Bất Diệt Thần Vương

Chương 944: Thần Vương




Lượng Thần Vương tệ trong tay phàm nhân rất tán loạn, cướp tới cũng không được bao nhiêu. Hơn nữa, siêu thị Thần Vương quy định, Thần Vương tệ cướp bóc từ tay dân chúng không được phép dùng vào thanh toán ở siêu thị Thần Vương. Vậy nên, đệ tử Ma giáo cũng gấp. Vì gom góp đủ Thần Vương tệ, bọn hắn đành phải đặt bán rất nhiều đồ tốt ở siêu thị Thần Vương, bởi vì chỉ có như thế, bọn hắn mới có thể thu thập Thần Vương tệ với tốc độ nhanh nhất!

Triệu Tứ nói.

- Ta còn đang thắc mắc, tại sao mới chỉ sau hơn một tháng, trong đống rác rưởi ở siêu thị Thần Vương, à không, trong đống vật phẩm second-hand lại đã xuất hiện một ít tinh phẩm, đủ loại pháp bảo cũng đều có bán. Hơn nữa, ta còn thấy được một thanh phi kiếm, quá tà môn, pháp bảo phi kiếm lại được cầm ra bán cho phàm nhân? Đầu tên đệ tử tiên môn kia bị lừa đá? Thậm chí giá cả còn không cao? Thì ra, là đệ tử Ma giáo muốn gom góp Thần Vương tệ!

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Đây không phải lý do ta muốn xin lỗi Vương huynh đệ. Lý do ta xin lỗi là, đệ tử Ma giáo vì gom góp Thần Vương tệ, không ngờ, không ngờ lại bắt đầu bán người!

Triệu Tứ kích động nói.

- Mua bán nhân khẩu? Siêu thị Thần Vương làm gì cho phép mua bán nhân khẩu?

Trương Ly Nhi kinh ngạc nói.

- Không phải mua bán nhân khẩu, là chuộc tù phạm! Là chuộc về đệ tử chính đạo bị Ma giáo bắt được! Ta có một sư đệ, hiện tại đang nằm trong danh sách được chuộc!

Triệu Tứ kích động nói.

- Sư đệ ngươi?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, sư đệ ta bị một tên đà chủ Ma giáo bắt đi, nhốt lại, không ngừng rút ra Chân Nguyên Huyết, hệt như đương sơ ta bị giam giữ vậy. Chúng ta tìm kiếm rất lâu mà không được, vốn tưởng là vị sư đệ kia sớm đã chết rồi, lại không ngờ, gần đây tên đà chủ Ma giáo đó lại cầm sư đệ ra bán, sư đệ ta là Kim Đan Cảnh đỉnh phong, bọn họ yết giá mười ức Thần Vương tệ, Tương Thốn Tông chúng ta nghe nói vị sư đệ kia có thể trở về, ai nấy đều hưng phấn không thôi!

Triệu Tứ kích động nói.

- Đà chủ Ma giáo cầm tù binh chính đạo bán trả cho các ngươi?

Trương Ly Nhi nhíu mày nói.

- Đúng, đúng, tà ma cần Chân Nguyên Huyết, vậy nên, trừ một ít ngục giam đặc thù cực lớn ra, rất nhiều tà ma còn thiết lập ngục giam riêng, bắt nhốt đệ tử chính đạo mà bọn hắn bắt được. Người bị nhốt trong đó, nhiều khi nửa đời sau đều không thấy được ánh mặt trời, không ngờ còn có ngày được cứu về. Ta đã điều tra, trừ vị sư đệ kia, đệ tử các đại tiên môn khác cũng có thể được chuộc về.

Triệu Tứ kích động nói.

- Còn có chuyện này?

Trương Chính Đạo thốt lên kinh ngạc.

- Vương huynh đệ, ta đã trách oan ngươi, ngươi bán Chân Nguyên Huyết Thiết Lưu Vân là vì cứu ra càng nhiều đệ tử chính đạo bị cầm tù! Vương huynh đệ, ta xin lỗi ngươi! Ngươi đau đầu vắt óc vì đệ tử chính đạo, không màng lợi ích, tiêu phí tinh lực, tài lực đi mở siêu thị Thần Vương, ta lại hoài nghi dự tính của ngươi, ta đáng chết, ta đáng chết!

Triệu Tứ hối hận không thôi.

- Triệu Tứ huynh đệ, ngươi đừng như thế, người không biết không có tội!

Vương Khả lập tức ngăn lại Triệu Tứ.

