Cạm Bẫy Của Quỷ!

Chương 21




Ông Lâm trong sự tức giận đã đi đến một bờ sông, tại nơi đây ông đưa mắt nhìn lên mặt trăng đang tỏ ra ánh sáng mờ ảo màu vàng roi rọi xuống dưới mặt hồ mà tự hỏi bản thân mình :

"Mình không biết phải làm gì đây ! Khi chuyện vừa xảy ra mới nãy ! Và mình có nên rời khỏi tên biến thái như lão đạo sĩ kia không ? Nhưng nếu mình rời bỏ hắn thì ai sẽ là người cứu con mình đây ?"

Đang rơi vào trong suy tư thì ông đã nghe thấy tiếng của một người phụ nữ vang vọng kêu cứu trong khu rừng đen tối kia. Nghe đến đây ông Lâm liền cảm thấy vô cùng lo lắng cho người phụ nữ kia mà không biết cô ấy có bị gì không ? Vậy là ông đã đứng dậy mà lao vào trong khu rừng kia để đi tìm cô trong tiếng kêu cứu đầy ai oán :

"Cứu...Cứu tôi với..."

Sau một thời gian tìm kiếm thì Ông Lâm cũng đã tìm được người phụ nữ kia, cô ấy với vẻ mặt sợ hãi đầy ngây thơ đang nằm dưới mặt cỏ xanh mướt được bao bởi bóng tối. Ông Lâm nhìn cô gái ấy mà lên tiếng hỏi : "Có chuyện gì mà cô lại kêu hét để cầu cứu vậy ?"

Người phụ nữ khóc nức nở trả lời trong sự đáng thương : "Thật ra thì tôi là một cô nương nghèo và lên rừng hái nấm để sinh sống. Nhưng không may hôm nay khi đi đến nơi này. Tôi lại vô tình rơi vào bẫy thú của thợ săn. Vậy nên tôi không thể thoát ra được mà chỉ có thể cầu cứu...Và tôi mong ngài hãy cứu giúp tôi được chứ ?

Và rồi ngài muốn tôi làm trâu làm ngựa báo đáp cho ngài cũng được..."

Ông Lâm bắt đầu tiến đến, ông đưa ngồi xuống mà đưa tay bắt đầu gỡ cái bẫy thú đang kẹp vào chân của cô. Ông nói : "Tôi giúp cô là điều đương nhiên thôi ! Bởi vì gặp người hoạn nạn thì ai cũng làm vậy ! Và cô không cần phải báo đáp tôi làm gì đâu..."

Nữ quỷ lên tiếng : "Cảm ơn huynh rất nhiều vì đã cứu ta ! Và cả đời ta không biết phải bù đắp cho ngài như nào ?"

Ả lên tiếng với những câu từ ngọt ngào, nhưng Ông Lâm lại lạnh lùng không quan tâm. Giờ đây Ông Lâm muốn rời đi, nhưng đã bị cô ngăn lại cô nói :

"Thật xin lỗi vì đã làm phiền ông ! Nhưng mà chân của tôi đâu quá ! Vậy nên tôi đứng lên không được. Hơn hết nhà tôi cũng xa không ở gần đây...

Vậy nên mong ngài có thể cho tôi ở nhờ nhà ngài một đêm được không ?"

Ông Lâm nhìn thấy cô gái đáng thương như vậy mà cũng không đành lòng bỏ mặt cô, vậy nên ông đã đồng ý với yêu cầu của cô. Sau đó ông bế cô lên vai mà bế cô về nhà của mình. Trong khi cô ta thì lại nở một nụ cười đầy nham hiểm như đang âm mưu một điều gì đó...

