Chân Lộ

Chương 145: Kiểm định - Hết hồn (3)




Vút.



Đợt tên đầu tiên vừa đi, mười bộ cung tên cũng lên mũi tên khác, một lần nữa liên tiếp bắn tên ra.



Cạch.



Vút.



Mười bộ cung tên cứ như thế một vòng lập lại bắn ra đợt tên thứ ba, bất quá thì đến đợt tên thứ tư, biến sự xảy ra.



Tại bên đối diện, Vô Thường nhìn đợt tên thứ nhất vừa lao ra, hắn tức khắc đồng thời dồn linh lực tại mắt và “Thiên Nhãn” để đưa mọi hành động của tất cả những thứ xung quanh trở nên tuyệt đối chậm chạp trong não bộ, từ đó lấy được cơ hội phân tích tình hình mọi thứ.



“Chúng có mười bộ cung tên được xếp theo năm trên, năm dưới và gần sát nhau. Trong đó có bốn bộ cung tên nằm bìa đã xoay chuyển nghiêng về phía ta nhằm khiến mũi tên không lệch hướng, điều đó cũng có nghĩa, chỉ là trong chớt nhoáng mười hai mũi tên này sẽ chậm hơn một nhịp so với mười tám mũi tên theo đường thẳng, nhưng mà nó cũng chẳng nói lên điều gì cả, chúng quá gần nhau”.



“Cơ thể của ta rộng chừng 35cm, chiều cao 1m30. Mười bộ cung tên đó nhằm ở vị trí từ đầu gối đến đầu ta, trái phải rộng 2m nên ba mươi mũi tên trước mặt sẽ có ít nhiều từ 15 đến 20 mũi tên cắm vào thân thể và buộc ta phải loại bỏ chúng”.



“Tốc độ của những mũi tên này là khoảng 18m/s, từ đó đến đây mất nhiều nhất 2 giây, đằng sau nối tiếp cách gần 5m sẽ là đợt tên thứ hai và ta có nửa giây để nghỉ ngơi. Trong khi đó, chín món vũ khí ta đã thảy lên sẽ mất tầm 2 giây cho cả bay lên và rơi xuống đúng ngay vị trí ta cần”.



“Với cây thương này, với cơ thể cử động này, với tốc độ ta có thể xoay chuyển này…”



“Cân nặng, lực lượng, vận tốc, độ dài 25cm của mũi tên, độ giãn của những mũi tên, độ lớn và sắc bén của đầu thương, thân thương…”



“Mặc dù nếu miễn cưỡng ta vẫn có thể chống được cho đến hết 10 đợt cung tên, nhưng vì để thể hiện ta đành phải loại bỏ tất cả những bộ cung tên ngay tại đợt thứ năm này”.



“Không thể thoát khỏi phạm vi công kích của tên, vậy thì ta vẫn có thể di chuyển lên xuống vì chúng là bắn thẳng, nhưng ta vẫn là vì muốn thể hiện nên…”.



Phân tích mọi thứ đã xong, Vô Thường tay cầm thương vững vàng giơ thẳng về trước.



-Vèo!



“Ngay lúc này!”



Khi đợt tên đầu tiên chỉ còn cách đầu thương 1m, Vô Thường tay phải vũ động, trực tiếp khiến đầu thương đâm thẳng ra rồi từ trên cao đi xuống dưới theo hình chữ T ngược.



Tại lúc này, hành động của tất cả mọi thứ bao gồm cả của Vô Thường đều chậm đi vô số lần.



Đứng trước tổng 20 mũi tên vói độ giãn giữa các mũi tên là 5cm và dưới 2, 3cm ở bìa cùng nhắm đến người, trong đó có 10 mũi tên ngang mũi, mười mũi tên ngang bắp đùi và hạ bộ của hắn.



Vô Thường đâm thương, đầu thương của hắn liền trực diện dùng đầu nhọn chạm vào đầu nhọn của mũi tên đứng ở vị trí thứ năm bên trái, đẩy lùi và cản nó lại trong tí tí tẹo để những mũi tên bên cạnh bay hơn nó một cái đầu.



