Màn đêm đã dần buông xuống, nữ ma lai lại tiếp tục với việc đi tìm thức ăn của mình. Cái đầu của ả lại tách biệt với thể sát, và tính bay ra khỏi ổ cửa sổ. Nhưng rồi ả đã không bay ra được do một nguồn sức mạnh nào đó từ ngoài cửa đã đẩy ả vào lại trong nhà.
Ả giờ vô cùng tức giận mà tự hỏi : "Chuyện gì vậy ? Sao mình lại không thể rời khỏi căn nhà này ? Không lẽ nào là có ai đó đã ém bùa phép vào khung cửa này hả ?"
Đang suy nghĩ thì tiếng cười đầy nham hiểm đã vang lên cùng tiến bước chân bên ngoài, lão đạo sĩ bấy giờ bước vào bên trong phòng của nữ ma lai. Ông ấy nhìn chăm chăm cô mà lên tiếng : "Phải ngươi đón đúng rồi là có người ém bùa vào đó nên ngươi mới không thể rời khỏi đây được. Và chính ta là người đã làm điều đó !"
Nữ quỷ vô cùng tức giận mà quát lớn : "Lão Đạo Sĩ thối tha ! Ngươi lại có âm mưu gì đây hả ? Nhưng ta nói cho ngươi biết là âm mưu của ngươi sẽ không làm được gì ta đâu ! Bởi vì ta lợi hại hơn ngươi..."
Lão Đạo Sĩ : "Ồ vậy à ? Ngươi nghĩ ngươi lợi hại con ta thật sao ? Vậy để xem ngươi sẽ làm gì để trống lại ta ? Trong cuộc chiến sắp sửa diễn ra...
Và rồi ta sẽ lấy đầu của ngươi cho Ông Lâm xem. Để ông ấy biết được hình dạng thật sự của ngươi là như nào ? Và ngươi là gì ?"
Nói rồi Lão Đạo Sĩ đã đưa tay lấy ra mấy lá bùa rồi chưởng nó về phía ả nữ quỷ, ả ta cố gắng tránh né khỏi những lá bùa đó rồi phun ra lửa đốt chúng thành tro bụi à nói :
"Hưa những lá bùa này không có tác dụng gì với ta đâu... Và hôm nay ta sẽ tiêu diệt ngươi. Kẻ dám xen vào chuyện của ta !"
Ả nói đến đây mà há miệng ta phun ra lửa về phía Lão Đạo Sĩ. Lão Đạo đã tránh né ngay lập tức mà dùng cây kiếm tấn công lại ả, một nguồn sức mạnh màu xanh bay đến chỗ ả ta.
Ả nhắm chặt mắt lại rồi từ mắt xuất hiện một màu đen tuyền ma mị, sau đó từ mắt ả đã bay ra quả cầu màu đen ngay chốc lát đã khiến cho nguồn sức mạnh màu xanh kìa của lão đạo sĩ nổ tang tành.
Ả lên tiếng : "Hưm ngươi cũng chỉ mạnh như vậy thôi à ! Và giờ để ta cho ngươi xem uy lực thật sự của ta !"
Chốc lát cái đầu của ả đã phong thân ra thành nhiều cái đầu, giờ đây nó bắt đầu lao vào tấn công Lão Đạo Sĩ từ tứ phía, trong khi lão lại cầm cây kiếm không ngừng quơ qua quơ lại để chém nữ ma lai, nhưng bất lực không làm được gì.
Còn ả ta đã tấn công Lão Đạo Sĩ bị thương, khi cắn trúng tay của Lão ả nói : "Hưm hết cắn này rồi nó sẽ khiến tay ngươi bị nhiễm độc. Và không Ái có thể cứu ngươi thoát khỏi chất độc này đâu. Sau ba ngày thì ngươi sẽ chết!"