Sau một hồi thì bọn họ cũng đã về tới nhà của Ông Lâm. Ông Lâm đưa cô vào bên trong mà đặc cô xuống dưới cái ghế, ông bắt đầu chăm sóc cho cô. Từ bên ngoài lão ? sĩ đã không ngừng đi tìm Ông Lâm nhưng tìm mãi không thấy nên ông đã bất lực trở về nhà, giờ ông thấy trong nhà mình có một người phụ nữ đang ngồi trên ghế mà vô cùng hoang mang hỏi : "Cô là ai ? Tại sao cô lại vào nhà của tôi ?"

Cô gái với khuôn mặt tỏ vẻ vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy Lão Đạo Sĩ, điều này khiến ông cảm thấy có chút kỳ lạ mà tự hỏi tại sao cô lại có phần sợ hãi khi thấy mình ? Nhưng rồi cũng không nghĩ ra được nguyên nhân gì, rơi vào trầm tư một lúc lâu trong khi ánh mắt hai người nhìn chăm chăm nhau trong sự bất động, thì Ông Lâm đã xuất hiện và phá tan cái bầu không khí ngại ngùng ấy ông ấy nói :

"À giới thiệu với ông đây là cô gái mà tôi vừa mới cứu ở ngoài khu rừng khi cô ấy mắc bẫy của những lão thợ săn, và không thể đi đứng được với lại nhà rất xa nơi này nên tôi mới đưa cô ấy về đây. Bởi tôi sợ bên ngoài chắc chắn cô ấy sẽ gặp nguy hiểm gì đó !"

Người phụ nữ gật đầu như muốn nói rằng tất cả những gì Ông Lâm muốn nói cũng như là điều mà cô muốn nói. Lão Đạo Sĩ thở dài ông nhìn chăm chăm người phụ nữ kia với ánh mắt kỳ lạ một lúc lâu mà rên tiếng sau đó rời đi :

"Trời khuya rồi chúng ta nên đi ngủ đi ! Và tôi nghĩ là cô gái ấy cần nghĩ ngơi..."

Vậy là Ông Lâm đã đưa cô gái vào phòng của mình, trong khi ông đã qua phòng lão đạo sĩ để ngủ mặc dù ông vẫn còn ám ảnh về chuyện lúc đó nhưng vẫn cố gắng bỏ qua...

.Hai người nằm bên cạnh nhau không ai nói với ai một lời nào mà dần chìm vào trong giấc ngủ say. Trong khi bên ngoài người phụ nữ đó đang bậc cười thành tiếng, sau đó đầu ả đã tách ra làm đôi rời khỏi cơ thể của mình. Nó bay lơ lửng trên không trung mà bay ra bên ngoài cánh cửa. Nó nói :

"Giờ đây ta đã có nơi cứu ngụ. Và ta sẽ giết chết hai tên ngốc bọn ngươi sớm thôi ! Khi lại đưa ma lai vào nhà mà chả hay... HáhhhhaHà..."

Cái đầu bay ra khỏi cửa sổ, giờ đây nó bay đến chỗ các hộ thông làng gần đó, mà há miệng ra tạo ra một cơn gió vô cùng mạnh, chốc lát đã hút hết gà vào bên trong miệng của nó. Nó giờ lên tiếng :

"A ngon quá đi ! Giờ mình đã ăn no nên mình cần phải về đó trước khi bọn chúng tỉnh lại và nghi ngờ mình..."

Ả định rời đi nhưng rồi lại nghe thấy tiếng khóc của trẻ em, điều này khiến ả đã ở lại mà không muốn rời đi ả lên tiếng : "Hahhahahahaha tiếng khóc của trẻ em sao ? Hưa...Vậy là ở đây đang có một đứa trẻ nào đó ! Và nó chính là món ăn yêu thích nhất của mình. Vậy nên mình không thể rời đi khi chưa ăn thịt đứa bé kia..."

Vậy là cái đầu cùng bộ lòng ruột bay khắp các căn nhà để tìm kiếm đứa trẻ đang khóc kia, sau một hồi tìm kiếm thì nó cũng đã tìm ra được nơi đứa trẻ kia đang khóc. Đó là bên trong một căn nhà đơn sơ, nơi người bà không ngừng đun đưa cái võng hát ru đứa cháu ngủ trong sự mệt mỏi mà ánh mắt cũng lờ đờ nữa tỉnh nửa mê.

