Vương Khả nói.
- Phát hành Thần Vương tệ? Không phải ngươi đã phát hành một ngàn ức Thần Vương tệ rồi ư?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Vẫn chưa đủ, chí ít cần phát hành thêm một ngàn ức nữa mới được! Ngươi không hiểu đâu, hiện tại đệ tử chính đạo đã bắt đầu bán vật phẩm second hand ở siêu thụ Thần Vương, nhưng mà, bên phía Ma giáo còn chưa bắt đầu, đến lúc đó phí tuyên truyền phát hành sẽ lại là một con số trên trời, chút tiền này của ta e rằng không đủ, rất nhanh liền tiêu sạch!
Vương Khả giải thích nói.
Thần sắc Trương Chính Đạo đầy vẻ không tin.
- Đệ tử Ma giáo nguyện ý đưa đồ vật của mình vào bán trong siêu thị Thần Vương của ngươi?
Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.
- Đệ tử Ma giáo đúng là bài xích chính đạo vào buôn bán trong siêu thị Thần Vương, chẳng qua, không sao cả, ta đã sắp đặt sẵn hoạt động tuyên truyền rồi, rất nhanh, đệ tử Ma giáo cũng sẽ liều mạng tuôn vào siêu thị Thần Vương!
Vương Khả cười nói.
- Vì cái gì? Tại sao đệ tử Ma giáo lại chuyển biến quan niệm trong nháy mắt như vậy được?
Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.
- Các ngươi nhìn, đây là cái gì... ?
Vương Khả lấy ra một chiếc hộp ngọc.
Hai người sáp lại gần để nhìn.
- Chân Nguyên Huyết?
Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.
- Chuẩn xác mà nói thì là Chân Nguyên Huyết của Thiết Lưu Vân! Hiện tại Thiết Lưu Vân là Nguyên Anh Cảnh, các ngươi nói xem, nếu đưa Chân Nguyên Huyết Nguyên Anh Cảnh lên thị trường, sẽ có bao nhiêu đệ tử Ma giáo đổ xô tới mua?
Vương Khả cười nói.
- Đệ tử Ma giáo cần mượn nhờ Chân Nguyên Huyết để gia tăng tỷ lệ đột phá, vậy nên Ma giáo mới liều mạng giết chóc chính đạo, làm vậy thường thường sẽ có nguy hiểm bị giết ngược. Nếu chỉ cần dùng tiền liền mua được Chân Nguyên Huyết Nguyên Anh Cảnh chính đạo, bọn họ có bị đánh vỡ đầu cũng sẽ nhào tới mua!
Trương Ly Nhi nhíu mày nói.
- Vậy nên, hộp Chân Nguyên Huyết này đặt giá năm mươi vạn cân linh thạch không hề đắt, cũng tức là năm mươi ức Thần Vương tệ, các ngươi nói xem, đệ tử Ma giáo vì có thể mua được hộp Chân Nguyên Huyết này, liệu có phải sẽ liều mạng đi kiếm Thần Vương tệ?
Vương Khả cười nói.
- Cái này... vì Chân Nguyên Huyết, bọn hắn tất sẽ nổi điên!
Trương Chính Đạo nói.
- Không chỉ mỗi Chân Nguyên Huyết Nguyên Anh Cảnh, ta còn có Chân Nguyên Huyết Kim Đan Cảnh giá cả thấp hơn một chút. Ta đã bảo Thiết Lưu Vân giúp ta đi chào mời một đám đệ tử Thiên Lang Tông, dùng để bán ra Chân Nguyên Huyết! Đến lúc đó, đệ tử Ma giáo không cần liều mạng tranh đấu nữa, chỉ cần dùng tiền là có thể mua được Chân Nguyên Huyết phẩm chất cao, bọn hắn còn không điên lên đi vơ vét Thần Vương tệ! Đến lúc đó, Thần Vương tệ của ta nhất định sẽ lưu thông càng thêm nhanh mạnh!
Vương Khả kích động nói.
- Vạn nhất bọn họ hạ sát phàm nhân để đoạt lấy Thần Vương tệ thì sao?
Trương Chính Đạo hỏi.
- Ta đã ban bố mệnh lệnh, tuyệt không cho phép Thần Vương tệ cướp đoạt xuất hiện trong giao dịch tại siêu thị Thần Vương! Bọn họ sẽ không làm vậy đâu!
Vương Khả tự tin nói.