Lão Đạo Sĩ vô cùng tức giận ông cắn chặt môi mình, mà lại tiếp tục tấn công nữ ma lai kia, thanh kiếm phát ra những luồng ánh sáng hướng về phía cái đầu của ả ta, một cái tan biến rồi đến cái thứ hai, giờ là cái thứ ba đã khiến đầu à la hét trong sự đau đớn mà ngã xuống dưới mặt đất Lão Đạo Sĩ nói :
"Nữ quỷ kia ! Cho dù ta có chết đi chăng nữa thì. Hôm nay ngươi nhất định phải bỏ mạng..."
Nói rồi Lão Đạo Sĩ định vung kiếm chém vào đầu của nữ quỷ, nhưng nó đã nhập lại vào xác của bản thân mà nhìn chăm chăm lão đạo sĩ với vẻ vô cùng sợ hãi và đáng thương nó lên tiếng :
"Đừng mà tôi cầu xin ông đấy đừng làm hại tôi ! Tôi xịn ông mà ! Tôi không có lỗi gì cả ! Tôi không phải là ma quỷ..."
Lão Đạo Sĩ nghe đến đây mà chẳng hiểu gì, lão chốc lát bậc cười đầy man rợn rồi vung kiếm lên tính chém cô : "Tà ma yêu nghiệp. Ngươi nghĩ mình nói vậy thì ta sẽ tin ngươi sao ? Và giờ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi mà ta sẽ tiêu diệt ngươi để ngươi không gây hại đến con người..."
Nói rồi Lão Đạo Sĩ đã định chém nữ quỷ, cô la hét trong sự sợ hãi. Bên ngoại là tiếng bước chân vội vàng cùng tiếng cánh cửa va đập thật mạnh. Ông Lâm bước vào bên trong phòng ánh mắt nhìn Lão Đạo Sĩ đang muốn ra tay với Mỹ Ly mà lên tiếng :
"Này ông định làm gì Mỹ Ly vậy ?"
Lão Đạo Sĩ ấp úng và trả lời rằng :
"Ả ta là một con ma lai. Và ả đang muốn đi hại người. Vậy nên ta mới đến đây để ngăn cản ả. Và hơn hết là ta muốn vạch trần thân phận thật sự của ả cho đệ biết được ả là như nào..."
Nữ quỷ bậc khóc nức nở cô nghẹn ngào nói trong sự đáng thương : "Không phải tôi đã nói rồi sao ? Tôi không phải là ma lai gì đó ma. Hơn hết ông thật quá đáng khi vào đây để hành hung và đổ tội cho tôi huhuhu..."
Nhìn Mỹ Ly khóc mà Ông Lâm cảm thấy thương cảm cho cô, ông liền đến đưa tay gõ lời đỡ cô dậy, và bảo rằng : "Cô không sao chứ ? Đưa tay tôi đỡ cô dậy. Và tôi nhất định sẽ dạy cho kẻ muốn làm hại có một bài học khi dám bắt nạt phụ nữ..."
Nói rồi ông đã tiến đến chỗ của Lão Đạo Sĩ, ngay chốc lát ông đưa tay lên tát vào mặt Lão Đạo Sĩ một cái bóp, cái táp kia vô cùng đau đớn khiến Lão Đạo Sĩ ôm mặt mình lại, trong khi Ông Lâm lên tiếng cảnh báo trong sự tức giận :
"Ông là đàn ông sao không biết xấu hổ vậy ? Khi đi ăn hiếp và du hống cho một người phụ nữ yếu đuối như vậy ? Bộ ông không còn là đàn ông nữa à ?"
Suy nghĩ một hồi Ông Lâm thở dài và cười mỉa mai Lão Đạo Sĩ : "À mà quên ha ! Về việc chuyện đêm đó ông đã làm với tôi thì... Tôi đã biết được rằng. Ông không phải là đàn ông mà là một kẻ biến thái...Và có phải ông vì ghen tuông khi thấy tôi ở bên cạnh cô ta nên mới làm vậy phải không ?"
