Người đàn ông hơn bốn mươi này là tổng tài của tập đoàn Viễn thị, Viễn Đông Thành. Tuy tuổi không còn trẻ, vợ mất đã nhiều năm nhưng ông chưa từng có ý định tái giá. Có rất nhiều người mong muốn ngồi vào chiếc ghế tổng tài phu nhân, nhưng ông chỉ cười xòa cho qua. Ông có một người con gái, tên là Cần Cần. Ngày Cần Cần tròn 12 tuổi, ba ba bảo với Tuyết Cần sẽ mang về cho cô bé một món quà vào buổi tối. Cô nhóc liền bĩu môi, quà, từ khi mụ mụ chết, ba chỉ tặng quà, suốt ngày đi công tác, lúc về cũng tặng cô quà, đến mức cô không thấy thiếu bất kỳ thứ gì. Ngôi nhà rộng lớn như vậy khiến cô thấy trống vắng, sợ hãi. Cần Cần chỉ sống chung với thím Trương và quản gia Viễn gia. Cho đến một ngày, ba ba cô mang về cho cô một món quà bất ngờ, món quà làm thay đổi cả cuộc đời của cô gái bé nhỏ này. Đó là một người anh trai.
Trích đoạn:
Chàng trai lẳng lặng nhìn cô gái mệt mỏi ngủ trên chiếc giường của anh, âm thầm lặng lẽ lau hết những giọt nước mắt cô rơi, anh cúi đầu hôn lên trán cô, rồi lên mắt, má, tần ngần một lúc lâu rồi mới do dự hôn lên môi cô, môi anh vừa chạm vào môi cô thì anh như bị ma chú, cứ mút mãi khôngngừng.
Mãi một lúc lâu, cô bé con thiếu dưỡng khí giãy dụa không thôi, anh mới tiếc rẻ rời đôi môi của cô, anh lầm bầm như mê như say: “Tuyết Cần, Tuyết Cần, anh không cần biết mọi người nói gì, anh không cần biết thế nhân nhìn vào chúng ta như thế nào, nhưng nếu ai cản em đến với anh, anh gặp thần sát thần, gặp phật sát phật. Luân lý là gì, chỉ là ranh giới do con người tạo ra. anh chẳng cần gì cả, anh chỉ cần có em ở bên cạnh anh là đủ rồi. Tuyết Cần, Tuyết Cần, em cứ ngoan sống trong khoảng trời của riêng em…. Mọi việc có anh đây gánh thay em, dù trời có sập xuống, cũng có anh hai đỡ rồi…”
Và rồi, trong bóng đêm lặng lẽ, anh ngồi đó, chỉ nhìn chăm chú vào ô,đưa tay vuốt ve mái tóc của cô, anh thầm nhủ, cô chính là món quà mà thượng đế đã ban tặng cho anh, sau khi đã tước đoạt hết những gì anh yêu quý, thì giờ đây, anh nhất quyết không cho ai đoạt lấy cô ra khỏi vòng tay anh, dù cái giá mà anh phải trả đắt đến mức nào...