Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bồ Cũ Của Ta Tại Sao Đều Trâu Bò Như Vậy?

Chương 86: Incheon




Chương 86: Incheon

Sở Thiên bước vào khoang hạng nhất trên chuyến bay buổi sáng tới Incheon, Hàn Quốc.

Ở thời điểm hiện tại, trong nước tạm thời còn chưa thiết lập được đường bay thẳng tới Hoa Kỳ, cho nên trong quá trình di chuyển sẽ phải quá cảnh ở một nước thứ ba.

Kể ra cũng thật trùng hợp, mười mấy năm trước khi hắn quyết định rời bỏ Tưởng Thư Đình, chạy trốn tới đất nước xa xôi bên kia bán cầu, Sở Thiên cũng từng đi qua con đường này.

Quãng thời gian đó có thể coi như một khoảng tối tăm nhất trong cuộc đời của Sở Thiên, dù cho đã qua rất nhiều năm, thế nhưng những cảm xúc ngổn ngang lúc ấy vẫn luôn rõ ràng như chỉ mới xảy ra vào ngày hôm qua.

Thất vọng, đau khổ, tiếc nuối, oán hận, nhụt chí... Tất cả hòa với nhau tạo thành một mớ hỗn độn gai góc, giày vò tâm can hắn từng giờ từng phút, chưa khi nào nguôi ngoai dù chỉ nửa phần.

Vật đổi sao dời, ai mà ngờ được sau chừng ấy năm, Sở Thiên lại một lần nữa bước chân lên con đường cũ - lần này là với một tư thái hoàn toàn khác biệt cơ chứ?

Vẻ mặt Sở Thiên dần nghiêm túc hơn, cố gắng gạt đi những suy nghĩ ngoài lề, để cho toàn bộ tinh thần đều đặt tại chuyến hành trình tiếp theo.

Bất kể là vì bản thân hắn, vì những người xung quanh hắn, hay là vì giải phóng chấp niệm đã tồn tại bấy lâu nay đi chăng nữa.

Tuyệt đối không thể tiếp tục ngoái đầu nhìn về phía sau lưng, mà chỉ có thể một mực tiến lên phía trước.

Ở ghế bên cạnh hắn, Tôn Nghị đang vùi đầu vào chiếc laptop đặt trước mặt, không ngừng tìm kiếm thông tin các loại.

Mãi tới khi máy bay đã cất cánh một lúc lâu, Tôn Nghị mới gấp máy tính lại, thở dài một hơi, dường như đang cảm thấy hơi buồn chán.

Ông ta quay sang phía Sở Thiên, thấp giọng nói:

"Cái thứ đồ chơi gọi là tiền điện tử này thực sự khó mà khiến cho người ta tin cậy được. Tỷ giá hoàn toàn thả nổi, rất khó dự đoán được xu hướng lên xuống, hơn nữa tính pháp lý của nó cũng không được quốc gia đảm bảo."

Nói tới đây, Tôn Nghị lại im lặng vài giây, trên mặt hiện rõ vẻ phân vân.

"Trust and Safety... Bọn họ là doanh nghiệp đầu tiên ở Hoa Kỳ chấp nhận thanh toán bằng tiền ảo. Tuy rằng nhờ đó mà phát triển rất nhanh, nhưng bên trong cũng tiềm tàng không ít rủi ro."

"Đứng lên làm người tiên phong, đương nhiên cũng phải chấp nhận những khó khăn trong đó rồi."

Sở Thiên mỉm cười, thản nhiên đáp:

"Tuy vậy bọn họ đã đi qua được bước khó khăn nhất, hiện tại đang trong giai đoạn phát triển ổn định. Tổng giám đốc Tôn không cần quá lo lắng đâu."

"Đó là chưa kể Trust and Safety không chỉ có sàn thương mại điện tử, mà còn liên hệ với rất nhiều sòng bạc lớn ở Las Vegas. Bởi vậy nên lượng tiền mặt qua tay bọn họ mỗi ngày vô cùng lớn, đây chính là điểm thuận lợi mà tôi nhắc đến lúc trước. Vả lại..."



