Cảm Ơn Vì Đã Cho Em Gặp Anh

Chương 34: Hoan ái




Sau khi thay đồ xong Diệp Tử Kỳ đặt chân bước ra ngoài vừa bước ra khỏi cửa thì cô đã gặp Lâm Phù Dung.

- Tử Kỳ cô có bị thương hay làm sao không? tôi đã rất lo cho cô sợ cô xảy ra chuyện gì _ cô ta giả vợ lo lắng hỏi thăm. Quan sát cô ta một chút thì dừng lại ngay trên tay cô ta bị thương ở khuỷu tay nên cô không nghi ngờ nữa.

- Tôi không sao, cô đừng lo lắng nữa_ Diệp Tử Kỳ nhẹ giọng nói.

- Thật may quá nếu cô xảy ra chuyện gì tôi sẽ ân hận suốt đời, tôi cũng không biết ăn nói với anh Thiên thế nào nữa._ trên mắt của Lâm Phù Dung đỏ lên có vài giọt nước mắt rơi xuống hai bên má cô ta nói với Diệp Tử Kỳ nhưng cô nào biết trong lòng cô ta nghĩ hoàn toàn ngược lại.

- Tôi đã không sao rồi, nào cô đừng khóc nữa_ Diệp Tử Kỳ dịu dàng lau nước mắt ngay trên má cô ta.

- Tử Kỳ chúng ta xuống ăn cơm thôi, anh Thiên đang đợi chúng ta đấy_ Lâm Phù Dung nắm tay Tử Kỳ đi xuống cầu thang. Ngồi trên bàn ăn Tống Sở Thiên ân cần gắp miếng cá lấy hết xương của nó ra bỏ vào chén cho cô.

- Kỳ nhi ăn cá đi_ anh mỉm cười dịu dàng nói với cô.

- Thiên anh ăn đi_ gắp miếng cá bỏ lại vào chén cho anh gương mặt cô ỉu xìu nói.

- Không phải em rất thích ăn cá sao? sao vậy em không khỏe sao?Nhìn Tử Kỳ bỏ lại miếng cá bỏ lại vào chén của mình anh thắc mắc hỏi.

- Chắc là dạo này bao tử của em không được tốt nên không muốn ăn thôi, anh lấy cho em chén canh là được rồi Diệp Tử Kỳ đưa chén cho Tống Sở Thiên lấy canh cho mình

- Để anh gọi bác sĩ Cao đến khám cho em_ anh nhìn cô lo lắng cô nhưng tay vẫn không quên múc canh cho cô.

- Em không sao đâu đừng làm phiền bác sĩ Cao, ông ấy còn nhiều công việc cần giải quyết_ Diệp Tử Kỳ cười nói với anh rồi cầm bát canh lên húp một miếng.

- Tử Kỳ hay là để tôi đưa cô đi nha_ Lâm Phù Dung mỉm cười giả vờ quan tâm nói. Nhìn thấy cô ta đột nhiên thay đổi lạ thường quan tâm đến Diệp Tử Kỳ như vậy dì Trần lo lắng không biết cô ta định bày trò gì đây bà phải để mắt đến Diệp Tử Kỳ nhiều hơn mới được.

- Tôi không sao đâu, hai người cứ tiếp tục ăn đi em no rồi em lên phòng trước đây_ cầm ly nước bên cạnh uống một ngụm Tử Kỳ tao nhã lấy khăn ăn lau miệng rồi bước lên phòng.

********************************

Sau khi tắm xong Tử Kỳ ngâm mình trong bồn tắm một lúc rồi bước ra, lúc này cô chợt nhận ra mình đã quên mang đồ đành lấy tạm chiếc khăn tắm quấn vào rồi đi ra khỏi phòng tắm.

- Thiên, sao…sao anh lại ở đây?_ vừa bước đến tủ đồ quay lại thì thấy anh đằng sau cô giật mình hỏi. Nhìn Tử Kỳ trên người chỉ bọc một chiếc khăn tắm trắng hở gần nửa bầu ngực mặc dù có dài nhưng chỉ che được tới mông lúc này nhìn cô vô cùng gợi cảm và quyến rũ Tống Sở Thiên bất giác nuốt một ngụm nước bọt khàn khàn nói:

- Kỳ nhi em là đang cố ý dụ dỗ anh_ bước đến gần cô anh nói

- E…m em không cố ý… không cố ý dụ dỗ anh, anh đừng đến đây_ cô vừa nói vừa lui lại phía sau bất ngờ cô vấp phải cạnh giường rồi ngã lên giường anh cũng thuận thế mà nằm lên người cô.