Ngay lúc này hắn lập tức vận lực điêu luyện lên đầu thương khiến đầu thương phá lực vào mũi tên, chia đôi mũi tên thành hai nửa, một nửa bay qua trái, chạm vào mũi tên bên cạnh, dư lực đẩy mũi tên bên cạnh trẹo đi, nghía về mũi tên kế bên đi qua khiến liên tiếp năm mũi tên kế cạnh đều bị lệch hướng so với ban đầu mà không nhắm vào Vô Thường nữa, nửa bay qua bên phải cũng tương tự.



Đồng thời trong lúc hai nửa mũi tên bay đi, Vô Thường một tay cầm thương nhấn mạnh xuống dưới để di chuyển đến mười mũi tên nhắm vào đùi và hạ bộ.



Thương vừa xuống liền đã đánh rơi một mũi tên, sau đó hắn một vung thương chém ngang trái phải, điểm trúng vào chính giữa thân tên của hai mũi tên và đẩy chúng bay qua trái, phải, chạm vào những mũi tên gần cạnh, khiến chúng đồng thời lệch hướng bay đi nơi khác. Dường như cùng lúc, hắn xoay thân thể từ ngang thành dọc, khiến tư thế tựa như một người đang nép cơ thể vào con đường trật hẹp.



-Vụt!



Đợi cung tên đầu tiên đi qua, Vô Thường hoàn toàn không vết thương.



-Vèo



Thế nhưng đột cung thứ hai cũng đã đến, Vô Thường không hề có thời gian nghỉ ngơi, hắn quay trở về dạng tư thế như cũ chỉ trong chớp nhoáng, tiếp đó hai tay cầm thương vũ động, một đường thương theo hình zíc zắc (chữ Z) xuất ra.



Đầu thương quét một mạch từ trái đi qua, ban đầu chạm vào đầu mũi tên của ba mũi tên, sau đó là chạm vào cổ mũi tên thứ tư, năm, sáu rồi chạm vào một đoạn nhỏ trên thân của mũi tên 7, 8, 9, và cuối cùng khi chạm vào một điểm cách thân 2cm của mũi tên thứ mười liền di chuyển chéo nhanh xuống dưới, một lần nữa làm y hệt như ở trên.



Sau khi thương đánh rơi mũi tên đầu tiên lại lập tức quét qua mũi tên 2, 3, 4, chạm vào đoạn dưới 2cm của thân tên quét đến mũi tên 5, 6, 7, và chạm vào điểm cách đuôi mũi tên 3cm để quét tất cả mũi tên 8, 9, 10 còn lại.



-Vèo!



Đợt tên thứ ba chỉ cách đợt tên thứ hai gần 5m theo sau bay đến.



Vô Thường đã sớm biết điều này, hắn tay cầm thương chỉ vừa quét xong mũi tên thứ mười của đợt thứ hai liền móc lên theo dạng vòng tròn, tiếp đó hắn đồng thời tận lực lên tay phải, một hơi xoáy lại tại thân thương khiến cây thương xoay vòng mạnh mẽ liền vừa đẩy lên phía trước, vừa buông ra, mà chính xác theo góc độc nhìn của người nhìn thì hắn chính là đánh cây thương đang xoáy vòng về một đường thẳng phía trước, càn quét tất cả những mũi tên của đợt thứ ba nằm trong phạm vi và những mũi tên đợt thứ tư đang đuổi đến.



Trong khi đó, Vô Thường sau khi mất vũ khí thì chín vũ khí lúc đầu hắn ném cũng đã đồng lúc rơi xuống.



Nhanh như chớp, hắn một bước chân đi ra lấy đà, hai tay liên tục cầm những vũ khí rơi xuống trước và phối hợp với hai chân xoay chuyển khiến cơ thể tạo thành một vòng xoáy nhằm tạo ra lực ném.



-Vụt.



-Vụt.



-Vụt.



-…



Vũ khí cứ khi rơi vào tay hắn liền bay đi, bắn phá về mười bộ cung tên ngay khi cây thương trùng hợp hết đà rơi xuống đất những cũng đã cản được hai đợt cung tên bốn và năm.



-Phập.



-Phập.



-Phập.



-…



-Phập phập.




