Bất Diệt Thần Vương

Chương 949: Hành trình kiếm tiền kỳ ảo của tiểu Bạch




Tên đệ tử Kim Ô Tông cung kính nói.

Cả đám:

-...... !

Mẹ nó, thế này thì còn giả sao được?

- Hoàng Hữu Tiên, ngươi bức tiểu Bạch thành thế này, đúng là quá đáng! Thân thể bằng sắt cũng chịu không nổi! Ép đồ đệ dùng thân xác đi trả nợ, ngày sau chuyện này mà truyền ra ngoài, ai còn dám làm đồ đệ ngươi!

Ô Hữu Đạo nhíu mày quở trách nói.

Hoàng Hữu Tiên:

-...... !

Mẹ nó, giờ lại trách ta? Ta có ép hắn đi đâu?

- Ô sư thúc, ngươi quá lời, thật ra, ta cảm thấy như thế cũng tốt, chỉ là bản thân tiểu Bạch quá liều mà thôi! Nếu có cơ hội như vậy, ta cũng muốn đi!

Hắc trưởng lão nói giúp Hoàng Hữu Tiên.

Cả đám đồng loạt quay sang nhìn Hắc trưởng lão, ngươi cũng muốn đi kiếm loại tiền dơ bẩn kia?

Không khí hiện trường bỗng chốc trở nên vô cùng quỷ dị.

- Sư huynh, xem ra chúng ta còn có nhiều chỗ chưa thực sự hiểu rõ về công ty Thần Vương?

Ô Hữu Đạo híp mắt nói.

- Đúng vậy, sư huynh, không phải đám thuộc hạ kia của ngươi đã điều tra xong rồi ư? Sao chẳng có chút tin tức nào về chuyện này vậy? Phú bà ở đâu mà ra tay hào phóng thế?

Hoàng Hữu Tiên thần tình cổ quái nói.

Điền Sư Trung nhìn xuống chút tiên thiên công đức vừa mới lấy được nơi tay, trong lòng đột nhiên có cảm giác, tựa hồ mình đã đưa ra kết luận quá qua loa.

- Xem ra công ty Thần Vương này quả thực rất thần bí!

Điền Sư Trung híp mắt nói.

- Đúng vậy, hai tháng trước, hai tòa cao ốc Thần Vương không biết kiếm được từ đâu một nhóm pháp kỳ m Chướng Trận, sau đó lại dùng m Chướng Trận cách tuyệt hai tòa cao ốc với bên ngoài, đến nỗi người của chúng ta muốn điều tra công ty Thần Vương đều bó tay hết cách. Xem ra, hơn hai tháng qua đã xảy ra quá nhiều chuyện mà chúng ta không biết!

Hoàng Hữu Tiên híp mắt nói.

Điền Sư Trung hít thở sâu một hơi:

- Đi, chúng ta đi gặp mặt Vương Khả!

- Gặp mặt Vương Khả?

Cả đám sửng sốt.

- Hừ, không quản công ty Thần Vương có bao nhiêu bí mật, ta đều phải biết rõ, tên Vương Khả này đúng là khó lường! Đi, đừng lo, chúng ta không phải đi gây chuyện!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Vâng!

Chúng nhân ứng tiếng.

-------------

Thiên Lang Tông, Thiên Lang Điện!

Lý Bắc Đấu nhíu mày nghe đám đệ tử báo cáo.

- Sư huynh, vẫn chưa có tin tức à?

Vương Khả híp mắt nói.

Lý Bắc Đấu lắc đầu: "

- Vẫn chưa, tông chủ vừa mới thức tỉnh liền biến mất, không biết có gặp nguy hiểm gì không? !

- Mạc Tam Sơn, ngươi phụ trách tình báo, rất thông thạo chuyện tìm người, ngươi chắc phải biết được hướng đi của tông chủ, đúng không?

Vương Khả quay sang nhìn Mạc Tam Sơn.

Mặt Mạc Tam Sơn đen lại như đáy nồi, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thông thạo chuyện tìm người? Mẹ nó, lúc trước mấy lần tìm ngươi, ta bỏ ra bao nhiêu công sức tâm huyết tiền tài, cuối cùng chẳng phải vẫn không tìm ra được! Các ngươi gấp, ta cũng gấp chứ, bên phía Phương Sân đã hạ tử lệnh với ta, ta cũng đang toàn lực đi tìm, nếu mà tìm được, còn cần gì tới nghe lén tin tức từ ngươi?

- Vương Khả, người của ngươi cũng không có phát hiện gì à?

