trần Xuân Độ bước tới, từng bước đến gần gia chủ nhà họ Đỗ... Mỗi bước đi của anh đều khiến cho những viên đá hoa cương cao cấp tinh xảo vỡ nứt! Mỗi bước chân đều ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ!

“Nhà họ Đỗ các người làm những chuyện táng tận lương tâm, còn muốn sống sao.” Trần Xuân Độ bước đến gần ông ta: “Nếu luật nước C không trừng trị nổi các người, vậy để tôi trừng trị.”

"Mày là cái thá gì, dựa vào đâu! Dựa vào đâu mà thay trời hành đạo, ông trời còn không dám trừng trị tao, mày làm sao có tư cách!" Ông ta cười dữ tợn, mang theo tia không cam lòng mãnh liệt!

“Khi ông giơ dao lên, thì nên biết sẽ có ngày bản thân chết dưới lưỡi dao!” Trần Xuân Độ bước đến bên người gia chủ, chậm rãi mở miệng.

“Chết đi!”

Ông ta đột nhiên nắm chặt tay, vung nắm đấm về phía anh!

Trần Xuân Độ đứng trước mặt ông ta, lúc ông ta sắp đấm trúng mặt Trần Xuân Độ thì một luồng ánh sáng đen nhanh chóng lóe lên trên không trung!

Tiếng rồng ngâm trong trẻo vang vọng trong hư không... ánh sáng đen xẹt qua, trong lòng ông ta bỗng dâng lên một cảm giác không xong!

“Rầm!!

Máu thịt bắn ra, gia chủ nhà họ Đỗ hét lên một tiếng vô hồn, bàn tay đẫm máu nắm chặt lại trên mặt đất, hai mắt đột nhiên co rút!

Tay ông ta đã bị Trần Xuân Độ chặt đứt!

ánh sáng đen lượn vòng, bị Trần Xuân Độ tiếp lấy, Long nha khẽ gầm lên, xoay tròn giữa các ngón tay của Trần Xuân Độ, lóe lên một tia sáng đen kỳ dị.

Trần Xuân Độ đứng trước mặt gia chủ nhà họ Đỗ, như một con quỷ dữ, khiến ông ta vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, tay đang định bắn về phía anh, đột nhiên, ánh sáng đen lại nhanh chóng xẹt qua... sau đó, ông ta bỗng phát hiện con đại bàng phi thường mạnh mẽ trong tay mình bị nòng súng cắt đứt!

Ánh mắt ông ta rơi vào con Long nha trong tay Trần Xuân Độ, trong lòng dấy lên một nỗi sợ hãi kinh hoàng, hiển nhiên con Long nha này chém sắt như chém bùn!

Gia chủ nhà họ Đỗ dựa vào tường, thở hồng hộc, con ngươi lộ ra vẻ kinh hãi! Bàn tay bị đứt lìa của ông ta đang chảy máu liên tục, khiến khuôn mặt ông ta tái mét, khó mà phân biệt được là do mất máu quá nhiều hay là do quá sợ hãi!

"Ông không bằng cầm thú, lòng dạ ác độc, cả gia tộc họ Đỗ này đều đáng bị chôn vùi!" Giọng nói của Trần Xuân Độ như ma quỷ, từng lời nói, từng giọng điệu đều khiến ông ta vô cùng kinh hãi và khiếp sợ!

“Ông không xứng sống trên đời này, chuẩn bị chết đi.” Trần Xuân Độ chậm rãi nói, anh nhìn chằm chằm ông ta, lời nói của anh giống như án tử!

“Mày… rốt cuộc là ai?” Ông ta kinh hãi nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giọng nói run run... Ông ta không đoán ra được, mình đã chọc trúng người nào mà lại khiến cho toàn bộ gia tộc nhà họ Đỗ bị tiêu diệt!

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm ông ta, nói từng chữ: "Ta là, Long vương."

Không khí đột nhiên tĩnh lặng, sắc mặt gia chủ họ Đỗ biến sắc!

Cái tên Long Vương vừa vang lên, thân thể ông ta run rẩy, ánh mắt không thể tin được, đầu gối mềm nhũn, đập xuống đất kịch liệt!

“Rầm!!”

Hai đùi ông ta mất khống chế! Ông ta bỗng quỳ xuống!

“Mày… là Long Vương?” giọng nói ông ta run rẩy.

Đương nhiên, ông ta cũng không ngờ tới, người đàn ông đứng trước mặt mình, hóa ra lại là người đàn ông trong truyền thuyết kia!

Không khí như ngưng tụ!

Vẻ mặt của ông ta cứng đờ, gần như hóa đá!

Mất một lúc lâu, ông ta mới phản ứng lại được, hung hăng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, lắc đầu quát: "Không thể, không thể!"

“Cho dù mày là Long Vương, mày cũng phải chết!” Đột nhiên, gia chủ nhà họ Đỗ bạo phát, từ trong tay áo của ông ta chợt hiện lên một luồng sáng lạnh! Đâm thật mạnh vào Trần Xuân Độ!

Ông ta liều mạng đâm tới, chỉ khi Trần Xuân Độ chết ông ta mới có thể sống!

“Reng!” Ngân châm trong tay ông ta đột nhiên bị Long nha của Trần Xuân Độ cắt đứt!

“Hahaha, vốn dĩ là một trong những gia tộc hoàng kim…thế mà lại bị hủy hoại trong tay ta, ta không cam lòng, không cam lòng!” Ông ta nhìn nửa cây ngân châm, vẻ mặt vặn vẹo, điên cuồng cười lớn!

" Đúng vậy, ta chính là một kẻ táng tận lương tâm. Tất cả những chuyện độc ác của nhà họ Đỗ đều do ta làm… Ta cho rằng một thai nhi không thể chịu nổi, một thai nhi thì là cái thá gì, mày căn bản chưa từng nếm thử mùi vị của tấm thân xử nữ ở tuổi đôi mươi đâu...” Thân thể ông ta run rẩy dữ dội, dữ tợn cười to.

"Sau khi đùa bỡn xong rồi lại thưởng thức, chính là ngon nhất. Loại cảm giác này, mày không biết được đâu..." Ông ta cười một cách điên cuồng, không giống nụ cười của con người, mà giống như một con quỷ!

“Câm miệng!” Đồng tử của Trần Xuân Độ co rút lại, một tia tức giận quái dị đột nhiên bùng phát!

“Đồ đê tiện, nên chết đi!” Trong cơn thịnh nộ, anh hét lên một tiếng lạnh lùng, anh đột nhiên nắm chặt tay, chém về phía ngực của gia chủ nhà họ Đỗ!

“Rầm!”

Thân thể ông ta chấn động kịch liệt, sau đó không ngừng co giật, sức lực kinh khủng của Trần Xuân Độ bùng nổ trong cơ thể ông ta, ông ta phun ra một ngụm máu, toàn bộ mạch máu trong cơ thể đều nổ tung!

Lồng ngực ông ta lõm xuống như một cái hố to, tiếng xương gãy nghe rõ mồn một! Thậm chí có thể nhìn thấy dấu nắm ngón tay trên ngực ông ta!