Cái đầu của con ma lai kia đã ngay lập tức tạo ra một cơn gió lớn và thổi bay cánh cửa nhà bà ra, từng cơn gió vô cùng lạnh thổi vào khiến bà phải thức giấc mà đứng dậy đi đóng cửa. Trong khi con ma lai ấy, đã tiến vào bên trong. Trong màn đêm tâm tối nó đã tạo ra một luồng ma thuật và đưa đứa bé kia rời đi. Trong khi người bà đã quay trở lại, bà không nhìn thấy cháu mình đâu mà vô cùng lo lắng lên tiếng :

"Chuyện gì đã xảy ra vậy ? Cháu...Cháu của tôi đâu rồi !"

Nói đến đây bà khóc rất nhiều mà bước ra bên ngoài trong ánh trăng mờ ảo để đi tìm cháu mình. Còn nữ quỷ đã đưa đứa bé ra một bụi rậm gần đó, nó nhìn chăm chăm đứa trẻ trong sự thèm khát hung hãn của một con thú dữ, trong khi đứa bé đã thức tỉnh sau giấc ngủ. Nó không ngừng oà khóc thật lớn trong sự sợ hãi.

Còn ả nữ quỷ đã há to cái miệng của mình ra, ả ta dần khom xuống với ý định ăn thịt đứa bé, và điều đó đã xảy ra khi ả cũng đã ăn thịt nó, ả đưa tay nó vào trong miệng của mình và cắn gãy tay đứa bé nó khóc lớn trong sự đau đớn và sợ hãi đến tột cùng. Còn ả lại bảo rằng : "Hưa lâu rồi ta mới thưởng thức lại thịt của một đứa bé. HƯA vị đúng là vô cùng tuyệt vời mà háhahhahaha..."

Sau đó ả lại ăn những phần tiếp theo của đứa bé, từ cái tay còn lại đến hai cái chân, sau đó há miệng thật to như một con trăn mà uống luôn đứa bé vào trong bụng của mình, ở dưới mặt đất lúc này chỉ còn là những vết máu và mấy tấm vải rách...

Ả ta bậc cười trong sự vui vẻ mà bắt đầu rời đi :

"Hưa buổi ăn này đã kết thúc. Và nó đã giúp mình trở nên mạnh mẽ hơn và công lực đã tăng lên gấp bội..."

Thế thì ả ma lai bậc cười trong sự đắc ý mà rời đi, cái bầu bay lơ lửng trên không trung, nó dần bay trở lại nhà của Ông Lâm, sau đó bắt đầu nhập lại vào xác của mình. Đầu và cơ thể của nó đã nối liền lại với nhau. Giờ đây con ma lai ấy vô cùng mệt mỏi mà nằm trên chiến giường gỗ kia nhắm mắt lại mà ngủ nó nói : "Giờ mình nên nghĩ ngơi bởi vì mình đã quá mệt rồi ! Và rồi mình sẽ thực hiện các bước tiếp theo cho những âm mưu khi đến đây. Là để lấy được ma lực của ông Lâm háhhhha..."

Sau đó con quỷ đã ngủ thiếp đi.

Trong khi bà lão kia vẫn đi tìm cháu của mình, sau một lúc thì bà đã nhìn thấy xác cháu mình đang nằm ở dưới một bài cỏ, nhưng xác cậu bé đã không còn nguyên vẹn mà chỉ là xương trắng, cùng những mảng vải đẫm máu đang nằm dưới mặt cỏ tâm tối kia...

Bà Lão nhìn cảnh tượng ngay trước mắt mà rào hét trong tuyệt vọng đầy đau đớn khi cháu của mình đột nhiên chỉ còn lại những dấu vết chứng minh rằng cậu bé đã chết...

