Cũng không phải chỉ bấy nhiêu kinh hãi, nếu trừ ra khả năng “thiêu đốt” trông không mấy sợ hãi thì còn lại ba khả năng “gây đau đớn nghiêm trọng” khiến địch nhân khó thể hành động trong cơn đau, “giảm sinh mệnh lực” khiến địch nhân trực tiếp mất thọ nguyên, mà kinh hoảng nhất đó là “suy yếu địch nhân vĩnh viễn” khiến địch nhân bị giảm vĩnh viễn đi một phần của tất cả những gì địch nhân sở hữu như sức mạnh, thọ nguyên, khí huyết, linh lực,…
Chưa cần phải nghe đến khả năng thứ tư vốn đã muốn “tè ra quần”, địch nhân trong cùng cấp chỉ cần nghe đến ba khả năng kia cũng đã khiến họ không có can đảm để đánh, gặp mặt là chỉ có nước cười trừ cho qua hoặc nhanh chân bỏ chạy, cứu về một mạng sống.
Hiện tại cả bốn người hội trưởng trung niên đều đã chứng thực thông tin về sức mạnh của Vô Thường từ bảng phân tích do Linh Cụ Kiểm Định đưa ra, ai nấy đều như là đang nằm mơ, tất cả những chữ vừa nghe hay nhìn thấy đều muốn nó chỉ như là hư vô mờ ảo chưa từng xuất hiện, bởi lẽ chúng quá mức khó tin, quá mức vô lý.
Thế nhưng mà Linh Cụ Kiểm Định, một đạo cụ kiểm tra tư chất của tu luyện giả được thế giới chứng nhận chưa từng một lần sai đã đưa ra kết quả như vậy, bốn người dù không tin cũng cố gắng nuốt vào họng để tin.
Thế nến vị Tôn giả áo xanh dương chợt nghiêm mặt nói với hội trưởng trung niên.
-Chỉ với nhiêu đây, tên tiểu tử này nếu đã muốn gia nhập tổ chức thì cũng đừng để hắn đi nữa. Nhất định phải tóm hắn vào tổ chức.
-Vâng.
Vị hội trưởng trung niên chỉ có thể nuốt nước bọt gật đầu, không dám mà cũng không cần cãi lời gì, vì cho dù không có ba người chức cao vọng trọng xuất hiện, hắn sau khi biết thông tin như thế cũng “giam” Vô Thường vào thương hội mặc cho hắn muốn hay không muốn.
-Chưa hết đâu, chúng ta vẫn còn một đoạn thông tin nữa về chiêu thức vừa rồi đó.
Bất quá cũng tại chính lúc này, tiểu nữ Thánh nữ lên tiếng, kéo sự tập trung của ba người kia quay trở về với bảng thông tin chỉ vừa được đọc dang dở.
Khi ba người chú ý sang, tiểu nữ Thánh nữ cũng nhíu mày kinh ngạc nhìn đoạn cuối của thông tin mà đọc lên.
-Là một chiêu thức phức tạp có tính gây nổ nhờ vào sự hỗn loạn linh lực ẩn bên trong ngọn lửa.
-Đánh giá: kết hợp với nguồn linh lực tinh khiết, chiêu thức này hoàn toàn có thể tay đôi với người sở hữu thiên phú 90 sợi xích.
-Ưm, đã hết.
-Hả? Không thể nào?
-Làm sao có thể như thế được?
Nàng vừa thốt ra hai từ “hết rồi” cùng với vẻ mặt khó có thể tin được, hai vị Tôn giả lập tức chấn kinh, khó hiểu kêu lên.
Tiếp đó, vị Tôn giả áo xanh dương nghi hoặc nói.
-Sai rồi sao, chẳng lẽ hắn không phải mất một giây để tạo ra một ngọn lửa nhỏ mà là mất một giây để tạo ra một ngọn lửa có thể kích nổ nhằm tạo ra hiệu ứng bộc phá, tăng thêm sức phá hoại cho chiêu thức?
-Vậy ra ở hai giây kế tiếp hắn chính là đang bình ổn linh lực hỗn loạn bên trong ngọn lửa, thứ mà sẽ giúp ngọn lửa nổ tung?
