Bất Diệt Thần Vương

Chương 873: Thói đời ngày sau




Bạch trưởng lão nhíu mày nói.

- Phân thân quạ đen bán thành phẩm ô này của ta có thể giúp ngươi giải mở phong ấn trên người!

Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.

- Cái gì?

Tròng mắt Bạch trưởng lão tức thì sáng rực lên.

- Chỉ có một lần cơ hội, ta toàn lực phun ra, lực lượng hội tụ vào một điểm, hình thành xung lực giúp ngươi mở ra phong ấn. Phong ấn ở vị trí đan điền, chính ta không phun được đến đan điền của mình! Hết cách rồi, đành phải nhường ngươi khôi phục trước!

Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.

Trong mắt Bạch trưởng lão chớp qua một tia kích động:

- Vậy nhanh làm đi!

Mặc dù Trương Chính Đạo còn chưa thẩm vấn hắn, nhưng mà, có ai thích ngồi tù đâu? Có thể khôi phục tu vi chạy thoát ra được mới là quan trọng nhất!

- Ngươi đừng động! Để ta!

Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.

- Được!

Bạch trưởng lão khẽ gật đầu.

Bạch trưởng lão ưỡn bụng, lộ ra đan điền.

Yết hầu Ô Hữu Đạo lăn động, trong miệng như có tiếng sấm vang lên, từ từ, miệng Ô Hữu Đạo dán lên đan điền Bạch trưởng lão, mắt trợn trừng, sắp phun ra lực lượng phân thân bán thành phẩm, giúp Bạch trưởng lão phá mở phong ấn. Nhưng cũng đúng lúc này, một tiếng nói vọng vào từ bên ngoài cửa phòng giam.

- Làm gì? Các ngươi đang làm gì?

Trương Chính Đạo thét lên sợ hãi.

Sắc mặt hai người đang sắp động thủ trong phòng giam lập tức cứng đờ, sao Trương Chính Đạo lại tới ngay đúng lúc này?

Trương Chính Đạo tới cũng chỉ là lệ hành công sự, ngày ngày đến thẩm vấn Ô Hữu Đạo mà thôi, chỉ là, vừa rồi hắn đã nhìn thấy cái gì?

Bạch trưởng lão hưởng thụ nằm ở đó, Ô Hữu Đạo dán mặt vào giữa hai chân Bạch trưởng lão, miệng há ra... !

- Chậc …. Thì ra, thì ra khẩu vị các ngươi nặng thế cơ đấy? Kim Ô Tông đều là biến thái cả chắc? Hai các ngươi đang làm cái gì? Hai tên nam nhân? Cái tư thế kia? Bị nhốt, còn có tâm tư chơi trò này? Ai ui, sởn hết cả da gà, quá cay mắt, các ngươi tiếp tục, các ngươi tiếp tục, chậc chậc …!

Trương Chính Đạo một bên run rẩy, một bên lui ra ngoài.

Bạch trưởng lão:

-... !

Ô Hữu Đạo:

-... !

Biểu tình Trương Chính Đạo sao thế? Tư thế này của chúng ta thì làm sao?

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, nét mặt lập tức cứng lại.

- Trương Chính Đạo, không phải như ngươi thấy đâu!

Bạch trưởng lão lập tức thẹn phẫn gào thét.

Ô Hữu Đạo cũng tức đến cả người run lên, năng lượng trong miệng phồng hết lên. Lúc này, đạn đã lên nòng, không phát không được! Hết cách rồi, không có thời gian giải thích, trước giúp Bạch trưởng lão phá phong ấn rồi nói.

Tức thì, miệng Ô Hữu Đạo dán lên đan điền Bạch trưởng lão.

- Không phải như ta thấy? Để ta nhìn lại xem, ui, đầu Ô Hữu Đạo ép càng thấp? Các ngươi gạt ta là có ý gì? Cay mắt quá, ta phải đi rửa, mẹ nó chứ, ta gặp phải chuyện gì thế này! Thói đời ngày sau, thói đời ngày sau a!

Trương Chính Đạo quay đầu bỏ chạy.

Bạch trưởng lão:

-... !

Cái này, cái này …. giờ có nhảy xuống sông cũng không rửa sạch được?

Đợi Trương Chính Đạo rời đi.

Nôn!

Oanh!

Ô Hữu Đạo đột nhiên phun một phát, lực lượng oanh kích lên phong ấn nơi đan điền Bạch trưởng lão, một tiếng rền vang, phong ấn bỗng chốc bị phá toang.

Hô!