Một lát sau người đàn bà ấy đã đi đến chỗ quan huyện rồi gõ trống liên hồi để kêu quan, quan cũng đã mở cửa ra mà tra hỏi bà ta có việc gì mà gõ cửa gọi ông ta dậy như vậy ?

Bà Lão thảm thương bắt đầu kể lại mọi chuyện về đứa cháu tội nghiệp của mình đã bị ai đó bắt đi, và bọn chúng đã tàn sát cháu bà một cách dã mang. Quan huyện thở dài trong sự mệt mỏi, mà nói với bản thân mình rằng : "Hazz lại là vụ án như những lần trước nữa sao ? Và giờ mình cần phải đến đó để thu thập thêm bằng chứng mới được. Hazz ngủ mà cũng không yên..."

Sau đó tên quan huyện kia đã khoác lên người một chiếc áo khoác, và cùng bà đi đến nơi xảy ra vụ án. Bấy giờ ông ta bắt đầu điều tra mọi thứ xung quanh mà thấy tất cả mọi thứ như những gì bà lão đã nói. Và rồi ông đã đi xung quanh thu nhập bằng chứng để điều tra vụ việc giúp đỡ bà tìm ra sự thật đứa cháu của bà hiện tại như thật nào. Và liệu có chuyện gì xảy ra với nó hay không ?

Buổi sáng ban mai chiếu vào bên trong căn nhà của Ông Lâm, ông giờ đã tỉnh lại và tập thể dục buổi sáng thậm chí là đến thăm cô hiện tại ra sao rồi. Ông nhìn cô đang ngủ say xưa mà không muốn làm phiền cô nên rời đi.

Cô gái đã ngủ đến gần trưa thì mới chịu tỉnh lại. Cô ấy đưa mắt nhìn chăm chăm Ông Lâm đang ngồi nhìn mình mà lên tiếng hỏi : "Có chuyện gì sao ? Sao ông nhìn tôi dữ vậy ?"

Ông Lâm tỏ ra vẻ ngại ngùng ông cũng không biết sao mình lại nhìn chăm chăm cô như vậy và có một cảm xúc vô cùng đặc biệt với cô...

Và rồi ông cũng đã thoát khỏi những suy nghĩ kia mà bảo rằng mình đang chờ cô tỉnh lại và coi thử cô có ổn không ? Cô gái ấy nói rằng mình rất ổn, và rồi Ông Lâm đã dắt cô ấy ra bên ngoài ăn sáng cùng với mình. Trong khi từ đằng xa ánh mắt của Lão Đạo Sĩ không ngừng nhìn chăm chăm hai người mà lên tiếng : "Cảm giác này là gì chứ ? Tại sao mình cảm thấy vô cùng khó chịu khi hắn ta ở bên cạnh cô ta !"

Nói rồi Lão Đạo Sĩ đã lạnh lùng rời đi với vẻ mặt vô cùng tức giận khi thấy hai người gần nhau như vậy...

Ông Lâm và cô gái kia cũng đã ra ngoài chợ, hai người bắt đầu mua nguyên liệu để về nấu ăn bữa trả và thậm chí là mua đồ ăn sáng cho hai người ăn. Nhưng bọn họ lại ngay lập tức nghe tin trấn động về đêm hôm qua khi có một đứa trẻ bị giết chết mà không tìm thấy một vài phần xác. Thậm bạn là cũng không tìm ra tên hung thủ.

Ông Lâm nghe đến đây mà cảm thấy tội nghiệp đứa bé kia vô cùng, trong khi nữ quỷ thì lại rơi vào suy tư :

"Hưa cho dù các người có tìm đi nào đi chăng nữa thì sẽ không bao giờ tìm ra được tung tích của tôi. Trong việc xác hại đứa bé kia đâu... Như những lần trước háhahhahaha..."