Lão Đạo Sĩ bị Ông Lâm trách oan như vậy mà cảm thấy vô cùng tức giận. Lão Đạo Sĩ lên tiếng bảo rằng mình không phải là vì ghen tuông hay gì khi ả ta ở bên cạnh ông Lâm mà làm vậy. Mà thật ra ả ta là ma lai nên ông mới làm thế. Hơn hết lão đạo sĩ nói rằng chuyện đêm hôm đó chỉ là vô tình chứ lão ta không hề yếu Ông Lâm nên đã làm ta chuyện xàm bậy đó.
Nhưng Ông Lâm vẫn là không tin Lão Đạo Sĩ mà lớn tiếng quát mắng : "Tôi không ngờ rằng mình Lại tin tưởng một người như ông. Một kẻ biến thái và xảo trá !"
Trước những câu nói kia Lão Đạo Sĩ đã tức giận thật rồi, ông ngay lập tức vung tay đập mọi thứ đồ đạc gần đó mà lên tiếng : "Được lắm ! Ông vì một con đàn bà mà phản bội tôi ! Vậy được thôi ! Thế thì ông hãy ở bên cạnh con đàn bà này mà chờ lãnh hậu quả đi. Hơn hết tôi sẽ không giúp đỡ ông trong việc giải cứu con ông nữa vậy hãy tự mình giải cứu nó đi !"
Lão Đạo Sĩ giờ đây đã rời đi trong khi Ông Lâm thì đứng đờ người ra đó ông không biết phải làm gì, mà cũng mặc kệ Lão Đạo Sĩ muốn làm gì thì làm. Sau đó Ông đã đóng sầm cửa lại khi Lão Đạo Sĩ rời đi mà nói : "Kể từ bây giờ tôi sẽ tự dùng thần lực của mình để cứu con mình ! Và không cần ai giúp cả. Nhất là một kẻ biến thái như Ông..."
Ông Lâm ngồi trên chiếc ghế trong sự mệt mỏi mà nghĩ về những gì mà hai người đã trải qua trong sự buồn bã. Ả ma lai giờ đây đặc tay lên vai Ông Lâm mà nói : "Ông đang buồn vì đánh mất đi tìm bạn của mình sao ?"
Ông Lâm trả lời rằng : "Không tôi không có buồn gì cả. Hơn hết cái loại người bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy thì tôi cần gì xem là bạn chứ ? Còn giờ thì đường ai nấy đi là vừa..."
Sau đó Ông Lâm lại bảo rằng : "Trời đã tối rồi cô nương nên đi ngủ đi !"
Thế thì cô gái đã bắt đầu trở về phòng của mình. Trong khi Ông Lâm nhìn như người mất hồn ngồi đờ đẫn như đang suy nghĩ vu vơ về một việc gì đó rất phiền lòng...
Trong căn phòng của ả nữ quỷ, giờ đây đã có một luồng gió cực mạnh thổi qua. Chốc lát cánh cửa mở ra luồng gió giờ từ từ tụ họp lại, giờ đây đã hiện ra là một người đàn ông. Ông ta nhìn chăm chăm vào ả nữ ma lai mà lên tiếng : "Ngươi đã làm rất tốt ma lai trong việc chia rẽ bọn họ. Còn việc bây giờ là người cần phải kết hôn với hắn bằng cách quyến rũ hắn nghe rõ chưa ? Bởi như vậy người mới có thể cướp đi sức mạnh ma lực của hắn...
Vì đêm mai là đêm trăng đen cũng chính là đêm mặt trăng nuốt mặt trời tạo ra nhật thực lai. Và lúc đó nếu hắn kết hôn với một ai đó thì ma lực của hắn sẽ chuyền cho người mà hắn đã kết hôn...Vậy nên nhất định ngươi phải kiến hắn kết hôn với ngươi nghe rõ chưa ?"
Nữ Quỷ nói rằng : "Tôi đã hiểu thưa chủ nhân !"
