Trong mắt Hắc trưởng lão ở bên bỗng chớp qua một tia hâm mộ.
- Khó trách, khó trách Tiểu Bạch nói phải tốn năm mươi vạn cân linh thạch đi mua dinh dưỡng bồi bổ? Chẳng lẽ hắn thật... ?
Ô Hữu Đạo tròn mắt kinh ngạc nói.
Cơ mặt Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên không ngừng co quắp, tiểu Bạch được phú bà nào đó bao nuôi? Hoặc là được một đám phú bà bao nuôi? Chẳng lẽ, công ty Thần Vương, ngân hàng, nghiệp vụ bảo hiểm của Vương Khả … chỉ là tấm bình phong, sau lưng thật ra là vì phú bà... ? Không thể nào!
Nhưng, Tiểu Bạch thật kiếm được một tháng trăm vạn!
Sao lại thế được? Cái này, cái này, cái này … mẹ nó, không khác gì nằm mơ cả!
Trong Kim Ô Điện!
Trừ Hắc trưởng lão hai mắt sáng rực lên như có điều suy tư, thần sắc Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo đều có vẻ rất cổ quái.
- Hoàng Hữu Tiên, tiểu Bạch là đồ đệ của ngươi, đường đường là cường giả Nguyên Anh Cảnh, ngươi lại bức đến mức khiến hắn phải đi bán sắc... !
Điền Sư Trung nhất thời không biết nên nói thế nào cho phải.
Hoàng Hữu Tiên cũng rất lúng túng:
- Đi, đi gọi tiểu Bạch về, đừng để mất mặt thêm nữa, cứ bảo ta nói thế!
- Hả? Vâng!
Tên thuộc hạ kia ứng tiếng đi ra đại điện.
Ô Hữu Đạo thần sắc cổ quái nói:
- Hoàng Hữu Tiên, mặc dù tiểu Bạch có thể dựa vào cái này kiếm tiền, hắn đúng thật là... chậc chậc …. Song ta vẫn thấy kỳ lạ, dung mạo tiểu Bạch không tính quá ưu tú, vì sao có thể kiếm được một tháng trăm vạn?
- Tiểu Bạch giỏi kỹ thuật!
Hắc trưởng lão buột miệng thốt ra.
Ô Hữu Đạo, Hoàng Hữu Tiên, Điền Sư Trung đồng loạt kinh ngạc nhìn sang Hắc trưởng lão, ta nghe được cái gì? Sao ngươi rõ ràng vậy?
Nét mặt Hắc trưởng lão cứng lại:
- Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ đoán, đoán thôi!
Chúng nhân:
-...... !
- Được rồi, không nói chuyện này nữa, có lẽ không phải như chúng ta nghĩ đâu, cứ chờ tiểu Bạch quay về rồi hỏi xem sao!
Điền Sư Trung trầm giọng nói.
- Vâng!
Chúng nhân ứng tiếng.
Một tháng sau.
Ở khu vực Tử thị Đại Tử vương triều, ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô chính thức khai trương.
Điền Sư Trung mang theo Hoàng Hữu Tiên đứng ở tầng đỉnh cao ốc ngân hàng Kim Ô, nhìn hàng dài phàm nhân xếp hàng trước cửa siêu thị Kim Ô phía xa.
Cao ốc ngân hàng Kim Ô gần như giống hệt với cao ốc Thần Vương!
Siêu thị Kim Ô cũng được kiến tạo giống hệt siêu thị Thần Vương!
Mô phỏng Vương Khả, sao chép giống hệt như đúc. Trên mặt Điền Sư Trung lại chẳng có vẻ gì là ngại ngùng, hệt như đấy là điều đương nhiên.
- Siêu thị Kim Ô gần như giống hệt siêu thị Thần Vương, chỉ là, nhân khí lại không được tốt như siêu thị Thần Vương?
Ô Hữu Đạo nhíu mày nói.
- Đành chịu vậy, Tử thị Đại Tử vương triều vừa trải qua đại loạn, mới đi vào ổn định. Không yên ổn được như khu vực của siêu thị Thần Vương!
Hoàng Hữu Tiên nói.
- Công đức? A ha ha ha, quả nhiên có công đức!
Tròng mắt Điền Sư Trung đột ngột sáng rực lên.
Trong lòng bàn tay Điền Sư Trung hiện ra một quả cầu ánh sáng màu vàng óng, quang cầu rất nhỏ, nhưng đối với Điền Sư Trung mà nói thì đây là thứ hắn ao ước bấy lâu.