- Nhìn thấy không, Trương Chính Đạo, ngươi muốn vét tiền thì cũng dễ thôi, bán máu là được! Hộp Chân Nguyên Huyết này ngươi hoàn toàn có thể làm được, ngươi cũng là Nguyên Anh Cảnh, cách kiếm tiền dễ thế còn gì!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Ngươi đánh rắm, để ta bán máu? Nằm mơ! Đổ đầy được hộp máu này, mạng ta liền đi đứt?
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Không chết được, hơn nữa, đâu có bắt ngươi một lần đổ đầy, ngươi có thể mỗi lần hút một chút, góp ít thành nhiều!
Vương Khả tiếp tục khuyên nhủ.
- Ách!
Trương Chính Đạo sững sờ.
Đúng nhỉ, ta có thể mỗi ngày rút một chút! Chậc! Nhưng mà, bán máu? Sao nghe cứ là lạ! Chẳng qua, chỉ cần có tiền là được!
- Ta nói với ngươi này, ngươi muốn bán máu thì nên bán sớm, vật lấy hiếm làm quý, chờ sau này thị trường mở ra, giá cả Chân Nguyên Huyết sẽ không còn được như bây giờ đâu!
Vương Khả nói ra.
- Tại sao?
Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.
- Quy luật cung cầu, thị trường tự động điều tiết, ngươi không hiểu!
Vương Khả giải thích nói.
Trương Chính Đạo:
-... !
- Vương Khả, tại sao Thiết Lưu Vân lại đáp ứng yêu cầu của ngươi? Cầm Chân Nguyên Huyết bán cho tà ma? Ta nhớ Thiết Lưu Vân cực kỳ hận tà ma, sao hắn có thể vì tiền mà... !
Trương Ly Nhi nhíu mày nói.
- Đương nhiên là vì nể mặt ta!
Vương Khả tự tin nói.
- Không đúng, sao đột nhiên Thiết Lưu Vân lại đề thăng Nguyên Anh Cảnh? Là nhờ tiểu Ma Long Nguyên kia, ngươi đưa cho Thiết Lưu Vân một bộ phận, giúp hắn đột phá Nguyên Anh Cảnh? Hắn là chính đạo, cần tiêu hao càng nhiều Ma Long Nguyên, ngươi đưa cho hắn?
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Ách!
Vương Khả bất giác nhíu mày.
Thế mà ngươi cũng đoán được?
- Vương Khả, ngươi lấy ân tình bức ép người!
Trương Chính Đạo trừng mắt nói.
- Liên quan gì đến ngươi! Thiết Lưu Vân đều không phản đối, làm gì đến lượt ngươi lắm mồm!
Vương Khả giận trừng Trương Chính Đạo.
- Vương Khả, ngươi vội vã để Ma giáo nhập vào siêu thị Thần Vương như vậy, có phải là nhìn ra điểm nào mà chúng ta không thấy?
Trương Ly Nhi như có điều suy nghĩ.
- Không nhìn thấy cái gì?
Vương Khả trừng mặt hỏi.
- Thực ra, nếu chỉ là phát hành Thần Vương tệ, có đệ tử chính đạo tham dự là đủ rồi. Phàm nhân sử dụng, chính đạo được lợi, ngươi thu hoạch công đức … Chỉ là, sao ta cứ cảm thấy, có vẻ mục đích của ngươi không chỉ như thế. Để Ma giáo cũng tham gia? Ngươi khẳng định có kế hoạch lớn nào đó!
Trương Ly Nhi như chợt có điều hiểu ra, trừng mắt nói.
Nét mặt Vương Khả cứng lại, giác quan thứ sáu của nữ nhân bén nhạy vậy sao?
- Ngươi nói, ngươi nói mau, đến cùng là mục đích gì!
Trương Ly Nhi bước lên trước một bước.
- Không, không có, ngươi nghĩ nhiều!
Vương Khả lập tức giật lùi ra sau.
- Không thể nào, ta không nhìn lầm, ngươi để Ma giáo tham dự tranh mua Thần Vương tệ, ngươi phải có mục đích nào khác? !
Trương Ly Nhi không ngừng truy vấn.
Vương Khả bị bức lui đến góc tường:
- Không, không có chuyện đó!
- Không thể nào! Vương Khả, ngươi đừng có gạt ta! Nói không? !
Trương Ly Nhi tiếp tục chất vấn.
- Trương Ly Nhi, ngươi không thể tiến tiếp được, tiến thêm bước nữa, ngươi liền dính sát vào Vương Khả!
Trương Chính Đạo ở bên la lên.
Hô!