Sở Thiên ngoảnh đầu, liếc mắt nhìn xung quanh, tới khi chắc chắn không có ai đang để ý tới mình, hắn mới tiếp tục câu chuyện còn đang dang dở:

"Tiền điện tử sở dĩ có thể được nhiều người chấp nhận và ủng hộ, một phần là vì tính chất phi tập trung của nó. Không trung gian, không kiểm soát, không giới hạn... Điều này chẳng phải rất hợp ý ngài sao?"

Tôn Nghị ngẫm nghĩ giây lát, gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Sở Thiên, tuy nhiên nét e dè trên mặt vẫn còn chưa biến mất hoàn toàn.

"Ở phương diện này, Hoa Kỳ vẫn là tương đối buông lỏng, cho nên bọn họ mới có thể làm nên chuyện. Nếu như chỉ đơn thuần bê nguyên mô hình đó áp dụng ở trong nước, chỉ sợ sẽ gặp lực cản rất lớn, khó mà thành công được."

Nói đoạn, ông ta hơi ngả người ra ghế, hơi khép hờ đôi mắt lại, lầm bầm như thể đang tự nói với chính mình:

"Con đường này đúng là không quá dễ đi..."

Trông thấy hành động của Tôn Nghị, Sở Thiên cũng biết đối phương không muốn tiếp tục nói về chủ đề này nữa, vậy nên hắn cũng tự giác giữ im lặng.

Đúng vậy, nước Mỹ là nước Mỹ, quốc nội là quốc nội, không thể đánh đồng lẫn nhau được.

Thanh toán bằng tiền điện tử đã được phổ biến tương đối rộng rãi tại các bang lớn ở Hoa Kỳ, mà đối với vấn đề này các chính sách của Nhà Trắng cũng cởi mở hơn rất nhiều, thậm chí còn đang manh nha xuất hiện các ý kiến liên quan đến việc hợp pháp hóa tiền điện tử.

Tất nhiên đó chỉ là những đề xuất nằm trên giấy, còn ở thời điểm hiện tại, thứ đồ chơi kỹ thuật cao kia vẫn đang ở trong vùng xám - không bị cấm đoán, cũng không được bảo trợ về mặt pháp lý.

Tuy nhiên tình hình trong nước lại không được khả quan như vậy.

Một mặt, người dân còn chưa tiếp cận nhiều với tiền ảo, cho nên tâm lý chung đều là tương đối dè dặt, không muốn mạo hiểm dấn thân vào thứ mà mình không hiểu rõ.

Mặt khác, không ít kẻ l·ừa đ·ảo lợi dụng tiền điện tử như một công cụ để mê hoặc các nhà đầu tư cá nhân, vẽ lên hàng đống dự án ma, khiến cho mọi người tự động móc hầu bao mà cống nạp cho chúng.

Bởi vì tính chất nghiêm trọng của những vụ việc kia, cho nên thái độ của lãnh đạo cấp cao với vấn đề này rất dè dặt, thậm chí còn có một chú ý tứ bài xích.

Khó khăn không nhỏ, lực cản rất nhiều.

Mặc dù trong quãng thời gian vừa qua, Tôn Nghị đã trao đổi cùng người đứng đầu Trust and Safety một vài lần qua điện thoại, hơn nữa tự bản thân ông ta cũng ra sức tìm hiểu về lĩnh vực này, tuy nhiên trong lòng vẫn còn tồn tại không ít sự e ngại.

Nếu không phải vì tình thế hiện tại đã đi đến mức gần như chẳng còn đường lui nữa, thì Tôn Nghị chắc chắn sẽ không chọn cách hợp tác với bọn họ.

Theo góc nhìn của ông ta, những mô hình truyền thống vẫn là thứ gì đó đáng tin tưởng hơn rất nhiều.

