Bất Diệt Thần Vương

Chương 871: Thành công học




Thật đấy, sư huynh, ta cũng tính thấy qua việc đời! Ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn từng giúp ngươi làm bao nhiêu chuyện, nhưng đây còn là lần đầu tiên nhìn thấy có quyển sách nói được rõ ràng làm sao để cho con người ta thành công như thế. Chỉ cần dựa theo trong sách đi làm, nhất định có thể thành công!

Hoàng Hữu Tiên hùng hồn nói.

Điền Sư Trung vuốt vuốt huyệt thái dương, sắc mặt hết sức khó coi.

- Sư huynh, biểu tình ngươi như thế là sao? Sách thành công học này tuyệt đối không có vấn đề!

Hoàng Hữu Tiên khó hiểu nói.

- Những sách dạy thành công học này đích xác không có vấn đề, có vấn đề là ngươi! Ngươi điên rồi! Bỏ ra một trăm vạn cân linh thạch mua đống giấy lộn này?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Hả? Sư huynh, làm sao có vấn đề được? Nội dung trong sách rất bổ ích! Ta nghiên cứu qua logic trong đó, tuyệt đối không có lỗ thủng!

Hoàng Hữu Tiên mờ mịt nói.

- Đúng là không có lỗ thủng, hơn nữa còn không chê vào đâu được, trong sách không ngừng khích lệ ngươi, không ngừng cổ vũ ngươi, cũng dạy ngươi làm sao quản lý bản thân, dạy ngươi làm sao hướng đi nhân sinh đỉnh phong, làm sao để thành thánh hiền! Không sai, trong sách đều có!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Vậy sao ngươi... !

Hoàng Hữu Tiên khó hiểu nói.

- Then chốt là, ngươi sẽ làm theo như trên đó viết ư?

Điền Sư Trung trừng mắt nói.

- Ách?

Hoàng Hữu Tiên sững sốt.

- Đây là đang tẩy não ngươi, để người đi làm thánh hiền. Nhưng mà, trong hiện thực liệu có mấy người có thể làm được như thánh hiền? Thành công học nói “Thà rằng bại bởi địch nhân cường đại, đừng thua bởi đánh mất chính mình”, mẹ nó chứ, lão tử ta thà rằng đánh mất chính mình cũng phải giết chết địch nhân! Trên sách thành công học này còn nói “Nhân sinh khổ đoản, cần gì phải dùng sai lầm của người khác đi trừng phạt chính mình. Nên học cách tha thứ, khoan dung cho người khác chính là khoan dung chính mình”. Mẹ nó, ngươi có bệnh, người khác quất ngươi một bàn tay, ngươi còn muốn mỉm cười cho qua? Khoan dung người khác chính là khoan dung chính mình? Đánh rắm, giết chết kẻ địch mới khiến chúng ta thoải mái! Ngươi nói đúng hay không?

Điền Sư Trung trầm giọng quát.

Sắc mặt Hoàng Hữu Tiên cứng đờ.

Sư huynh nói không sai, lấy tính cách của ta, cả đời cũng không làm được như thánh hiền miêu tả trên sách thành công học kia. Thánh hiền? Thánh hiền cái khỉ khô! Mẹ nó, ta bỏ ra một trăm vạn cân linh thạch đi mua đống giấy lộn này làm gì?

- Hơn nữa, ta thấy ngươi mua đống tài liệu này còn là một quá trình tuần tự tiến dần, nói cách khác, sách thành công học dùng để tẩy não này, mới đầu chỉ nói chút ít sự tình về công ty Thần Vương, cùng với phương pháp vận hành kiểu trời ơi đất hỡi, sau đó dần dần mới xuất hiện loại triết lý nhân sinh thế này! Nếu ta đoán không sai, phải có cao nhân từng chút từng chút dẫn ngươi nhập cục, tẩy não ngươi, lừa tiền ngươi!

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

Sắc mặt Hoàng Hữu Tiên cứng đờ:

- Lừa tiền ta?

- Không sai, ta đưa cho bọn hắn một trăm vạn cân linh thạch làm kinh phí hoạt động, làm sao ngươi còn phải thêm tiền vào?