Trương Ly Nhi, Trương Chính Đạo ở bên tròn mắt nhìn Triệu Tứ, ai nói Vương Khả mở siêu thị Thần Vương không vì lợi ích, là vì cứu ra đệ tử chính đạo bị cầm tù. Ngươi bị tẩy não rồi, hắn vét được bao nhiêu là công đức.

Nhưng mà, có Vương Khả ở đây, hai người không thể đứng ra vạch trần được.

- Đa tạ Vương huynh đệ thông cảm, sau này ta sẽ chính danh giúp Vương huynh đệ!

Triệu Tứ được đến thông cảm từ Vương Khả, lập tức vui vẻ nói.

- Triệu Tứ huynh đệ khách khí, đây là điều ta nên làm!

Vương Khả lập tức lắc đầu.

- Vương huynh đệ cao phong lượng tiết, tại hạ bội phục! Chỉ là, ta còn có một việc muốn cầu Vương huynh đệ!

Triệu Tứ nhíu mày nói tiếp.

- Triệu Tứ huynh đệ cứ nói, có thể giúp, ta tuyệt không chối từ!

Vương Khả lập tức nói.

- Chính là, muốn chuộc về sư đệ ta cần mười ức Thần Vương tệ, đoạn thời gian này Tương Thốn Tông bày bán không ít vật phẩm second hand ở siêu thị Thần Vương, nhưng khó khăn lắm mới chỉ thu được một ức Thần Vương tệ, còn thiếu tận chín ức Thần Vương tệ, chúng ta rất gấp, Vương huynh đệ, có thể mượn tạm ngươi chín ức Thần Vương tệ được không? Chúng ta nguyện dùng chín vạn cân linh thạch đồng giá trao đổi! Không, gấp đôi, chúng ta dùng mười tám vạn cân linh thạch đổi với ngươi!

Triệu Tứ vội vàng nói.

Trương Chính Đạo, Trương Ly Nhi ở bên đều tròn mắt nhìn Vương Khả.

Cuối cùng cũng hiểu, mục đích của Vương Khả chính là khiến Thần Vương tệ thăng trị? Như vậy chẳng phải bỗng dưng kiếm lời chín vạn cân linh thạch? Một người đã nhiều vậy rồi, nếu một trăm người, một ngàn người thì sẽ còn đến cỡ nào?

Ngay lúc chúng nhân tại trường đều tưởng rằng Vương Khả nhất định sẽ đáp ứng, Vương Khả lại lắc đầu.

- Triệu Tứ huynh đệ, chỉ sợ ta không cách nào thực hiện yêu cầu này giúp ngươi!

Vương Khả lắc đầu nói.

- Tại sao? Vương huynh đệ, nếu ngươi cảm thấy chưa đủ, chúng ta còn có thể thêm nữa, vị sư đệ kia là con trai của tiền tông chủ, hắn vô cùng quan trọng đối với chúng ta!

Triệu Tứ nôn nóng nói.

- Không phải muốn thêm tiền, thật sự là không được! Triệu Tứ huynh đệ, hôm nay ta vì ngươi mở tiền lệ, ngày mai liền sẽ vì người khác mở tiền lệ, ta không sợ mở nhiều tiền lệ, ta chỉ sợ bởi vì mở tiền lệ, sau này sẽ xuất hiện nhiễu loạn! Mới đầu tuy có thể liên tục không ngừng cứu ra đệ tử chính đạo bị cầm tù, nhưng mà, không thể vì một hai tên đệ tử chính đạo mau chóng trở về, dẫn đến đứt đường trở về của những đệ tử chính đạo bị cầm tù khác được! Vậy nên, quy định này ta không thể sửa, vô cùng xin lỗi!

Vương Khả vẫn lắc đầu.

- Nhưng mà... !

Triệu Tứ sốt ruột không thôi.

- Quy định không thể sửa, nhưng, các ngươi có thể vận dụng quy định một cách linh hoạt, ngươi cần Thần Vương tệ, hoàn toàn không nhất thiết phải tìm ta, ngươi có thể tìm những đệ tử tiên môn khác!

Vương Khả chỉ điểm.

- Tìm những đệ tử tiên môn khác?

Triệu Tứ sững sờ.

- Ngươi xem bên kia, đó là nơi hối đoái Thần Vương tệ và linh thạch, ở cao ốc Thần Vương, ngươi có thể tùy thời hối đoái Thần Vương tệ thành linh thạch! Đệ tử tiên môn ở kia, bọn họ bán xong thương phẩm second-hand, thu được được một khoản lớn Thần Vương tệ, cần hối đoái thành linh thạch!