Bí Mật Thầm Kín: Liệu Anh Có Hay?

Chương 42: Muốn Gần Chỗ Anh Vũ




Cậu nghe những gì anh đã nói mà chỉ bật cười thôi, sau đó cậu đã trả tiền cơm, rồi xách hai hộp cơm mà đi về, rồi nhớ lại những dòng tin nhắn kia.

Khi đấy hai người chỉ nhắn tin qua lại, bình thường mà thôi, nhưng rồi anh lại bảo với cậu rằng, tại sao cậu lại ăn nói chẳng ra thể thống gì hết, làm anh cảm thấy khó chịu vô cùng…

Sau đó anh đã im lặng không nhắn gì với cậu nữa, và rồi bỗng anh lại nhắn tin với cậu, và hôm đó cậu đã nói với anh rằng: “Anh chơi bêđê với em hay không? Em sẽ bú cho anh…”

Sau khi xem những dòng tin nhắn này của cậu, anh liền lên tiếng trả lời rằng: “Này Em ăn nói xà lơ quá đi, thôi anh hủy kết bạn với em nha?”

Cậu cũng chẳng muốn níu kéo anh làm gì, khi anh cảm thấy khó chịu bởi vì mình, vậy nên cậu đã đồng ý theo những yêu cầu của anh, thế là anh đã hủy kết bạn với cậu…

Thời gian cứ như vậy đã dần trôi qua, cậu cũng đã về nhà, sau đã lên trên lầu và bắt đầu ăn, trong sự hạnh phúc của bản thân, khi cảm thấy đồ ăn rất ngon…

Bấy giờ bọn họ cũng đã nghỉ, trong khi đó anh Vũ cũng đã lên lầu, rồi xuống bên dưới tắm, còn cậu cảm thấy mắc tè, sau đó đã đi vào nhà vệ sinh để giải quyết…

Nhưng rồi khi đi ngang qua phòng tắm, cậu đã nhìn thấy anh Vũ đang tắm chung với một anh khác, điều này khiến cậu vô cùng tức giận, thậm chí là rất ghen tị mà lên tiếng hỏi bản thân của mình rằng:

“Tại sao lại như vậy chứ? Trong khi ảnh tránh né mình, mà ảnh lại đi tắm chung với người khác?”

Nhưng cậu có thể làm được gì cơ chứ, mà bất lực sau khi giải quyết, chốc lát cũng đã rời đi…

Cậu vào trong phòng chìm trong những suy nghĩ kia, mà cảm thấy vô cùng buồn, giờ đây anh cũng đã vào phòng, với những bộ đồ trên tay, cậu liền lên tiếng bảo với anh rằng: “Anh để đồ đấy đi, em giặt cho anh!”

Nhưng anh nhìn cậu mà lên tiếng đáp: “Thôi em không cần giặt cho anh làm gì đâu, để anh tự giặt được rồi…”

Cậu nghe câu nói này từ anh mà cảm thấy vô cùng buồn bã, trong khi lúc trước anh đâu có như vậy với mình đâu chứ, nhưng bây giờ lại như thế này, cậu cũng chẳng biết làm gì hơn, sau đó để cho anh tự giặt đồ của mình…

Cứ như vậy cậu đã bắt đầu nằm và xem phim, trong khi lòng thì bỗng cảm thấy, có một chút tiếc nuối và buồn bã vô cùng, khi bản thân của mình phải sắp xa anh, cậu lên tiếng: “Thời gian mà em ở bên cạnh anh, cũng chẳng còn nhiều nữa, và em mong rằng, anh có thể tỏ vẻ quan tâm em nhiều hơn, như vậy thì đã khiến em hạnh phúc lắm rồi, chứ em không muốn anh như thế này đâu, anh biết không nó làm trái tim của em rất đau, nhưng lại không thể làm được gì hết…”

Sau khi anh giặt đồ xông, thì cũng thay đồ và đi chơi với bạn gái của mình, còn cậu thì vẫn nằm đó như mọi ngày, để chờ đợi một người mà chẳng thương mình, để có thể nhìn thấy người ấy, chỉ như vậy thôi cũng đã khiến cậu hạnh phúc rồi…

Tối hôm đó anh Trúc đã nằm ngay chỗ của anh Vũ, sau khi anh tắm xông, còn cậu thì nhìn thấy điều này, mà tỏ vẻ vô cùng tức giận, sau đó lên tiếng bảo với anh rằng: “Anh có thể vào bên trong cho em nằm chỗ đó được không, bởi vì em còn sạc điện thoại nữa…”

Cậu nói ra những lời dối trá này, để có thể được nằm cạnh anh Vũ, nhưng anh Trúc lại lên tiếng trả lời cậu, trong sự buồn bã của cậu: “Nhưng anh cũng sạc điện thoại mà, vậy nên em hãy nằm ở bên trong đi…”

Cậu nghe những lời mà anh Trúc nói, cũng chỉ bất lực không thể làm được gì hết, thế nên cậu trong sự buồn bã, mà nằm chỗ đó, không ngừng lăn qua lăn lại, sau đó bỗng nhiên ôm anh Trúc vào lòng, lúc đầu anh cũng mặc kệ, rồi bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, mà lên tiếng nói với cậu rằng: “Này em đừng ôm anh nữa được không, cảm giác nó khó chịu lắm!”

Cậu liền đáp rằng: “Chỉ ôm thôi có gì đâu, vậy nên cho em ôm nhé!”

Anh im lặng bất lực không thể làm được gì, nhưng rồi chắc cũng hiểu ra được một điều rằng, có lẽ cậu muốn nằm ở phía ngoài, gần chỗ anh Vũ nên mới làm như vậy với anh, thế là anh đã quyết định rằng, sẽ cho cậu ra phía chỗ anh Vũ để ngủ…

“Này em ra chỗ này nằm đi!”

Sau khi ảnh lên tiếng bảo cậu ra chỗ đó nằm, thì cậu cảm thấy rất vui, sau đó đã nằm chỗ đó, mà chờ anh Vũ về. Cứ như vậy thời gian đã trôi tới 10 giờ, lúc này anh Vũ cũng đã về, trong sự vui vẻ của cậu, mà ánh mắt không ngừng nhìn chăm chăm về phía anh, lúc này anh tiến đến chỗ cậu, mà lên tiếng hỏi rằng: “Này điện thoại của em, camera có rõ không, vậy em chụp cho anh vài tấm hình, nó ngầu ngầu được chứ?”

Cậu nghe đến đây, mà liền đồng ý trong sự vui vẻ…