"Thư Thư? Thư Thư? . . . Chị không nghe thấy em nói sao? Đường truyền mạng gặp sự cố rồi . . ." Tiếng gọi ngày càng lớn của Hứa Niệm đã kéo Giang Chỉ ra khỏi suy nghĩ của mình.
"A . . . Có lẽ đường truyền hơi yếu . . . Chị không nghe được em vừa mới nói cái gì." Giang Chỉ lơ đãng nói.
Bây giờ tâm trí của Giang Chỉ đang bận rộn làm cách nào để che giấu tuổi tác của mình để không bị phát hiện, kéo dài mối quan hệ này lâu nhất có thể.
"Em nói, có chị như vậy là đủ rồi. Khoảng cách tuổi tác không quá lớn mới có thể hiểu lẫn nhau, bảo bối Thư Thư của em cực kỳ tốt, nữ ma đầu kia lớn tuổi hơn em rất nhiều cho nên cô ta có những hành vi rất cổ quái."
Nữ ma đầu chính là tuổi tác quá lớn, tịch mịch khó nhịn, mới có những trò biến thái cùng tâm lý vặn vẹo như vậy.
Tâm trí của Hứa Niệm tự nhiên hình dung ra người kia nằm trên sàn, nửa thân dưới khom xuống thấp thoáng.
Quả thực giống như là độc dược, càng muốn quên lại càng nhớ rõ hơn.
Đầu bên kia điện thoại là người yêu của cô, nhưng trong đầu lại tràn ngập những cảnh không đứng đắn của người con gái khác, đáng chết.
Giang Chỉ khẽ mỉm cười cho có lệ, nhưng trên mặt lại không có chút ý cười nào.
Nếu nói không có bị ảnh hưởng bởi vấn đề tuổi tác là nói dối, Giang Chỉ thật sự rất khó chịu.
"Bảo bối, sao chị không nói nữa? Hôm nay có phần thưởng gì không ~ "
Giọng nói cố ý hạ thấp vừa trầm vừa trêu chọc người luôn có thể khiến Giang Chỉ mê mẩn nhưng hôm nay lại mất hiệu quả.
"Không có thưởng! " Vốn dĩ Giang Chỉ đã chuẩn bị một tiết mục đặc biệt khác vào hôm nay, nhưng khi trải qua chuyện vừa rồi, cũng mất hào hứng.
"Bảo bối, đã lâu rồi em không thưởng thức vũ đạo của chị . . . Hôm nay em có vinh dự này không . . ." Giọng nói khàn khàn chuyển thành mềm mại như vặn xoắn ngón tay, mỗi chữ đều khiến lòng người run lên, thật ngứa ngáy, hận không thể trả lời hàng trăm cuộc gọi.
Giang Chỉ bị phân tâm, thờ ơ đối với sự trêu trọc từ người kia, lựa chọn cự tuyệt: "Không có, hôm nay cái gì cũng không có."
"Được rồi ~ Xem ra hôm nay cũng không vui vẻ như vậy." Hứa Niệm nhìn ra được đối phương không có hứng thú, cũng không muốn ép buộc.
Có lẽ gần đây cô ấy bận công việc nhiều, không có tâm trạng, với tư cách là một người yêu, cô phải quan tâm đến cảm xúc của đối phương.
Chỉ là có những thứ chỉ nên giữ trong lòng, con người ta sợ nhất vẫn là khi nói ra làm ảnh hưởng đến đối phương hoặc là chẳng ai muốn bận tâm đến cảm xúc của mình.
Giang Chỉ nằm ngửa ở trên giường, đèn chùm pha lê tràn ngập ánh sáng làm ánh mắt của cô mờ đi.
Cô là một luật sư chuyên nghiệp đứng trên đỉnh cao của Kim Tự Tháp, mặc kệ là đang giải quyết những vụ án khó khăn hay những tranh chấp tình cảm, không có gì cô không thể giải quyết được.
Nhưng khi phải đối mặt với cảm xúc của chính mình, cô lại trở thành một kẻ hèn nhát, rụt rè, ẩn mình trong vùng an toàn và không dám tiến lên một bước.
Đối phương sẽ thích con người thật của cô, một luật sư lớn tuổi có tính thẳng như ruột ngựa sao?
Không, có lẽ đối phương thích chỉ là Thư Thư ở trên mạng, một cái gì cũng đều không hiểu, một cô gái mới bước chân vào đời, sẽ dựa vào cô ấy và có vô số chủ đề cũng như điểm chung với cô ấy. Tương trợ lẫn nhau, cùng nhau trưởng thành trong tình yêu.
Thư Thư chính là Thư Thư, cũng không phải là con người thật sự của Giang Chỉ ở ngoài đời.
Vậy còn bản thân thì sao?
Phải chăng cô cũng chỉ thích bạn nhỏ ở trên mạng, người luôn mang đến an tâm cùng vui vẻ cho cô, người ấy cũng giống như cô không quan tâm đến con người thật của chính mình?
Suy cho cùng, cô chưa bao giờ nhìn thấy người yêu qua mạng của mình ở ngoài đời trông như thế nào, mọi sự giao tiếp và tình yêu của họ chỉ là cách một màn hình như thế này thôi.
Dù có đi ngang qua nhau ngoài đời cũng không nhận ra nhau và chỉ có thể coi là bạn bè trên mạng.