Một luồng lực lượng từ đan điền nối thẳng đến tứ chi bách cốt, nháy mắt, phong ấn trên người Bạch trưởng lão đã được giải trừ.

- Trương Chính Đạo, ngươi nhầm rồi, không phải như ngươi nghĩ!

Bạch trưởng lão thẹn phẫn gào thét.

Nhưng mà, Trương Chính Đạo đã ngồi thang máy rời đi.

- Được rồi, đừng nhìn nữa, nhanh, giúp ta mở ra phong ấn!

Ô Hữu Đạo lại kêu lên.

Thần tình Bạch trưởng lão rất phiền muộn, giờ có giải thích cũng không giải thích được, truyền ra ngoài, thanh danh mình liền đi đứt? Mẹ nó chứ!

Phiền muộn là vậy, song Bạch trưởng lão vẫn bắt đầu phá mở phong ấn trên người Ô Hữu Đạo.

Oanh!

Vừa dùng lực, đáng tiếc, phong ấn trên người Ô Hữu Đạo chẳng thấy nhúc nhích chút nào.

- Ta không phá nổi?

Bạch trưởng lão biến sắc.

- Phong ấn trên người ta là Ly Hỏa phong ấn do Trương Ly Nhi hạ, ngươi không phá nổi? Thử lại xem!

Ô Hữu Đạo buồn bực nói.

Oanh, oanh, oanh!

Liên tiếp thử mấy lần, sắc mặt Bạch trưởng lão càng lúc càng khó coi:

- Tu vi Trương Ly Nhi mạnh hơn ta nhiều, còn là loại Ly Hỏa phong ấn đặc thù kiểu này, ta không giải được!

Ô Hữu Đạo:

-... !

Con mẹ nó, sao xui thế này?

- Nếu đã không phá được, vậy ngươi mang ta rời đi, quay về Kim Ô Tông, để Hoàng Hữu Tiên phá cho ta!

Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.

- Được rồi! Chỉ là, giờ chúng ta đang ở đâu?

Bạch trưởng lão nhíu mày nói.

- Trước dùng thần thức tra thử xem!

Ô Hữu Đạo thúc giục nói.

Bạch trưởng lão nhìn quanh bốn phương tám hướng, tra tìm một lúc, sắc mặt không giấu được vẻ khó coi.

- Sao thế? Thần thức cũng không tra quét ra được?

Ô Hữu Đạo hiếu kỳ hỏi.

- Khả năng chúng ta đang ở sâu dưới lòng đất!

Bạch trưởng lão nhíu mày nói.

- Sâu dưới lòng đất?

Ô Hữu Đạo không khỏi kinh ngạc.

- Ngươi biết rồi đấy, thần thức trừ bị pháp bảo đặc thù ngăn cản ra, thì còn có những thứ quá dày, như vậy thần thức cũng sẽ bị ngăn trở, hệt như chúng ta không cách nào dùng thần thức thăm dò mạch quáng dấu dưới lòng đất vậy. Tình cảnh lúc này của ta cũng tương tự, thần thức gặp phải thứ quá dày ngăn trở, độ dày vách tường quanh bốn phía chí ít đều hơn nửa trượng, không cách nào thăm dò được quá xa! Không cách nào biết được vị trí hiện tại, cùng lắm là chỉ suy đoán được đang ở sâu dưới lòng đất! Thang máy bên kia tuy có thể dùng thần thức thăm dò xa chút, song phía trên thang máy cũng là một tầng đất cực dày, ta chỉ cảm ứng được có người đi tới đi lui trên thang máy mà thôi! Còn thì chẳng tra được thêm gì nữa cả!

Bạch trưởng lão sắc mặt khó coi nói.

- Hai tên Vương Khả, Trương Chính Đạo này quá mất dậy, lại đưa chúng ta xuống sâu dưới lòng đất?

Ô Hữu Đạo trừng mắt buồn bực nói.

- Giờ chúng ta men theo thang máy kia chạy ra?

Bạch trưởng lão hiếu kỳ nói.

- Không được, vạn nhất Vương Khả, Trương Chính Đạo, Trương Ly Nhi, Cung Vi, Sắc Dục Thiên giữ lấy đầu bên kia, ngươi đi chẳng phải sẽ bị bắt quả tang?

Ô Hữu Đạo sắc mặt khó coi nói.

- Vậy phải làm sao?

Bạch trưởng lão buồn bực nói.

- Ngươi trước điều tức, điều tức đến trạng thái tốt nhất, đợi lần sau thuộc hạ Vương Khả tới đưa đồ ăn thức uống thì khống chế hắn lại. Sau đó đổi quần áo, lặng lẽ đi ra!