Lý Bắc Đấu hỏi.

Mạc Tam Sơn vểnh tai lên nghe.

- Ta đã dặn dò tất cả thuộc hạ chú ý tung tích tông chủ, đáng tiếc, một mực không tìm thấy, điều ta lo lắng nhất chính là... !

Vương Khả nhíu mày nói.

- Ngươi lo lắng cái gì?

Mạc Tam Sơn vội hỏi.

- Chẳng phải tông chủ rất giỏi cải trang sao? Ta sợ, vạn nhất tông chủ cải trang, chúng ta làm sao tìm được?

Vương Khả nói.

Chúng nhân trầm mặc.

Tìm kiếm Cung Vi vốn đã là mò kim đáy biển, giờ mà còn cải trang thì tìm thế mẹ nào được!

- Tông chủ cát nhân thiên tướng, sẽ gặp dữ hóa lành, lần này nàng đi ra một mình nhất định là có mục đích nào đó, chúng ta cũng đừng quá lo lắng.

Lý Bắc Đấu nhíu mày nói.

- Vậy liền, không tìm?

Vương Khả hỏi.

- Không được, vạn nhất có nguy hiểm thì sao? Há lại có thể không tìm? Nhất định phải tiếp tục tìm!

Mạc Tam Sơn lập tức nôn nóng nói.

Các ngươi không tìm, vậy ta biết phải làm sao? Không tìm thấy Cung Vi, ta biết ăn nói thế nào với Phương Sân.

- Mạc Tam Sơn, sao ngươi đột nhiên quan tâm tới tông chủ quá vậy?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

Không phải Mạc Tam Sơn ngươi hận nhất tông chủ thành là chướng ngại vật của ngươi ư? Nếu không phải vì có Cung Vi, không chừng ngươi đã là tông chủ, giờ sao lại quan tâm đến nàng như vậy?

- Ta là vì Thiên Lang Tông!

Mạc Tam Sơn vội vàng giải thích.

- Thật không?

Vương Khả biểu tình cổ quái nói.

Lời tên Mạc Tam Sơn này nói ra, sao cứ khiến người ta khó mà tin tưởng vậy nhỉ?.

Đúng lúc này, Thiết Lưu Vân hớt hải đi vào Thiên Lang Điện.

- Thiết Lưu Vân? Sao ngươi lại tới đây?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Thiết Lưu Vân nhìn thấy Mạc Tam Sơn, hung hăng trợn mắt nhìn Mạc Tam Sơn một cái, hiển nhiên còn đang buồn bực vì chuyện Mạc Tam Sơn sờ đùi tiểu sư muội ngày trước.

- Điện chủ, không hay, Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo, Hắc trưởng lão lại tới! Giờ đang ở cao ốc Thần Vương! Trương Chính Đạo bảo ta nhanh tới báo cho ngươi!

Thiết Lưu Vân nói.

- Cái gì? Hoàng Hữu Tiên, sao hắn lại đến? Không lẽ còn muốn đòi tiền ta? Hắn nằm mơ!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Điền Sư Trung cũng tới?

Lý Bắc Đấu sầm mặt lại.

- Sư huynh, thần sắc ngươi sao thế?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Điền Sư Trung, người này không thể khinh thường, thực lực của hắn rất mạnh! Hắn mà tới, chuyện lần này tất không bình thường!

Lý Bắc Đấu trịnh trọng nói.

- Hả?

Vương Khả nghiêm mặt lại.

------------

Cao ốc Thần Vương số một, trong trà sảnh.

Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên, Hắc trưởng lão, Ô Hữu Đạo ngồi quanh một chiếc bàn, giương mắt nhìn Bạch trưởng lão phía đối diện.

Chỉ sau hai tháng ngắn ngủi, Bạch trưởng lão đã hốc hác đi nhiều, vẻ mặt rất tiều tụy.

- Chậc, tiểu Bạch, ngươi … cái này … ngươi cũng liều quá đấy?

Ô Hữu Đạo kinh ngạc nói.

- Dần rồi cũng quen!

Bạch trưởng lão cười khổ nói.

- Tiểu Bạch, ngươi chắc bị ép khô mất, mỗi ngày ngươi tiếp mấy người?

Hắc trưởng lão hiếu kỳ hỏi.

- Tiếp mấy người?

Bạch trưởng lão sửng sốt.

Ngươi nói chuyện kiểu gì đấy, sao ta nghe không hiểu?

- Thì là phú bà! Ngươi đừng có giả bộ với chúng ta, chúng ta biết hết rồi!