Vương Khả, Trương Ly Nhi lập tức mắt lộ sát khí nhìn sang Trương Chính Đạo. Sau đó hai người cấp tốc phân ra.
Trương Chính Đạo cảm nhận được sát khí khủng bố vừa rồi, nhất thời hít thở không thông, có phải ta vừa phá đi chuyện tốt được ấp ủ từ lâu của hai người này?
Đang lúc không khí trong phòng làm việc vô cùng lúng túng, đột nhiên, có tiếng đập cửa vang lên.
- Mời vào!
Vương Khả kêu nói.
Chỉ thấy tiểu biểu tỷ tiến đến, cung kính nói:
- Gia chủ, Xà Vương cầu kiến!
- Xà Vương? Không phải Trương Thần Hư đã giúp hắn hộ tống đám xà bảo bảo về Chướng Hải rồi ư? Sao hắn lại tới đây?
- Vương Khả kinh ngạc nói.
Rất nhanh, Xà Vương được mời vào.
Xà Vương rút nhỏ thân hình, chỉ là lúc này thần sắc lại có vẻ rất mặt sốt ruột.
- Vương Khả, không hay, Trương Thần Hư bị Chu Hồng Y bắt lại!
Xà Vương nôn nóng nói.
Thiên Lang Tông, Tây Lang Điện!
Mạc Tam Sơn ôm thấy vết thương nơi bụng về lại trước cửa Tây Lang Điện.
- Mẹ nó, tên Lý Bắc Đấu chết tiệt, đâm ta một kiếm rồi làm như không thấy? Phi!
Mạc Tam Sơn buồn bực chửi đổng một tiếng.
- Điện chủ, Vương Khả đã xuất hiện, hiện tại tông chủ đang trị liệu ở Thiên Lang Điện, chúng ta có cần làm gì không?
Một tên thuộc hạ nhíu mày hỏi.
Làm gì?
Mạc Tam Sơn ngước mắt nhìn về hướng Thiên Lang Điện, bây giờ Lý Bắc Đấu đang luyện kiếm ở đó, Manh Thần Kiếm vừa ra, ngẫu nhiên chặt người, ai trúng ai chết. Giờ ta mà tới đó chẳng phải chui đầu vào cửa tử?
Đương sơ đáp ứng trụ trì, len lén trộm Cung Vi tới đưa cho đối phương, nhờ đó trụ trì mới giao Định Hải Châu cho hắn. Hắn vì cố gắng giữ lại Định Hải Châu mới phải vất vả bận rộn hơn một tháng, bỏ ra hơn trăm vạn cân linh thạch truy tìm tung tích Vương Khả. Hiện tại, Định Hải Châu bị Vương Khả đoạt đi, hắn còn bắt Cung Vi làm gì nữa? Thương tích trên người chưa lành, lại đi chọc đứa tai tinh Lý Bắc Đấu kia, hắn có điên đâu?
- Mẹ nó!
Mạc Tam Sơn buồn bực mắng một câu.
- Điện chủ, ngài có phân phó gì không?
Tên thuộc hạ hỏi.
- Được rồi, các ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, tạm thời không có nhiệm vụ!
Mạc Tam Sơn buồn bực nói.
Vâng!
Đám thuộc hạ cung kính ứng tiếng rời đi.
Cách qua sơn môn, Mạc Tam Sơn nhìn về cao ốc Thần Vương nơi xa.
- Vương Khả, ta chỉ cần biết ngươi đang ở trong cao ốc Thần Vương số một là được. Hừ, Định Hải Châu là của ta, ai cũng đừng hòng cầm đi! Ngươi chờ đấy, lần trước là ta chưa chuẩn bị chưa đáo, lần tiếp theo, ta nhất định bố trí tỉ mỉ, khiến ngươi không còn được may mắn như bây giờ. Ai ui, bụng ta, mẹ nó, tên điên Lý Bắc Đấu đâm ta làm gì không biết? Vương Khả, ngươi chờ đấy, chờ ta trị liệu xong xuôi, ta liền sẽ tới giết ngươi, đoạt lại Định Hải Châu!
Mạc Tam Sơn thần tình dữ tợn đi về Tây Lang Điện.
--------------
Cao ốc Thần Vương số một, văn phòng Vương Khả! Xà Vương bất ngờ đi đến.
- Vương Khả, không hay, Trương Thần Hư bị Chu Hồng Y bắt lại!
Xà Vương lo lắng nói.