Một khi thoát ly khỏi thế giới ảo, trở về hiện thực, liệu mối quan hệ của họ có hoàn toàn đi đến cuối con đường?
Loại chuyện tình cảm này luôn luôn không cắt đứt được sự hỗn loạn, người không có nơi nào để trút phiền muộn, chỉ có thể tập trung vào công việc.
Cô là ma cuồng công việc, cũng chỉ khi suy nghĩ của cô đắm chìm trong công việc, cô mới có thể có được sự bình yên hiếm có của cuộc sống ngoài đời thật.
Giang Chỉ mở mẫu phân tích vụ án có tổ chức và tất cả thông tin đều ở đúng vị trí của nó.
Điểm đột phá trong vụ án này nằm ở chứng cứ do bên liên quan đưa ra.
Người ủy thác sẽ không nói dối với luật sư, một khi có bất kỳ che giấu nào, sẽ làm gián đoạn nhịp điệu đối chất của luật sư tại tòa án, điều này sẽ không tốt cho bản thân anh ta.
Điểm đột phá của vụ án nằm ở những bằng chứng do bên kiện cáo đưa ra. Có hai biện pháp, hoặc là chứng minh người phụ nữ nói dối hoặc là chứng minh bằng chứng này là giả.
Phòng nghỉ riêng không thể bị giám sát, bên kiện cáo đã lợi dụng sơ hở này để trèo lên giường của Trình Thành, biên ra một vở kịch, thu hút nhân viên công ty đến xem trò hề, bọn họ đều có thể trở thành nhân chứng tiềm năng.
Không tệ, có chút thông minh.
Vụ án lần này còn có tính khiêu chiến.
Giang Chỉ mở ID WeChat công việc của mình và nhấp vào hộp trò chuyện của Hứa Niệm.
【 Cô có trách nhiệm sắp xếp tất cả thông tin của bên tố cáo, cũng như động cơ và cái gọi là bằng chứng trong tay của cô ta.】
Cùng lúc đó, Hứa Niệm cúp điện thoại, hồi lâu không động đậy, ngồi trên ghế sofa, mặt mũi tràn đầy phiền muộn.
Trong đầu của cô hiện lên những hành động gần đây của Giang Chỉ, cô bực bội gãi đầu.
Không ngờ giám đốc Giang vốn là người tỉ mỉ trước mặt người ngoài lại có nhiều thói xấu khó coi ở chỗ kín đáo đến thế, thực sự rất bắt mắt.
Trong lòng đã có Thư Thư rồi, Giang Chỉ dù có ưu tú đến đâu cũng không thể nào làm dao động trái tim của cô.
Nhưng điều khiến cô bực bội chính là cô có một cấp trên quái đản như vậy, cô không biết phải đối mặt với Thư Thư như thế nào.
Hứa Niệm không biết phải nói thế nào với Thư Thư rằng cô rất có thể sẽ dính vào trò quấy rối của cấp trên, rất có thể cô sẽ trở thành món đồ chơi của cấp trên biến thái.
Hành vi của Giang Chỉ thật sự là quá điên cuồng cùng quỷ dị, rất khó bảo đảm cô ấy sẽ không làm ra cái gì đối với mình.
Điều không nói nên lời nhất là lời nói và việc làm của Giang Chỉ luôn có tốt có xấu, trong công việc và đời tư của cô ấy hoàn toàn khác nhau. Điều này khiến Hứa Niệm khó nhìn rõ bộ mặt thật của Giang Chỉ, hoặc đối phương quá giỏi ngụy trang, phải cần theo dõi và quan sát thêm mới có thể đưa ra kết luận chính xác được.
Cô thực sự nên tránh xa một cấp trên biến thái như vậy, để cho đối phương được đà lấn tới là điều không tốt.
Đặc biệt vì đây là công việc đầu tiên của cô nên cô không thể dễ dàng rút lui mà phải kiên trì chiến đấu đến cùng.
Cô chọn làm luật sư vì muốn theo đuổi chân lý chính nghĩa, những quy tắc ngầm này ở nơi làm việc không nên tồn tại!
Cân nhắc lợi hại trước mắt, Hứa Niệm quyết định ở lại điều tra Giang Chỉ đến cùng có thật sự là có sở thích biến thái điên cuồng hay không. Phòng ngừa đối phương sẽ đi hại những người mới vô tội, cô quyết định xả thân dọn dẹp các quy tắc ngầm này ở nơi làm việc.
Nhưng trước đó, tốt nhất cô nên giữ bí mật với Thư Thư, nếu không lại khiến người cô yêu phải suy nghĩ nhiều.
Suy cho cùng, Giang Chỉ đã làm việc chăm chỉ ở nơi làm việc nhiều năm và có năng lực chuyên môn vững vàng, thậm chí đó còn là mục tiêu nỗ lực của cô từng có.
Luật sư Giang cương trực công chính rớt xuống đài, cũng sẽ có rất nhiều người không muốn tin vào điều đó, muốn vật ngã nữ ma đầu cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, cô mới trả lời tin nhắn của Giang Chỉ.
【 Được rồi, Giám đốc Giang, tôi nghĩ điểm đột phá nằm ở bằng chứng do người phụ nữ cung cấp.】