So với bản Cửu Chuyển Hồi Dương Châm đảo ngược thì châm hiện tại đã ngang với mười châm trước đó.
Không phải sức chịu đựng của tu luyện giả rất mạnh sao, tao xem mày có thể chịu tới khí nào.
Lục Vân cầm lấy cây kim thứ hai rồi hơ trên linh hỏa, sau đó đâm vào huyệt vị của Ngô Tam.
Cả khuôn mặt Ngô Tam đã bắt đầu tím lên, liều mạng điều động chân khí trong cơ thể, muốn tự nổ tung.
Tuy rằng uy lực của tu luyện giả Trúc Cơ Kỳ nổ tung không so được với Kim Đan tự nổ, chỉ có thể dùng để tự sát, không thể làm bị thương đối thủ giống như Kim Đan.
Nhưng hiện tại Ngô Tam rất muốn tự sát.
Cảm giác bây giờ của hắn ta thật sự sống không băng chết, còn không bẵng chết luôn cho xong.
Đáng tiếc.
Chân khí của hắn ta sớm bị phong lại, đâu dễ dàng tự sát như vậy.
Lục Vân đã lấy ra kim châm thứ ba.
Rốt cục Ngô Tam cũng sợ, điên cuồng co quắp nói rằng: "Tôi nói tôi nói, Thiên Sáp Vương, anh muốn biết cái gì, tôi nói hết ra, chỉ căn anh dứt khoát cho tôi chết, a —— ”
Hắn ta lại kêu thảm một tiếng, suýt đã trợn trắng mắt bất tỉnh.
Mẹ nó, không phải đã bảo nói hết rồi sao, mày còn đâm?
Nội tâm Ngô Tam tan vỡ.
Lục Vân lộ vẻ áy náy mà nói rằng: "Hì hì, xin lỗi xin lỗi, nhất thời nhanh tay, mày sớm chịu thua thì đâu phải chịu khổ như vậy rồi, thực là tự rước lấy khổ mà."
Ngô Tam: “..."
Lục Vân dập tắt linh hỏa trên ngón tay, mở miệng nói: “Nói cho tao nghe trước xem thân phận của mày là gì, có vẻ rất lợi hại”
Lúc nãy Ngô Tam này làm ra vẻ mà nói Lục Vân còn chưa đủ tư cách biết thân phận của những người như họ, thành công khiến Lục Vân cảm thấy hứng thú.