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Là ba tên tử sĩ mới đầu len lén lẻn vào cao ốc Thần Vương, bọn họ phát hiện manh mối mới, sau đó tiến đến tìm hiểu, không cẩn thận trúng độc, lại bởi tiềm phục trong cơ địa bí mật của Vương Khả, không tiện bại lộ thân phận, lại muốn đào móc càng nhiều bí mật, bèn để thủ hạ của ngài gửi tiền qua! Bọn họ một bên trị liệu, một bên đánh cắp tin tức trong cơ địa bí mật của Vương Khả. Nghe nói, cơ địa bí mật kia có dấu tích của ba mỏ linh thạch, đám thuộc hạ Vương Khả chính đang phân công làm việc, chuẩn bị len lén đào móc, đến lúc đó nhất định sẽ có một lượng tiền khổng lồ, ba mỏ linh thạch vô chủ, tính ra phải được bao nhiêu tiền? Vì khiến ba tên tử sĩ kia không bại lộ, để bọn hắn an tâm chữa thương, đồng thời truy xét ra tung tích càng thêm cụ thể về mỏ linh thạch, kinh phí hoạt động mà ngươi cấp cho đám thuộc hạ lần lượt được chuyển cho ba tên tử sĩ !

Hoàng Hữu Tiên nói.

- Cho nên đống tài liệu thành công học này đều là chính ngươi bỏ tiền mua?

Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói.

- Đúng vậy! Hơn nữa, nghe nói còn có một nhóm tài liệu khác, liên quan đến bí mật về tất cả tài sản của Vương Khả, ta lại chuyển năm mươi vạn cân linh thạch đi qua, ngày mai hẳn là sẽ có tin tức!

Hoàng Hữu Tiên trịnh trọng nói.

Điền Sư Trung nhíu mày hỏi:

- Ba tên tử sĩ kia chỉ mang tin cho các ngươi, các ngươi liền không ngừng gửi tiền cho bọn hắn? Là ai mang tin?

- Không biết, vì không bại lộ hành tung, bọn hắn hành động cực kỳ bí ẩn, ngươi biết, bọn hắn đều được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, tiền được chuyển qua rất nhiều lần, ăn mày, hàng rau, tiêu sư đều thành người đưa tin cho bọn hắn! Cũng không biết bọn hắn trúng độc gì mà cứ một mực đòi chuyển tiền!

Hoàng Hữu Tiên nhíu mày đáp.

- Nói cách khác, không có người nhìn thấy qua ba tên tử sĩ ngươi, các ngươi liền cầm toàn bộ tiền đưa qua?

Điền Sư Trung cau mày hỏi lại.

- Bọn họ tự tay viết thư tín, giám định không sai được, hơn nữa, có một lần, bọn họ còn lộ diện trên một tiên trấn, chúng ta tới tiên trấn hỏi qua rất nhiều người, đúng là bọn hắn!

Hoàng Hữu Tiên nói.

- Không gặp người, tiền liền chuyển qua? Còn nữa, đống sách thành công học rách nát này cũng đang không ngừng chuyển tiền?

Điền Sư Trung nhíu mày nói.

- Chúng ta làm vậy cũng là dựa theo yêu cầu của ngài, toàn lực thăm dò bí mật về công ty Thần Vương!

Hoàng Hữu Tiên nói.

Điền Sư Trung sắc mặt khó coi nói:

- Mẹ nó, ta thật muốn giết sạch các ngươi! Đám ngu ngốc!

- Sư huynh, không thể nào sai được, chắc ngươi nghĩ nhiều!

Giọng Hoàng Hữu Tiên thấp xuống, không xác định nói.

Đúng lúc này, một tên áo đen hớt hải xông vào đại điện.

- Chủ thượng, Hoàng tiền bối, sai, sai, sai hết rồi!

Tên áo đen kia sốt sắng nói.

- Sai cái gì?

Hoàng Hữu Tiên trừng mắt hỏi.

- Tên mật thám Kim Ô Tông mà ngài bố trí kia, hôm nay hắn đột nhiên quỳ xuống trước mặt chúng ta xin tha, nói hắn trúng độc, bị công ty Thần Vương bức bách mới đến gạt chúng ta. Ba tên tử sĩ sớm đã bị bắt, chúng ta bị công ty Thần Vương đùa xoay vòng vòng.