Chương 2285
Thấy Bắc Đình Xuyên do dự, Diệp Phi (Phàm) cười: “Không chịu thì thôi, tôi đi đây. Mọi người còn đang ở nhà chờ đi ăn mừng đấy.”
“Được, tôi cược.”
Bắc Đình Xuyên nắm chặt tay lại, sau đó cầm điện thoại di động bỏ lên bàn.
“Thứ anh muốn đều ở trong này. Nếu như tôi thua, anh có thể lấy nó đi.”
Về phần hậu quả như thế nào, anh ta cũng không muốn nghĩ nhiều nữa. Bởi vì nếu ván này Bắc Đình Xuyên thua, anh ta chắc chắn sẽ phải chết. Diệp Phi (Phàm) cũng chẳng thèm để ý nói: “Anh nói có là có à?”
Bắc Đình Xuyên hung hăng gào lên: “Tôi có thể thề độc, nếu tôi gạt anh thì cả nhà chủ của tôi sẽ phải chết.”
“Được, cứ quyết định như vậy đi.”
Diệp Phi (Phàm) quay người nói to: “Vừa rồi, tôi và anh Bắc Đình đã cá cược với nhau. Nếu một châm của anh ta có thể làm tình trạng của bệnh nhân chuyển biến tốt hơn chín phần, tôi sẽ nhận thua. Tôi sẽ tuyên bố rằng năng lực của tôi không bằng anh ta. Còn nếu anh Bắc Đình thua, anh ta sẽ đưa chiếc điện thoại di động này cho tôi.”
“Mong người chủ trì và đoàn trọng tài hãy nán lại, giúp chúng tôi chứng kiến trận đấu này. Sau này, Diệp Phi (Phàm) tôi nhất định sẽ hậu tạ.”
Lời nói này vừa dứt, những người đang định ra về lại reo hò không ngớt. Biến cố của ngày hôm nay khiến bọn họ cảm thấy vô cùng phấn khích. Bây giờ, lại có thêm một trận đấu nữa, càng khiến bọn họ cảm thấy kích thích hơn. Đoàn trọng tài và người chủ trì cũng rất tò mò. Vì thế họ cũng vội đồng ý là người chứng kiến cho cuộc thi này.
“Đúng vậy, tôi chỉ dùng một châm cũng sẽ khiến người bệnh chuyển biến tốt tới chín phần.”
Bắc Đình Xuyên cầm một cây kim châm cứu lên, tỏ ra vô cùng tự tin nói.
“Tôi sẽ cho các người thấy y thuật chân chính của Huyết Y môn thần kỳ tới cỡ nào, lợi hại tới đâu. Y Thuật của Huyết Y Môn tuyệt đối không yếu kém, không phải thứ mà một trận đấu có thể gièm pha.”
“Đoàn trọng tài, người chủ trì, người của Huyết Y Môn, người của Trung Quốc, đã tới lúc các người được chứng kiến kỳ tích xuất hiện…”
Sau khi nói xong, anh ta cầm kim châm cứu hơn trên ngọn đèn cồn để khử độc, sau đó đâm vào gần vị trí phổi của Lâm Thu Linh. Bệnh phổi của bà ta được anh ta chữa khỏi tới tám phần, cũng vì anh ta sử dụng thời gian để làm nó sinh ra biến chứng. Anh ta đã dùng rất nhiều nhân lực và tài lực để biến Lâm Thu Linh thành bệnh nhân của cuộc thi này.
Bắc Đình Xuyên tin rằng một châm này được đâm xuống, tình trạng của bà ta sẽ được giải quyết. Trước đó vài ngày, anh ta đã làm thuốc tích tụ trong phổi của Lâm Thu Linh. Chỉ cần cây kim châm cứu này đâm xuống sẽ làm phần thuốc kia phát huy tác dụng. Bệnh tình của bà ta sẽ trở nên tốt đẹp một cách nhanh chóng.
Đây cũng là nguyên nhân làm anh ta tức giận khi Hắc Xuyên Mộ Tuyết nhận thua. Bắc Đình Xuyên đã bố trí xong hết thảy, chỉ cần bước một bước là tới đích. Không ngờ Hắc Xuyên Mộ Tuyết lại bỏ cuộc. Sao anh ta không tức giận được chứ?
Chẳng qua, khi châm của anh ta đâm vào phổi của Lâm Thu Linh, ánh mắt Bắc Đình Xuyên liếc xéo một cái là thấy chiếc kim mà Diệp Phi (Phàm) đâm vào đầu bà ta.
“Cái gì? Châm tuyệt lộ?”
Chỉ liếc mắt một cái, thân thể của Bắc Đình Xuyên đã bị chấn đồng, trên mặt anh ta tràn đầy tuyệt vọng….
Bắc Đình Xuyên nhìn châm của Diệp Phi (Phàm), mặt xám như tro tàn.
Châm này, không thể nào chữa trị bệnh tình của Lâm Thu Linh, ngay cả sốt cao cũng trị ngọn không trị gốc, nhưng lại cắt đứt tất cả cơ hội châm cứu của mọi người.
Nó khiến chứng bệnh của Lâm Thu Linh rối loạn, sau đó tạm thời ức chế không để bệnh biến thể thành ác tính, giống như dùng túi ny lông gói hết vũng nước bẩn lại vậy.