Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2093




Chương 2106:

Diệp Phi (Phàm) không khỏi nhíu mày, nhìn về phía người phụ nữ trung niên mập mạp nói: “Các người không biết xấu hổ à?”. Diệp Phi (Phàm) cũng coi như là đã nhìn thấy không thiếu những kẻ gây rắc rối vô lí, nhưng từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy ai có thể phân cao thấp với Lâm Thu Linh.

Nhưng người trước mặt anh hiện giờ hoàn toàn có thể so sánh được.

“Các người hại con gái của tôi thành ra thế này rồi, lại còn hỏi tôi có cần mặt mũi nữa hay không?” người phụ nữ trung niên phẫn nộ nói thêm: “Tôi không cần biết là bản thân thuốc mỡ có vấn đề gì hay không, hay là có người hạ độc, nói tóm lại đều là lỗi của các người.”

“Nếu như không phải là các người sản xuất ra loại thuốc mỡ này, chúng tôi cũng đã không sử dụng, hôm nay cũng sẽ không trúng độc.”

“Các người phải có nhiệm vụ cứu con gái tôi, ngoài ra còn phải bồi thuờng cho chúng tôi mười triệu tiền thuốc men và phí tổn thất tinh thần.” bà ta lí lẽ thẳng thừng nói: “Không đưa tiền, chúng tôi nhất định sẽ không rời bệnh viện này đâu.” một đám người nhà bệnh nhân cũng hùa theo nói, thậm chí còn nhùng nhằng tiến lên phía trước.

“Tất cả đều đi ra ngoài.”

Ánh mắt Diệp Phi (Phàm) lạnh lùng, không muốn phí lời vô ích với bọn người này, sau đó đỡ Tống Hồng Nhan đi về phía trước.

Nhân viên an ninh vội vàng xua đuổi đám người này.

Khung cảnh trở nên hỗn loạn.

“Vèo… ” ngay khi Diệp Phi (Phàm) đi ngang qua người phụ nữ béo trung niên, mí mắt của Tống Hồng Nhan giật giật, đôi mắt của cô chợt chạm phải một vật nhọn.

Có một con dao trong áo.

“Diệp Phi (Phàm), cẩn thận!”

Tống Hồng Nhan đột ngột kéo lấy Diệp Phi (Phàm), còn mình thì xoay người về phía trước Diệp Phi (Phàm).

Người phụ nữ trung niên gần như trở nên điên cuồng, một dao đâm xuyên bụng Tống Hồng Nhan…

“Phụt….” máu tươi bắn ra ngay lập tức.

“Phập…” con dao đã được lên âm mưu từ lâu, đâm mạnh mẽ như thế chẻ tre vào bụng của Tống Hồng Nhan. Máu liền bắn tung tóe ra ngay lập tức, Tống Hồng Nhan liền ngã xuống nền nhà lạnh lẽo.

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều vô cùng hoảng sợ. Không ai có thể ngờ rằng người phụ nữ trung niên mập ngang ngược vô lí kia lại chính là hung thủ, càng không thể ngờ được bà ta thừa lúc Diệp Phi (Phàm) kiệt sức lại bất thình lình ra tay.

Sự ngụy trang của bà ta, sự tàn độc của bà ta, đủ để khiến cho bà ta nhận được giải tượng vàng Oscar rồi. Có điều, việc khiến mọi người chấn động nhất vẫn chính là việc Tống Hồng Nhan đã đỡ lấy nhát dao cho Diệp Phi (Phàm).

Làm việc nghĩa không được chùn bước hay vì nếu như không phải vì tình yêu quá sâu đậm thì đối mặt với nguy hiểm, làm sao tình cảm có thể lấn át bản năng.

“Chị Nhan!” Khi Diệp Phi (Phàm) ôm lấy Tống Hồng Nhan, cơ thể Tống Hồng Nhan đột nhiên rung lên, đôi mắt lạnh lùng ngay lập tức mờ đi. Khuôn mặt vốn dĩ phong tình bỗng chốc nhợt nhạt hẳn đi.

Trung Quốc rộng lớn như vậy, có bao nhiêu người ở Trung Quốc đã từng nhìn thấy Hồng Nhan, gương mặt thanh tú mang nét u sầu của một người con gái hương tiêu ngọc vẫn?

Chỉ là khóe mắt hiện lên vẻ không hề hối hận, hoàn toàn không phải là bởi vì bị thương nặng mà chỉ là có chút yếu đi.

Với nhát dao này, cô như cam tâm tình nguyện, vui vẻ mà chịu đựng.

Đối với cô mà nói, có thể thay Diệp Phi (Phàm) nhận lấy nhát đâm này, tốt hơn gấp mười lần việc nhìn thấy Diệp Phi (Phàm) bị đâm trúng.

“Chị thật ngốc!” hai mắt Diệp Phi (Phàm) ngay lập tức đỏ lên, dù có thế nào thì Diệp Phi (Phàm) vẫn không thể nghĩ tới Tống Hồng Nhan sẽ thay anh đỡ lấy nhát dao như thế này.

Người phụ nữ trung niên ám sát Diệp Phi (Phàm) đã vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy tình huống như vậy xảy ra, bà ta hoàn toàn không ngờ tới rằng Tống Hồng Nhan sẽ đỡ lấy nhát dao.

Khi sấm sét đánh xuống không trung, sự tự tin ngay lập tức bị phá hủy.