Hiện tại đang là thế kỉ hai mươi mốt vô cùng tân tiến hiện đại, nhưng tại sao lại có thể xuất hiện một việc hết sức phi lý như thế? Hứa hôn từ nhỏ? Trên đời này lại còn tồn tại cái định luật phong kiến "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" hay sao? Không được! Chính vì thế, cô kiên quyết phản đối. Cô chỉ muốn kết hôn với người đàn ông mà cô thật sự yêu thương thôi! Cô không muốn vì sự hứa hẹn năm đó mà bỏ lỡ thanh xuân cùng hạnh phúc của cuộc đời mình. Hứa hôn sao? Muốn cưới sao? Vậy thì cứ việc thế đi, cô cũng không có cản! Nhưng mà, là ai hứa hôn, vậy thì hãy tự mình biến thành cô dâu mà đi kết hôn đi?
Ấy thế mà, sự xuất hiện của cô lại khiến anh không có cách nào quên được. Bởi lẽ, nó vô cùng rõ nét, không hề lu mờ thật sâu, thật sâu tác động vào con tim của anh. Anh lưu luyến cô, anh muốn được ở cạnh cô. Cô khiến cho anh nhất kiến chung tình, trọn đời không thể nào thay đổi. Thế nhưng, cô vì sao lại không thể nào yêu anh? Được! Nếu đã như thế, anh sẽ khiến cô dần dần phải yêu anh, từng chút, từng chút một cho đến khi gắn bó mãi không tách rời.