Vị Tôn giả áo nâu nối tiếp lên tiếng.
Hai câu của hai người cùng kết lại dường như đã nói lên toàn bộ cách thức thực hiện chiêu thức vừa rồi của Vô Thường, điều thiếu duy nhất bên trong có lẽ chỉ là chi tiết Vô Thường phải gian nan để cố làm giảm tốc độ tiến hành chiêu thức lại, không để nó hoàn thành ngay lập tức.
Gần cạnh hai người, vị tiểu nữ Thánh nữ cũng nói ra chính kiến của bản thân.
-Theo thông thường, thậm chí là cả bản thân của ta. Khi trong một năm vừa mới đột phá Linh Nhân cảnh, tuyệt đối dù có là người nào đi chăng nữa cũng sẽ không thể nào ra được chiêu thức phức tạp như vậy. Điều mà hắn đang thực hiện đã quá mức tưởng tượng rồi.
-Vâng, tiểu nhân hiểu.
Hội trưởng trung niên lúc này cũng đã không thể nhịn được tâm tư nan giải trong lòng, hắn nói.
-Nếu lấy ví dụ về một tên đệ tử tông môn. Lúc đầu vừa đột phá Linh Nhân cảnh sẽ được lựa chọn một loại Tâm pháp để tu luyện nhằm tăng thêm sức mạnh cho linh lực và làm bước đệm cho một số Công pháp chủ tu về sau, đồng thời sẵn tiện trong quá trình tu luyện đó cũng sẽ tìm hiểu được cách sử dụng linh lực hiệu quả, thuần thục hơn. Do vậy, sẽ không có bất cứ một ai có thời gian rãnh rổi để làm việc khác như là suy nghĩ về một loại chiêu thức linh lực kỳ lạ nào đó. Vì dù thế nào, bản thân không thuần thục trong cách phóng ra linh lực, nói chính xác hơn chính là chưa thể ngay lập tức tung chiêu thức bằng linh lực, suy nghĩ có thành vẫn sẽ chưa thể làm gì được.
-Nhưng đó chỉ nói đến chiêu thức đơn giản như hóa linh lực thành trảo hay thành đao kiếm, còn chiêu thức phức tạp lại cần phải có thời gian nhiều hơn nữa. Tên tiểu tử Vô Thường này, tiểu nhân cứ cho là hắn rất giỏi, từ Bán Linh Nhân đã rèn luyện cách sử dụng linh lực, sau đó lại đột Phá Linh Nhân cảnh, mà nếu tiểu nhân không cảm nhận sai về nguồn linh lực ít ỏi của hắn thì hắn đột phá chỉ vừa vào một tháng trước, tạo ra ba ngọn lửa kia chắc cũng đã ngốn hết một nửa linh lực của hắn.
-Hừm… ta đã hiểu được ý của ngươi đang muốn nói điều gì.
Nghe trung niên hội trưởng nói đến đây, vị Tôn giả áo nâu chợt xen lời vào, vì dù sao thì với danh vị Tôn cảnh mà phải lắng nghe một tên tiểu bối yếu nhược đứng giải đáp về một vấn đề lão đã “thông”, nó khiến lão có cảm giác bực bội khó hiểu.
Thế nên lão phải nói để không phải dùng tay tát chết tên tiểu bối này.
-Bán Linh Nhân cảnh dù đã có thể phóng ra linh lực nhưng chưa có khả năng để tạo ra một chiêu thức phức tạp, nó cũng đồng nghĩa rằng, người đó chưa thể luyện tập tạo dựng chiêu thức. Ngươi nói linh lực của hắn có ít nên đại khái là mới đột phá vào một tháng trước, vậy nó cũng có nghĩa là nói hắn chỉ bằng một tháng đã tạo ra được chiêu thức vừa rồi?
-Chỉ trong một tháng ư?
Lão giả áo xanh dương trợn mắt, tiếp đó liền lắc đầu thở dài.
-Ta muốn cười cũng không cười nổi vì nó dường như đã là điều có khả năng nhất trong các phương án vô lý được đưa ra.