Sau đó người đàn ông kia cũng đã dần biến mất. Còn ả thì rơi vào suy tư mà suy nghĩ không biết phải nên làm cách nào để có thể làm cho Ông Lâm kết hôn với ả vào ngày mai để ả có được nguồn sức mạnh kia đây ?"
Suy nghĩ một hồi thì ả cũng đã nghĩ ra được cách đó là sẽ chúc say Ông Lâm. Rồi quyến rũ ông làm chuyện đồi bại với bản thân mình, sau đó ép ông ta kết hôn với mình...
Ả nghĩ đến đây mà cảm thấy mình thật là thông minh, giờ đây ả ta đã biến ra một bình rượu. Và đi xuống dưới chỗ của Ông Lâm.
Ả nhìn ông đang ngủ trên chiếc bàn mà ngay lập tức đáng chú thức ông dậy. Ông Lâm mơ màng tỉnh lại đưa mắt nhìn chăm chăm ả mà hỏi rằng : "Mỹ Ly cô không đi ngủ đi mà làm gì vậy ?"
Mỹ Ly với chai rượu trên tay ả lên tiếng :
"Thật ra thì muốn cảm ơn ngài nên tôi mới mang chai rượu này đến rót cho ngài uống để cảm tạ ngài vì những việc tốt đã làm cho tôi !"
Nói rồi ả đã rót rượu và cố gắng ép Ông Lâm uống những ly rượu ấy...
Ông Lâm mặc dù không muốn uống, nhưng lại từ chối không được thế là Ông đã uống những ly rượu mà ả ta rót cho mình nhưng không biết ả ta đã bỏ một loại thuốc gì đó vào bên trong, cứ như vậy Ông Lâm đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi và bắt đầu thiếp đi ngay lập tức. Ả nữ quỷ lên tiếng :
"Đây chính là Mê Hồn Hương và nó sẽ khiến cho ông bất tỉnh và có một cảm giác rất đê mê trong sự xung sướng...Và tôi sẽ thực hiện được kế hoạch của mình háhahhahaha..."
Sau một hồi ả bắt đầu lột đồ Ông Lâm ra, rồi cũng lột đồ mình ra mà ôm chầm lấy Ông Lâm mà nhắm mắt lại trong suy nghĩ đầy nham hiểm : "Giờ thì chỉ cần ôm ông ngủ là xông. Sáng mai ông tỉnh lại tôi sẽ nói ông đã làm chuyện sàm bậy với tôi. Và rồi tôi sẽ bắt ông cưới tôi làm vợ ! HáhhhhaHà lúc tôi ông sẽ như con chim trong lồng mà nghe theo lời tôi thôi !"
Vậy là giờ đây ả đã nhắm mắt lại mà rơi vào trong giấc ngủ, sáng hôm sau khi mặt trời vừa ló dạng. Ông Lâm đã tỉnh lại giờ đây ông vô cùng hoang mang với những gì mình đang nhìn thấy trước mắt, đó là ông cũng với Mỹ Ly đang nằm bên cạnh nhau và che một tấm màn, ông mở tấm màn ra mà không thấy hai người không một ai mặt thứ gì trên người cả.
Chốc lát ông từ hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra tại sao ông và Mỹ Ly lại làm vậy ? Hơn hết ông chẳng nhớ được gì ?
Cứ như vậy Ông đã gọi Mỹ Ly dậy, cô mơ hồ tỉnh giấc đưa mắt nhìn chăm chăm Ông Lâm mà giả vờ hoang mang lên tiếng : "Ôi không chuyện gì đã xảy ra vậy ? Tại sao tôi và Ông lại như vậy với nhau ?"
Ông Lâm bối rối nhìn cô mà không biết phải làm gì, trong khi cô ấy thì bậc khóc nức nở trong sự đáng thương : "Huhuhu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao tôi và ông ấy lại ? Và giờ tôi phải làm sao đây chứ ? Bởi giờ đời con gái trong trắng của tôi không ngờ nữa ! Sau này ai còn dám lấy tôi ? Hơn hết lỡ như tôi có thai với ông thì sao ? Và liệu rằng ông có chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm với tôi hay không ?"