Sở Thiên hiểu được những lo lắng của Tôn Nghị, bởi trên thực tế thì ngay chính bản thân hắn cũng không thực sự quen thuộc với tiền điện tử, còn có rất nhiều thứ trong đó mà hắn cảm thấy tương đối mơ hồ.



Tuy vậy có một điểm mà Sở Thiên hiểu rất rõ, đó là với làn sóng công nghệ hiện nay, các thủ đoạn, mánh khóe cũ kỹ đang dần dần mất đi chỗ đứng, sau cùng sẽ triệt để bị đào thải, vấn đề chỉ còn là sớm hay muộn mà thôi.

Nương theo chiều hướng đó, những kẻ nào chiếm được tiên cơ, dẫn đầu trong việc sáng tạo ra những phương pháp tân tiến, thì mới có thể thuận theo dòng chảy mà tiến lên phía trước.

Vicente Cortes chính là một người như vậy.

Sở Thiên từng tiếp xúc vài lần với vị doanh nhân gốc Chile này, cũng thấy được một phần con người của ông ta.

Trong mắt hắn Vicente là một kẻ vô cùng linh hoạt và nhạy bén, có thể nhìn ra những cơ hội mà không phải ai cũng thấy được.

Chẳng ngẫu nhiên mà Trust and Safety có thể nương theo sự trỗi dậy của ngành công nghệ thông tin, dùng không tới mười năm để đặt chân vào vị trí một trong năm trăm doanh nghiệp lớn nhất Hoa Kỳ.

Xuất thân là một kỹ sư máy tính, sau khi tốt nghiệp Học viện Công nghệ Massachusetts lừng danh thế giới, Vicente đã trải qua nhiều công việc trước khi bắt đầu quá trình khởi nghiệp của mình.

Khởi đầu với sàn thương mại điện tử, Trust and Safety tại thời điểm đó cũng gặt hái được một vài thành tựu tương đối đáng kể.

Tuy vậy, theo thời gian trôi qua, Vicente càng cảm nhận được rõ ràng sự khó khăn và áp lực trong lĩnh vực này, nhất là khi phải đối đầu với những ông lớn đã thành danh lâu năm như Amazon hay eBay.

Miếng bánh này gần như đã được chia xong, vậy nên không gian phát triển sẽ càng ngày càng bị bó hẹp lại.

Dẫu rằng nó có thể mang về cho Vicente hàng chục triệu đô la mỗi năm - một con số mà chính mươi chín phần trăm dân số thế giới không bao giờ chạm tới được.

Thế nhưng Vicente lại không hài lòng với điều này, ngược lại luôn luôn đắn đo, muốn tìm cách để có thể mở ra một con đường mới.

Cùng lúc này, với hiểu biết về công nghệ cùng sự nhạy bén trong tư duy, ông ta đã nhận thấy được sự phát triển từng ngày của tiền mã hóa.

Cho nên Vicente mới đưa ra quyết định đánh một canh bạc lớn, đầu tư thành lập sàn giao dịch tiền ảo Trust and Safety.

Phải biết vào thời điểm đó, việc làm này của Vicente đã gặp phải rất nhiều trở ngại, thậm chí còn phải đối diện với các rủi ro lớn liên quan tới pháp luật.

Bất đắc dĩ, ông ta phải rời khỏi Hoa Kỳ, tới Hy Lạp thành lập một công ty khác, sau đó sử dụng tư cách pháp nhân mới này để tiến hành công việc.

Sau này, khi các chính sách liên quan tới tiền ảo đã được nới lỏng, Vicente mới hợp nhất hai doanh nghiệp lại làm một, dời trụ sở về Las Vegas, Nevada.

Tới thời điểm hiện tại, Trust and Safety đã là một doanh nghiệp lớn bậc nhất trong lĩnh vực thương mại điện tử, sở hữu một hệ sinh thái bao gồm sàn giao dịch, ví điện tử, công nghệ bảo mật...

Mà thân là người đứng đầu tập đoàn này, Vicente cũng nghiễm nhiên trở thành một tỷ phú có máu mặt bậc nhất Nevada.