Đến cây đoản kiếm dài 1m là vũ khí cuối cùng thì Vô Thường ném ra theo một đường ngang đồng lúc cắt phá về hai bộ cung tên liền nhau còn lại duy nhất bên kia.



Cung tên bị phá, bốn người bên ngoài thì khó tin trợn mắt, nhưng Vô Thường cũng chưa xong việc, hắn vẫn còn phải đỡ lấy lớp cung tên thứ sáu đang còn dư lại vài mũi tên sẽ bay đến chỗ hắn.



Xoẹt!



Dĩ nhiên không thể bắt tên bằng tay không, Vô Thường tức thì xé xuống một mảnh lớn áo vải, lấy áo làm vũ khí phòng thủ, hai tay phối hợp cùng thân, hông và bộ pháp di chuyển trong bán kính 1m, Vô Thường hoàn toàn cản được tất cả 7 mũi tên còn sót lại duy nhất.



-Phù…



Cung tên bị hủy toàn bộ, mũi tên cũng không có, Vô Thường ném áo dính tên xuống đất mà thở dài nghỉ ngơi, hai tai dõng lên để chờ đợi thử thách kế tiếp.



Tại bên ngoài, một bầu không khí lặng người tràn ngập khi mà bốn người luôn đưa mắt nhìn vào màn hình gương, nhìn vào Vô Thường đang khoang chân tu luyện dưới đất bên trong với một vẻ không biết, không thể nói gì.



Hai phút sau, vị Tôn giả áo xanh dương nói.



-Ờ, ừm, mấy tên tiểu bối khác, ngay cả Thánh nữ tại ngày xưa khi vượt ải này, họ thường phải kết hợp sự di chuyển nhuần nhuyễn trên dưới, trái phải cùng với bộ vũ tốc độ nhằm càn quét liên tục những mũi tên. Nhưng mà tên tiểu tử này…



Tôn giả áo xanh nói đến đây chợt trở nên yên lặng, không nói gì thêm nữa.



Lại qua một phút, vị Tôn giả áo nâu lên tiếng.



-Hắn không những đứng yên mà tất cả những chiêu thức hắn tung ra đều rất điêu luyện và phức tạp, nhất là khi nhìn vào hành động đầu tiên của hắn, một mũi thương được dồn lực vừa đủ để đẩy lùi, sau đó lại bộc phát khiến mũi tên phân làm hai, mà nếu nó phân làm hai theo kiểu bình thường thì không nói, đằng này nó lại phân chia hai nửa bay đi, chuẩn xác đả bại những mũi tên bên cạnh.



-Thời gian thực hiện chỉ là trong khoảng khắc, thậm chí còn chưa đến 0,1 giây, hắn… hắn thật là…



Nói đến đây, Tôn giả áo nâu cũng như Tôn giả áo xanh dương mà im lặng đi.




Tiếp đó lại qua 30 giây sau, vị hội trưởng trung niên cũng lên tiếng khi không khí trở về im lặng.



-Điều kiện không có nói người tham gia không thể phá hủy những bộ cung tên nên hắn phá đi cũng không tính đã phá luật, vậy tại sao hắn ngay từ đầu không làm mà còn tự tạo ra tình huống khó khăn hơi mới thực hiện?



-Chẳng lẽ hắn biết chúng ta quan sát nên cố tình làm như vậy để trở nên nổi bật hơn trong mắt của chúng ta?



-Những hành động vừa rồi, nếu thật sự chỉ cần sai một ly, lực đạo sai một tí thì mọi chuyện đều rắc rối, hắn tất phải thất bại. Tiểu tử này đúng là một kẻ…



Tay cầm tờ giấy thông tin khác mà đáng lẽ bản thân vị trung niên hội trưởng lúc này phải ghi thành tích mà Vô Thường đạt được sau bài kiểm tra cung tên vừa rồi. Thế nhưng lúc này hắn đã không còn tâm để ghi, có lẽ hắn cần thêm một chút xíu thời gian nữa để bình ổn lại tâm tình, từ đó mới tiếp tục công việc.



Vị trung niên hội trưởng cũng lâm vào im lặng.