- Sư huynh, lượng công đức này, không nhiều nhỉ?
Ô Hữu Đạo nhíu mày nói.
- Ngươi biết cái gì? Lượng công đức đúng là không nhiều, nhưng nếu liên tục không ngừng đưa tới cho ta, như vậy so với đi tru ma kiếm được thì càng thêm ổn định, hơn nữa, nếu thị trường đủ lớn, công đức sẽ hội tụ càng nhiều! Khó trách bên ngoài rất nhiều hoàng triều thử nghiệm phát hành tiền giấy, thì ra là vì nguyên nhân này? Thứ tốt, đúng là thứ tốt, tên Vương Khả này đúng là nhân tài, một đám phàm nhân, thế mà vẫn bị hắn nặn ra được tiên thiên công đức?"
Điền Sư Trung kinh hỉ nói.
- Như vậy kể ra, chúng ta đã nắm giữ được phương thức thu thập công đức của Vương Khả, công ty Thần Vương của Vương Khả sẽ không còn quá quan trọng nữa?
Hoàng Hữu Tiên nhíu mày nói.
Phải biết, vốn Điền Sư Trung rất muốn có được thứ như công ty Thần Vương, hiện tại chính đang toàn diện sao chép!
- Rốt cục, nhân viên công ty Thần Vương càng thích hợp làm cái này hơn chúng ta! Nếu được đến bộ sậu của Vương Khả thì tốt biết mấy!
Điền Sư Trung híp mắt nói.
- Nhưng mà, không đúng, công ty Thần Vương mà chúng ta đang mô phỏng không phải chỉ là bình phong của Vương Khả thôi sao? Thứ kinh doanh đằng sau công ty Thần Vương lại là một đám phú bà? Hắn kinh doanh đám phú bà kia như thế nào, các ngươi học được chưa?
Hắc trưởng lão ở bên hỏi.
Chúng nhân:
-...... !
Đám phú bà? Ngươi sao cứ nhắc mãi cái này vậy?
- Các ngươi xem, lần trước sư tôn để tiểu Bạch quay về, tiểu Bạch lại căn bản không chịu về, phía sau công ty Thần Vương chắc còn có bí mật không muốn người biết nào khác. Thấy không, chỉ một mình tiểu Bạch đã kiếm được một tháng trăm vạn, Vương Khả chắc sẽ thu tiền hoa hồng! Như vậy con số thực tế đâu chỉ mỗi trăm vạn? Nếu phía sau công ty Thần Vương có mười người như tiểu Bạch, đồng nghĩa thu nhập một tháng lên tới ngàn vạn, thậm chí càng nhiều. Đây mới là nơi thực sự kiếm tiền của công ty Thần Vương! Các ngươi lại chẳng để ý gì cả?
Hắc trưởng lão hỏi.
Chúng nhân:
-...... !
Chẳng lẽ chúng ta còn chưa hiểu biết triệt để về công ty Thần Vương?
Đúng lúc này, một tên đệ tử Kim Ô Tông bay tới gần.
- Hoàng tổ sư, Bạch trưởng lão sai ta đưa tới năm mươi vạn cân linh thạch!
Tên đệ tử Kim Ô Tông kia cung kính nói.
- Lại là năm mươi vạn cân linh thạch?
Trong mắt Hắc trưởng lão chớp qua một tia mong đợi.
- Tiểu Bạch vẫn không chịu trở về?
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Vâng, Bạch trưởng lão nói, hắn sẽ cố gắng kiếm tiền trả cho Hoàng tổ sư, mong Hoàng tổ sư thư thả thêm chút thời gian!
Tên đệ tử Kim Ô Tông kia cung kính nói.
- Giờ tiểu Bạch thế nào?
Hoàng Hữu Tiên nhíu mày hỏi.
- Càng hư nhược!
Tên đệ tử Kim Ô Tông nói.
Chúng nhân:
-...... !
Túng dục quá độ? Càng hư nhược?
- Chẳng lẽ, suốt một tháng quan, tiểu Bạch ngày ngày đều tiếp khách... !
Hắc trưởng lão hâm mộ không thôi.
- Bạch trưởng lão nói, chỉ sợ tháng sau không thể tiếp tục đưa cho ngài nhiều tiền như vậy được nữa, thân thể hắn không chịu đựng nổi, khả năng phải mua càng nhiều dinh dưỡng bồi bổ!