- Kỳ nhi_ giọng anh khàn khàn mút nhẹ tai cô làm cho tai của Tử Kỳ vốn đỏ lại còn đỏ hơn.

- Thiên đừng như…_ chưa kịp nói hết câu anh đã chặn đôi môi mềm mại của cô lại. Nhẹ nhàng liếm môi Diệp Tử Kỳ rồi anh đưa lưỡi mình vào bên trong mà khuấy đảo. Từ từ trượt xuống cổ cô, Tống Sở Thiên cắn mút để lại ấn ký màu hồng nhàn nhạt của mình.

- Ưm…ư_ Diệp Tử Kỳ khẽ rên nhẹ khi Tống Sở Thiên đặt tay lên ngực cô mà xoa nắn. Mặc dù cách một lớp khăn tắm nhưng anh cảm nhận rõ ràng ngực cô rất mềm mại mặc dù không lớn nhưng rất vừa tay anh. Cởi chiếc khăn tắm trên người cô vứt sang một bên thân thể quyến rũ của cô hoàn toàn phơi bày trước mặt anh.

- Ư… Thiên đừng nhìn_ không biết nên che trên hay dưới Tử Kỳ đành lấy tay che mắt anh lại.

- Đã bị anh ăn sạch nhiều lần rồi mà vẫn còn ngại sao_Tống Sở Thiên mở tay cô ra tà mị nói với cô.

- Vô sỉ…A…_ Tử Kỳ rên rỉ khi Tống Sở Thiên đột nhiên ngập lấy ngực mình mà cắn mút. Ngậm lấy một bên ngực của Diệp Tử Kỳ Tống Sở Thiên không quên dùng tay chăm sóc bên còn lại, một lát sau anh lại chuyển miệng sang bầu ngực còn lại của cô tay thì vuốt ve đường cong trên cơ thể của Tử Kỳ.

- Ưm…ưm… ư_ Tiếng rên của Tử Kỳ càng dài và đứt quãng khi tay của Tống Sở Thiên đưa đến hoa huy*t của cô nhẹ nhàng vuốt ve, tách hoa huy*t của cô ra anh đưa một ngón tay vào trong mà khám phá. Ngón tay của anh ra vào càng nhanh đưa thêm một ngón tay nữa vào anh ra vào càng nhanh hơn lúc nãy. Khi cảm thấy tay mình là một mảng ẩm ướt Tống Sở Thiên lập tức rút tay ra nhanh chóng thoát y trên người mình, tách hai chân của Tử Kỳ ra, Tống Sở Thiên đặt cự long nóng hổi của mình trước cửa hoa huy*t của cô đẩy mạnh vào trong.

- Ư…a…_ vì Tống Sở Thiên tiến vào bất ngờ làm Tử Kỳ khép chặt chân lại.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo |||||

- Grừ…bảo bối thả lỏng ra nào anh không vào được_ do cô khép chặt chân vào nơi đó của cô kẹp càng chặt lấy anh làm anh khẽ gầm nhẹ. Tách chân cô ra đặt lên vai mình, anh càng điên cuồng ra vào.

- Ư…a…a…_ tiếng rên của Tử Kỳ càng lúc càng lớn càng mê người.

- Chưa xong đâu bảo bối_ ra vào càng nhanh bất ngờ anh rút ra lật người cô lại tiến vào từ phái sau.

- Thiên, ư…a…ư…_ Tử Kỳ rên rỉ càng lớn khoái cảm càng dâng lên khi anh nâng cao mông cô lên mà tiến vào. Ra vào càng nhanh, càng mãnh liệt mỗi một cái đều chạm vào nơi sâu nhất của cô, khi đạt đến đỉnh điểm Tống Sở Thiên gầm lên bắn toàn bộ tinh hoa ấm nóng của mình vào sâu bên trong cô. Diệp Tử Kỳ ngất đi, Tông Sở Thiên ra vào thêm vài cái mới hoàn toàn rút ra lau người cho cô rồi ôm cô sau đó cả hai cùng nhau tiến vào giấc mộng.

*************************************

Sorry mọi người vài hôm chủ nhật mình không ra truyện được tại tui bị bệnh nên ngồi máy không nổi chap hôm nay ra bù cho mọi người. Cuối cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình nha, yêu mọi người nhiều.