Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2272




Chương 2286

Nếu Bắc Đình Xuyên muốn dọn dẹp sạch sẽ vũng nước bẩn, chỉ có thể từ từ cởi hết nút thắt mà dọn dẹp, căn bản không có cách nào đâm một kim vào túi nước bẩn mà dọn sạch được.

Châm một kim vào, dù có thể dọn sạch túi nước bẩn, cũng sẽ khiến túi ny lông nổ tung, khiến chứng bệnh bộc phát.

Bắc Đình Xuyên nhìn cảnh này, tuyệt vọng không nói nên lời, dù thế nào anh ta cũng không nghĩ tới, Diệp Phi (Phàm) lại bỏ lại cho mình một nước cờ chết như thế.

Cho anh ta hai tiếng đồng hồ, có lẽ anh ta có thể từ từ mở hết nút thắt mà cứu Lâm Thu Linh, nhưng chỉ có một kim, dù Bắc Đình Xuyên có là Hoa Đà tái thế cũng khó làm được.

Điều này khiến anh ta càng thêm hận Hắc Xuyên Mộ Tuyết, người phụ nữ này không chỉ phản bội Huyết Y môn, còn vứt cho mình một cái hố.

“Anh thua rồi.”

Thấy Bắc Đình Xuyên cứng nhắc không cử động, Diệp Phi (Phàm) cong môi cười, đưa tay nắm lấy tay Bắc Đình Xuyên: “Châm này, cố gắng đừng rút ra nhé, không thì Lâm Thu Linh phải chết tại chỗ đó.”

“Đến lúc đó không chỉ có danh tiếng của anh và Huyết Y môn bị mất sạch, còn có thể bị nhà họ Đường truy cứu trách nhiệm chữa bệnh chết người đấy.”

“Giữ lại châm này, có lẽ cô ấy còn có thể sống được thêm mấy ngày…” Diệp Phi (Phàm) nhẹ giọng khuyến cáo Bắc Đình Xuyên một câu, sau đó cầm điện thoại trên bàn ném cho bà Triệu.

Mọi người đều sửng sốt, sau đó lại bắt đầu bàn luận sôi nổi, không biết có chuyện gì xảy ra.

Thua… Cơ thể Bắc Đình Xuyên chấn động, nhưng vẫn cầm kim châm không rút ra, ánh mắt anh ta nhìm chằm chằm Diệp Phi (Phàm): “Anh đã biết tôi sẽ lên sân khấu đánh anh một trận từ lâu rồi sao?”

“Không sai, Hắc Xuyên Mộ Tuyết thua tôi, anh nhất định không cam lòng, nhất định muốn lấy lại mặt mũi.”

Diệp Phi (Phàm) vẫn giữ nụ cười: “Hơn nữa, lúc này anh không tin bất kì ai nữa, anh chỉ tin tưởng bản thân.”

“Bởi vì tôi quyết định anh sẽ lên sân khấu, nên từ sớm đã để lại một nước cờ chết chờ anh.”

Giọng điệu nhẹ nhàng của anh chỉ có mình Bắc Đình Xuyên nghe thấy: “Anh ra tay với Tống Hồng Nhan, sao tôi có thể không cắt đứt hết đường sống của anh được chứ?”

“Tôi muốn biết, anh mua chuộc Hắc Xuyên Mộ Tuyết thế nào?”

Khoé miệng Bắc Đình Xuyên không động, nhìn Diệp Phi (Phàm) phun ra hơi nóng: “Các người căn bản không hề tiếp xúc, tôi cũng luôn theo dõi cô ta.”

“Quan trọng nhất là, tôi không thể nào nghĩ ra, anh dùng tiền cược gì làm cô ta lay động?”

“Phải biết, nếu như cô ta thắng cuộc thi này, cô ta sẽ là anh hùng nước Dương, sẽ là bác sĩ danh giá nhất Huyết Y môn.”

“Vì sao cô ta lại bỏ qua danh lợi gấp đôi, phản bội nước Dương, đi cùng với anh?”

“Đừng bao giờ nói với tôi là cô ta thích anh, người Huyết Y môn không thể nào bị tình yêu trói buộc…” Bắc Đình Xuyên hi vọng mình có thể chết trong rõ ràng.

Diệp Phi (Phàm) cười nhạt: “Cô ta thắng cuộc thi này, danh lợi gấp đôi, cô ta mới có thể có mười tỉ sao?”

“Đương nhiên không thể.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bắc Đình Xuyên không chút do dự trả lời: “Sản nghiệp của Huyết Y môn rất lớn, con em cũng đông đảo, đâu thể nào tuỳ tiện thưởng mười tỉ được?”

“Có điều dựa vào tài năng bẩm sinh và thành tích của Hắc Xuyên Mộ Tuyết, mười năm sau có thể lấy được mười tỉ thì tuyệt đối không thành vấn đề.”

Lúc này, mặt anh ta hơi đổi sắc: “Anh cho cô ta mười tỉ sao?”

“Không thể nào, tôi vẫn luôn theo dõi tài khoản của cô ta, căn bản chưa từng thay đổi.”

“Đương nhiên tài khoản của cô ta sẽ không thay đổi, bởi vì tôi đâu ngu đến mức chuyển tiền vào tài khoản của cô ta chứ.”