Mua đồ một lát lâu bọn họ cũng đã mua đủ mọi thứ giờ đây cả hai bắt đầu trở về nhà, trên đường đi Ông Lâm đã nhìn thấy một cây trâm rất đẹp mà ngay lập tức mua nó tặng cho cô...Cô cảm thấy rất vui và cảm ơn anh...

Sau đó bọn họ vừa đi vừa nói chuyện thì anh biết tên cô là Mỹ Hoa, và là người ở làng hạ. Cứ như vậy cả hai người cũng đã dần hợp nhau khi họ không ngừng nói trò với nhau trong sự vui vẻ...

Họ giờ đã về nhà và lấy đồ ăn sáng ra ăn. Lão Đạo Sĩ nhìn bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện rất thân thiết mà cảm thấy rất ghen tị. Chốc lát lão rời đi mà ra khu rừng sâu nhà, lão đã dùng sức mạnh của mình để phá hủy tất cả những cái cây. Giờ đây Lão mới chú ý đến những vết máu còn đọng lại trên những cánh hoa dại trái đầy trên mặt đất. Lão Đạo Sĩ tự hỏi :

"Đây là máu sao ? Tại sao nó lại nằm trên những cánh hoa này chứ ? Và nó là máu của ai vậy ?"

Lão Đạo Sĩ giờ đây thắc mắc vô cùng nên không kìm được sự tò mò, bấy giờ lão đưa đưa tay tạo ra một luồng sức mạnh để xem thử rốt cuộc những giọt máu kia là của ai ?

Sau một lúc nó đã hiện ra hình ảnh của một cô gái vô cùng xinh đẹp, nhưng cô ta chỉ có cái đầu và nội tạng. Và ngươi trong nhân gian thường hay nói rằng đây chính là ma lai...

Lão Đạo Sĩ vô cùng lo lắng khi biết được thân phận thật sự của người phụ nữ kia là ai, ông giờ đây bắt đầu trở về nhà ngay lập tức với ý muốn bảo vệ Ông Lâm thoát khỏi nguy hiểm. Vì con ma lại khi chắc chắn nó đang bày trò gì đó với Ông Lâm để hại ông...

Về tới nhà Lão Đạo Sĩ đã nhìn chăm chăm con ma lai kia trong sự tức giận, sau đó tiến đến chỗ của ả mà đưa tay nắm chặt lấy tay ả trong sự tức giận để tống cổ ả ra khỏi nhà. Hơn hết cảnh báo ả không được làm hại hay ám theo Ông Lâm không thì sẽ hiểu tay ông...

Ông Lâm nghe đến đây mà cảm thấy khó hiểu. chốc lát ông Lâm đã lên tiếng trách mắng lão đạo sĩ :

"Này ông nói gì vậy ? Cô ấy là một cô gái yếu đuối hiền lành thì làm sao có thể là ma lai được chứ ?"

Mặc kệ cho những lời lão đạo sĩ đã khuyên ngăn nhưng Ông Lâm vẫn không tin tưởng Lão Đạo Sĩ mà vẫn ở bên cạnh nữ quỷ, thậm chí còn cảnh báo Lão Đạo Sĩ đừng ăn nói hàm hồ không thì sẽ biết tay Ông...

Lão Đạo Sĩ trong sự bất lực không biết phải làm gì mà quay trở lại phòng ngủ trong sự tức giận lên tiếng : "Hưm được rồi ! Ông không tin tôi đi ! Vậy để xem sau này nữ quỷ đó sẽ làm được gì ông ?"

Nữ quỷ nhìn chăm chăm vào Ông Lâm, sau đó khiến Ông Lâm đờ đẫn như bị hút mất một hồn vậy. Còn quỷ bậc cười nói : "Giờ đây ta đã hút được một phần hồn của ngươi. Và chỉ còn 2 hồn nữa thì ta sẽ cho được ma lực của ngươi háhahhahaha...

Và ta đến đây là vì điều đó..."