-Được rồi, chúng ta không cần nghĩ nhiều đến như vậy để đầu óc thêm mệt, cứ xem hắn tiếp tục thể hiện như thế nào đi đã. Kết quả cuối cùng của Linh Cụ Kiểm Định mới là điều nên chú tâm nhất.
-Đúng vậy, giờ thì chỉ có thể như thế.
Lão giả áo nâu tán thành, mọi chuyện kinh dị quái đản về tên tiểu tử này cứ tạm gạt qua một bên, đợi có kết quả chung cuộc lại nói sau.
-Vâng.
Hội trưởng trung niên gật đầu, sau đó hắn chợt lấy ra một tờ giấy khác so với tờ giấy thông tin ban đầu của Vô Thường mà cầm bút ghi vào ở hai mục “trình độ chiêu thứ”, “tốc độ thi triển”.
Xong đâu đó hắn nhấn nút cất tấm gương đi, âm thanh của hắn lại truyền vào bên trong phòng.
-Vô Thường, ngươi nhìn về bên trái có một loạt các loại vũ khí, trong đó ngươi có thể chọn một, hai hoặc không chọn một loại nào. Sau ba mươi giây ngươi quay lại vị trí cũ, đón đỡ lấy mười đợt tiễn liên tục nối nhau với ba điều kiện sau.
-Thứ nhất, không được dùng linh lực hộ thể hay bất cứ đồ vật gì có tính phòng ngự để chặn tên.
-Thứ hai, ngươi không thể dùng linh lực để phóng ra công kính diện rộng mà chỉ được dùng để nâng cao sức lực cơ thể.
-Thứ ba, ngươi không thể di chuyển ra khỏi phạm vi công kích của tên, ngươi phải đứng và dùng vũ khí càng quét tên, không để tên đánh trúng người.
-Nếu ngươi bị buộc phải vi phạm ba điều kiện kia để bảo vệ tính mạng, bài kiểm tra này của ngươi chấm dứt. Nên nhớ, duy trì được càng lâu, trải qua càng nhiều đợt tiễn thì kết quả sẽ càng cao.
-Ba mươi giây của ngươi bắt đầu.
Dứt lời, hội trưởng trung niên bên ngoài cũng tắt nút “nói” đi để âm thanh hai vị Tôn giả bàn tán chuyện gì đó không bị truyền vào.
Bên trong phòng, chỉ với 30 giây nên Vô Thường rất tranh thủ, một bước chân dậm nhảy liền nhào lộn vài vòng đến dãy binh khí cách hắn 10m bên trái.
Đứng trước đủ loại kiếm, thương, đao, chùy, rìu, búa, chén, nĩa, dùi cui, kéo cắt tóc,... Vô Thường có một chút gì đó bất lực, hắn thầm nghĩ.
“Với thân hình bé nhỏ như thế này, muốn vung một thanh kiếm dài 1m cũng khó chứ đừng nói chém vụn tên. Vòng này họ ý định là kiểm tra khả năng phạn xạ của ta, cũng như độ linh hoạt của mắt, tay chân, kĩ năng phòng thủ liên tiếp trước những đợt tên, tóm lại là kiểm tra độ nhạy bén của thân thể”.
Khi một tu luyện giả đã hoàn toàn đồng hóa được với sức mạnh linh lực vậy thì nó cũng không hề khác gì tay chân. Bằng cách kiểm tra khả năng tay chân hiện tại của Vô Thường, tổ chức sẽ đoán ra được khi tương lai, lúc hắn hoàn toàn điều khống được linh lực sẽ có năng lực như thế nào.
“Xem nào, khi nãy bên kia ta thấy tổng là mười bộ cung tên với mỗi bộ sẽ bắn ra ba mũi tên, bên dưới lại có một dãy các mũi tên khác nằm xếp hàng. Hừm, vậy thì mỗi đợt sẽ bắn ra tổng 30 cung tên và nếu nói liên tục, liên tiếp thì những bộ cung này có lẽ sẽ tự động lên mũi tên, dùng ba mũi tên xếp bên dưới đẩy lên, tốc độ có lẽ là nửa giây đến cao lắm là một giây, thế nên ta sẽ không hề có thời gian nghỉ ngơi mà phải liên tục quan sát phá tên”.