- Ngươi nói cái gì?
Trương Ly Nhi lập tức trừng mắt nhìn sang.
- Trương Thần Hư? Chúng ta mới cứu chưa được bao lâu, sao giờ hắn lại bị bắt nữa?
Trương Chính Đạo cũng kinh ngạc nói.
- Đừng nóng, cứ từ từ kể lại xem nào!
Vương Khả lập tức ngắt lời hai người.
- Tiểu biểu tỷ, đi rót chén trà lạnh cho Xà Vương!
Vương Khả phân phó nói.
- Vâng!
Rất nhanh, tiểu biểu tỷ đưa tới một chén trà lạnh cho Xà Vương. Xà Vương uống một ngụm hết sạch, lúc này hắn mới thư hoãn phần nào.
- Cứ nói từ từ, đã xảy ra chuyện gì!
Vương Khả lần nữa hỏi.
Dù đang rất sốt ruột, Trương Ly Nhi cũng biết ít nhất phải làm rõ sự tình trước đã.
- Đại Chu vương triều, Đại Thanh vương triều nhường ra một nhánh sông lớn nối thẳng Chướng Hải cho chúng ta, chúng ta đi đường cũng tính thuận lợi, lấy tốc độ cực nhanh về lại Chướng Hải! Trương Thần hành sự rất có trách nhiệm, một đường đưa chúng ta tới xà quật, vốn là, sương mù ở Chướng Hải tương đối lớn, ta đang tính đưa Trương Thần Hư rời đi! Nhưng mà, Trương Thần Hư lại đột nhiên có hứng thú với Thần Long Đảo!
Xà Vương nói.
- Ách? Hắn có hứng thú với địa bàn của ta?
Vương Khả sửng sốt.
- Đúng vậy, Trương Thần Hư nói, hắn tựa hồ cảm ứng được có thứ gì đó thuộc về hắn nằm trong Thần Long Đảo, thế nên nhất định phải tới xem xem!
Xà Vương nói.
- Trương Thần Hư điên rồi, Thần Long Đảo là địa bàn của ta, bên trong dù có thứ tốt thì cũng là của ta! Hắn phát hiện cái gì? Không thông báo trước với ta một tiếng liền cứ thế xông loạn?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ta cũng khuyên hắn như vậy, nhưng hắn không nghe, cứ nhất định phải xông vào nhìn xem, kết quả, trận pháp Thần Long Đảo phát động, hắn không vào được, thế là liền xung kích trận pháp Thần Long Đảo. Lần xung kích này đưa tới một đám người áo đen, cũng may, cầm đầu là Chu Hồng Y, mới đầu ta còn đứng ra hoà giải, nói Trương Thần Hư là do ngươi an bài đến. Chỉ là, không biết tại sao mà Chu Hồng Y lại đột nhiên ra tay, dùng xiềng xích cấp tốc trói lại Trương Thần Hư, sau đó giao cho đám người áo đen dưới tay đưa vào Thần Long Đảo!
Xà Vương nói.
- Nhất định là tiểu tử Trương Thần Hư nói chuyện không sạch sẽ, mắng chửi người ta? Mẹ kiếp! Có thể bớt lo chút được hay không, lần trước đã bị Chu Hồng Y bắt qua một lần, thế mà vẫn chẳng biết tốt xấu gì cả?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ta đi cầu tình, nhưng mà, Chu Hồng Y căn bản không để ý, còn không cho ta tới gần Thần Long Đảo. Ta không còn cách nào khác, đành phải quay về báo tin cho ngươi!
Xà Vương giải thích nói.
- Hắn bị bắt bao lâu rồi? Ta phải cứu đệ đệ ta!
Trương Ly Nhi sốt sắng nói.
- Chờ chút!
Vương Khả lập tức ngăn lại Trương Ly Nhi.
- Làm gì?
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Ngươi gấp cái gì! Ngươi sốt sắng đi đoạt người như thế, nếu thật bị ngươi cướp được, như vậy Ma giáo sẽ mất mặt cỡ nào? Ngươi là Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong, Chu Hồng Y cũng vậy, hắn còn có Nhiếp Thanh Thanh hỗ trợ, đấy là chưa kể giáo chủ Ma giáo Tử Bất Phàm, ngươi đi thì được tích sự mẹ gì!
Vương Khả can ngăn nói.
- Nhưng mà... !
Trương Ly Nhi vẫn không giấu được lo lắng.