Cô vừa khóc vừa nói trong sự uất ức của bản thân. Ông Lâm giờ đây thở dài ông rơi vào suy tư :
"Mình đúng là một tên khốn mà khi đã hại đời một cô gái ra nôn nỗi như thế này ! Và mình buộc lòng phải chịu trách nhiệm với cô ấy cho những gì mình đã gây ra. Đó là mình phải cưới cô ấy. Nếu không cuộc đời của cô ấy sẽ là một bi kịch dài..."
Nghĩ đến đây Ông Lâm thở dài sau đó đề nghị với Mỹ Ly rằng, ông có thể chịu trách nhiệm cho những việc làm của mình bằng cách cưới cô. Nhưng không biết cô có đồng ý hay là không ? Bởi giờ chỉ còn cách đó chứ không còn cách nào nữa...
Mỹ Ly im lặng mà suy nghĩ trong sự do dự trước mặt Ông Lâm, nhưng trong thân tâm lại vô cùng vui mừng bởi vì đã đạt được mục đích của bản thân. Sau đó cô lên tiếng trả lời Ông Lâm : "Giờ chỉ còn cách đó thôi ! Chứ không còn cách nào khác nữa ! Vì vậy tôi chấp nhận làm theo yêu cầu của ông đó là kết hôn..."
Ông Lâm giật đầu bảo rằng : "Ừm vậy thì cô xem ngày đi rồi chúng ta sẽ kết hôn..."
Nghe câu này nữ quỷ bảo rằng : "Tôi nghĩ rằng chúng ta nên kết hôn vào chiều nay. Bởi vì mai là một ngày rất tốt. Và hơn hết mọi người sẽ không biết tôi mang thai khi chưa lấy chồng. Bởi nếu cướp lâu hơn chút nữa khi đó cái bụng tôi tớ lên thì..."
Nghe đến đây Ông Lâm đã đồng ý theo yêu cầu của cô. Sau đó ông đứng dậy và bảo rằng : "Giờ tôi sẽ đi chủng bị cho đám cưới...Và cô hãy ở nhà dọn nhà giúp tôi nhé !"
Ả ta chốc lát lên tiếng rằng : "Này đám cưới của hải ta ông nên mời một vài ngươi thôi nhé ! Chứ tôi không muốn làm đông người hay lùm xùm gì cả. Mà chỉ muốn làm một nghi lễ nhỏ..."
Ông Lâm đã đồng ý với những gì cô nói sau đó rời đi. Còn cô thì bậc cười trong sự nham hiểm mà trả lời :
"Giờ thì kế hoạch của mình đã hoàn thành rồi ! Và chỉ còn vài bước nữa thôi Hahhahahahaha...Thì mình sẽ có được ma lực của ông ta. Khi mặt trăng lai xuất hiện và đám cưới kết thúc.
Sau khi có được ma lực của ông ta thì...Mình sẽ dùng con dao này xử lý ông ấy và những người tham gia đám cưới. Rồi biến họ thành một bữa ăn ngon lành...
Bởi hôm qua giờ mình chưa ăn gì do tên đạo sĩ kia phá đám... Nhưng còn giờ thì chỉ sau vài canh giờ nữa, nó sẽ là một buổi tiệc quằng chán của mình háhahhahaha..."
Nói rồi ả bắt đầu dọn dẹp mọi thứ ở trong căn nhà trong sự vui vẻ. Trong khi Ông Lâm đã đi gọi vài người đến nhà để làm tham gia đám cưới của Ông. Rồi ông đi mua đồ cho hôn lễ của mình ông thở dài nói : "Có lẽ đây là định mệnh nên chuyện này mới xảy ra. Và mình phải lấy à ta. Mặc dù mình không muốn, nhưng là số mệnh rồi thì làm sao mà chống lại được ? Vậy nên mình đành phải bất lực buông theo..."