“Đệch, nếu ta còn lớn thì quá dễ, nhưng giờ thì…”
Bên trong lòng thì nghĩ như thế, còn trên thực tế thì Vô Thường lại lựa chọn một cây thương và chín loại vũ khí nhỏ bé khác, một hơi kéo hết chúng về vị trí cũ để chuẩn bị ứng phó mười đợr tên sắp đến.
Tại bên ngoài, thông qua màn ảnh, vị Tôn giả áo nâu thấy Vô Thường hành động liền suy đoán.
-Mười loại vũ khí ư, chẳng lẽ hắn tính biểu hiện múa khí, dùng một loại vũ khí ứng biến với một đợt tên? Khá thông minh khi biết thể hiện bản thân trước mặt người quan sát, nhưng nếu hắn làm vậy thì đã quá sai lầm vì thời gian lên đợt tên kế tiếp chỉ mất hơn nửa giây một chút, đợt tên này bắn ra thì đợt tên khác cũng đã đến, khoảng cách chỉ trên dưới 5m xấp xỉ, việc đổi vũ khí luân phiên là điều không thể kịp.
Vị Tôn giả áo xanh dương gật gù.
-Ân, có lẽ. Bất quá chúng ta cứ xem thì sẽ rõ, dù sao thì để qua ải này cũng chỉ có hai phương án duy nhất, một là dùng tốc độ phá những mũi tên gần cạnh, hai là quay vũ khí theo dạng vòng tròn với tốc độ nhanh, không biết hắn sẽ làm theo cách nào, hay cả hai. Nếu hắn có thể lực tốt, vượt qua mười đợt là chuyện hết sức dễ dàng.
Tiếp đó ở bên cạnh, khi tính toán thời gian đã hết thì vị hội trưởng trung niên liền điều chỉnh hướng bắn cho mười bộ cung tên bằng một cần gạt rồi lập tức truyền âm vào.
-Thời gian đã hết, Vô thường, ngươi có ba giây để chuẩn bị.
-3…
Nghe âm thanh văng vẳng vào, Vô Thường vừa chặc ngắn cây thương từ 1m7 còn 1m1 để vừa tầm với vóc dáng người nhỏ bé của bản thân, đặt nó nằm ngay trên bàn chân trái. Hắn một hơi gom hết chín loại vũ khí có kích thước nhỏ như dao, đá, đinh, kéo, búa đóng đinh,… vào hai bàn tay.
-2…
“Hắn định làm gì nhỉ?”.
Vị tiểu nữ Thánh nữ thông qua màn hình mà không thể kìm nỗi sự tò mò đối với hành động của Vô Thường. Đây là lần đầu tiên trong đời nàng lại có cảm giác chú tâm, hứng thú nhìn đến một tiểu tử “bằng” tuổi nàng biểu diễn như vậy.
Còn Vô Thường, hắn ở bên trong lại vận lực, dùng linh lực cường hóa thân thể để che giấu đi Linh Thể, hắn một hơi tính toán trong đầu.
“Khoảng cách 30m, dự là xấp xỉ 2 giây sẽ đến được bên ta, thế nên là…”
-1…
Vô Thường hai tay vận sức, mũi chân trái xoáy lực dị động.
Bên ngoài, tất cả bốn người đều đã bắt đầu khó hiểu, tò mò vì không biết hắn đang tính làm cái quỷ gì.
Cuối cùng thì hội trưởng trung niên cũng đưa tay đến một cái cần gạt gần ngay bên tay trái, miệng thốt lên.
-Bắt đầu!
-Vù.
-Gập.
“Bắt đầu” vừa vang, Vô Thường vận lực tung nhẹ chín loại vũ khí lên cao theo một góc 25 độ về phía trước, chân trái đồng thời cũng đá cây thương lên ngang người và nắm vào lòng bàn tay.
Vèo!
Bên ngoài thì hội trưởng trung niên cũng kéo cần gạt xuống, ba mươi mũi tên lập tức xuất kích, tất cả đều hướng Vô Thường phóng nhanh.