Tuy nhiên ở trên đây chỉ là những thông tin bề nổi hết sức thông thường về Vicente, hoàn toàn không có bí mật nào đáng kể, bất kỳ ai chỉ cần mở chiếc điện thoại hay máy tính trong tay ra, tìm kiếm một lượt trên internet thì đều có thể nắm được ít nhiều.

Nói không ngoa, tất cả chỉ là một phần nhỏ bề nổi của tảng băng khổng lồ đang trôi trên đại dương.

Sở Thiên thì khác, hắn đã từng trợ giúp Vicente trong các vấn đề liên quan tới pháp luật, cho nên cũng nắm được không ít "thâm cung bí sử" của tập đoàn này.

Mà cũng chính bởi điều này, mới khiến cho Sở Thiên có đủ tự tin để trở thành người trung gian đứng giữa, thúc đẩy sự hợp tác giữa Vicente và Tôn Nghị.

Nên biết rằng, bất kể là ai trong hai người này, cũng đều không phải là loại người mà Sở Thiên có thể đơn độc đối phó được.

So về trí tuệ, bọn họ đều là những con cáo già đã thành tinh, chẳng hề thua kém hắn chút nào.

So về tiềm lực, Sở Thiên hay thậm chí cả nhà họ Sở đều không có cơ hội được đặt ngang hàng.

Chỉ có chen vào đứng ở giữa, lợi dụng lực lượng của chính bọn họ làm con cờ để tiến hành thao tác, đạt tới một điểm cân bằng tuyệt đối mà ở đó đôi bên đều nhận được thứ mình mong muốn, thì mới khiến cho hắn có thể thành công.

Đây chính là tá lực đả lực mà người ta thường hay nhắc tới.

Sở Thiên liếc mắt nhìn vào chiếc đồng hồ đang đeo trên tay, phát hiện lúc này đã qua chín giờ sáng.

Cuộc họp kia... Chắc hẳn đã diễn ra được một lúc rồi.

Vốn dĩ ngay từ đầu Sở Thiên đã không có ý định tham gia cuộc họp cổ đông này, hơn nữa dù hắn có tới đó thì cũng chỉ có thể đứng một bên quan sát, chứ chẳng thể can thiệp được vào toàn bộ tiến trình.

Tuy nói trong tay hắn cũng có một chút cổ phần, nhưng còn lâu mới đủ tư cách để ngồi chung mâm với các lãnh đạo hội đồng quản trị.

Hơn nữa những gì có thể làm, Sở Thiên đều đã thực hiện xong xuôi, phần còn lại buộc phải trông chờ vào bản lĩnh của Sở Luân mà thôi.

Cho nên khi Tổng giám đốc Tôn đưa ra đề nghị cùng tới Hoa Kỳ vào mấy ngày trước, Sở Thiên liền không chút do dự nhận lời.

Việc Tôn Nghị giúp đỡ tập đoàn JK lần này cũng giống như đang đưa cho cá nhân hắn một món nợ ân tình, không những Sở Thiên muốn trả lại nó cho đối phương càng sớm càng tốt, mà còn phải làm sao cho thật hoàn mỹ mới được.

Nếu có thể dựa vào chuyện này mà dựng lên quan hệ với Tôn Nghị, thì thật sự không còn gì tốt hơn.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Mấy giờ đồng hồ sau, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Incheon.

Trong lúc làm thủ tục quá cảnh, Sở Thiên nghe được thông báo chuyến bay tới Nevada sẽ bị rời lại một ngày vì lý do kỹ thuật.

Không có việc gì làm, lại chẳng thể ăn vạ nằm vật tại sân bay để chờ đợi, Sở Thiên liền chọn một khách sạn ở cách đó không xa để thuê phòng nghỉ tạm.

Tuy nhiên có điều mà Sở Thiên không thể ngờ tới, đó là trong lúc vô tình, quyết định ngẫu nhiên này của hắn lại mang tới không ít rắc rối cho chính bản thân mình.