“Thình thịch... thình thịch… thình thịch…”



Trước mặt hai vị Tôn giả, vị tiểu nữ Thánh nữ có gương mặt không biết đã trở nên hồng trắng tựa lúc nào, mắt nàng đẹp long lanh màu nước cứ nhìn chằm chằm vào Vô Thường một lúc lâu… một lúc lâu… lại là một lúc lâu…



Thời gian không biết đã qua bao lâu kể từ khi Vô Thường hoàn thành bài kiểm tra, vị Tôn giả áo nâu chợt nhăn mặt nói lớn.



-Nhìn cơ thể của tên tiểu tử đó kìa, 7, 8 tuổi mà có cơ bắp nổi lên săn chắc còn hơn cả thanh niên trai tráng 18, 19 tuổi. Nhìn thôi cũng đã biết hắn cực khổ rèn luyện thân thể như thế nào, thành ra nếu suy nghĩ kĩ lại, hắn làm được những điều vừa rồi cũng không có gì hết hồn. Ta nếu trẻ lại giống hắn cũng làm được tương tự.



-Bốc phét gớm thật, ta nhổ.



Vị Tôn giả áo xanh dương lập tức lên tiếng khinh thường, tiếp đó lão nhìn hội trưởng trung niên nói.



-Ngươi ngẩn người sướng chưa? Sướng rồi thì ghi chép lại thông tin đi, chúng ta vẫn đang còn hai bài kiểm tra nữa, nhanh lên!



-Vâng vâng, tiểu nhân làm ngay, tiểu nhanh làm ngay.



Hoảng hốt tỉnh người, trung niên hội trưởng vội cầm bút ghi chép vào tờ giấy kia, ghi ở mục “Ải cung tên” hai chữ “hoàn thành” và một dòng các nhận xét cá nhân nhưng là “quá kinh khủng”, “chưa môt người nào tham gia ải cung tên này có thể sánh bằng”,…



Ghi xong đâu đó,vị hội trưởng trung niên lại nhấn nút “nói”, âm thanh truyền vào nói với Vô Thường.



-Bây giờ sẽ đến bài kiểm tra thực lực của ngươi, đối chiến với mộc nhân.



-Vô Thường, ngươi hãy nhìn về phía trước, tại bên kia của căn phòng.



Bên trong, Vô Thường nghe thế liền vội đứng dậy, hai mắt sáng bình đạm nhìn về phía trước, nhìn về bảy mộc nhân tựa như bảy bức tượng gỗ đang bất động ở vị trí cách hắn 80m, nằm gần ngay sát cạnh tường.



-Quy tắc bài kiểm tra này như sau.



-Với bảy mộc nhân, mỗi mộc nhân đều sẽ có một điểm “tắt” nằm ở vị trí khác nhau trên cơ thể chúng, nếu ngươi chạm được vào những điểm tắt này bằng bất cứ cách nào dù là ném đá, thì chúng sẽ ngừng hoạt động, ngừng di chuyển.



-Nhiệm vụ của ngươi chính là tìm ra những điểm “tắt” và ngừng lại hoạt động của chúng.



-Yêu cầu, ngươi chỉ có thể dùng linh lực phụ trợ thân thể như bài kiểm tra vừa rồi mà không thể sử dụng linh lực theo những cách khác như là cách không đả vật. Xung quanh này cũng có vũ khí đủ loại, ngươi cứ tự do chọn lựa.



-Ngươi có tổng 10 phút để thực hiện, “tắt” nhiều mộc nhân nhất trong thời gian ngắn nhất thì kết quả dĩ nhiên càng tốt.



-Tuy nhiên ta cũng nhắc nhở ngươi một điều, những mộc nhân này không hề đơn giản, chúng sẽ tìm mọi cách giết ngươi, dù là lụm cung tên bắn ngươi hay phóng thương, phóng lao, chúng đều sẽ làm. Do vậy nếu ngươi cảm thấy không ổn thì hô to bỏ cuộc, ta sẽ ngừng chúng lại, còn nếu muốn chết thì cứ giữ im lặng.



-Ngươi rõ rồi chứ?



-Vãn bối rất rõ thưa tiền bối.



Giọng của Vô Thường từ bên trong thông qua lỗ vọng ra.