- Điện chủ, mạng lưới tình báo ở khắp các nơi trong Thập Vạn Đại Sơn đều được điều động, ba đại vương triều khu vực phàm nhân, Chu Tiên Trấn, Long Tiên Trấn, các nơi ở Ma giáo, thậm chí, còn chi một khoản kinh phí hoạt động đáng kể, tới các đại tiên môn mua tin tức, nhưng mà, Vương Khả, Trương Chính Đạo hệt như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, căn bản tìm không thấy!
Một tên thuộc hạ cười khổ nói.
- Hơn nửa tháng qua, một chút tung tích Vương Khả cũng không tìm được?
Mạc Tam Sơn sắc mặt khó coi nói.
- Không có, một chút đều không có! Chúng ta hoài nghi, hoặc là Vương Khả đi ra Thập Vạn Đại Sơn, hoặc là, còn đang ở trong Thiên Lang Tông. Bằng không nói không thông!
Tên thuộc hạ kia cau mày nói.
- Ngươi điên rồi, Vương Khả chạy nửa tháng, sao còn ở trong Thiên Lang Tông được? Tới, tới, ngươi tìm cho ta xem!
Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.
- Ách, thuộc hạ chỉ phỏng đoán vậy thôi, điện chủ thứ tội!
Tên thuộc hạ kia sắc mặt khó coi nói.
- Hừ!
Mạc Tam Sơn trừng mắt hừ lạnh.
- Điện chủ, không chừng Vương Khả đã đi ra Thập Vạn Đại Sơn?
Tên thuộc hạ kia nói.
- Không thể nào! Bọn họ nhất định đang trốn trong ngóc ngách nào đó ở Thập Vạn Đại Sơn, Vương Khả không phải có rất đông bằng hữu ở các đại tiên môn ư? Đám bằng hữu kia của hắn, đã điều tra cả chưa?
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
- Đã tra qua một ít đối tượng quan trọng, nhưng mà, vì không muốn để cho bọn họ phát giác, chúng ta đã chi ra ba mươi vạn cân linh thạch! Bằng hữu Vương Khả lại rất nhiều, muốn điều tra từng người, không có một trăm vạn cân linh thạch e rằng không được!
Tên thuộc hạ lo lắng nói tiếp.
Cơ mặt Mạc Tam Sơn co quắp hết cả:
- Một trăm vạn cân linh thạch thì một trăm vạn cân linh thạch, ta cầm ra được, ta muốn mau chóng tìm ra Vương Khả!
- Vâng!
Đám thuộc hạ lập tức ứng tiếng.
Một trăm vạn cân linh thạch, lão đại ngươi bỏ tiền, chúng ta làm theo là được.
Mạc Tam Sơn tiếc rẻ lấy ra một trăm vạn cân linh thạch, đuổi đi đám thuộc hạ.
Đuổi xong đám thuộc hạ kia rồi, Mạc Tam Sơn không khỏi tức điên.
- Hơn nửa tháng, còn không mau tìm tới Vương Khả, tên Cung Vi kia liền sẽ tỉnh, đến lúc đó ta còn làm sao bắt Cung Vi giao cho chủ trì? Còn nữa, viên Định Hải Châu này ta vừa mới tế luyện được, nếu làm không xong chuyện chủ trì giao phó, tất phải trả trở về! Một trăm vạn cân linh thạch, không nhiều, không nhiều!
Mạc Tam Sơn tự an ủi bản thân.
Vừa cầm ra Định Hải Châu trụ trì giao cho, chợt khẽ thúc động.
Ông!
Định Hải Châu phóng ra lam quang sáng ngời, từng luồng gợn sóng màu lam cực mạnh xung kích ra, oanh một tiếng nghiền đống bàn trong đại điện thành mảnh vỡ.
- Định Hải Châu, Định Hải Châu, không hổ là bảo vật năm đó của Long Hoàng! Có được Định Hải Châu này, dù là Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong, ta cũng vẫn có thể trấn áp như thường! Tốt, bảo bối tốt! Ta, không khả năng trả về! Ta nhất định phải tìm ra Vương Khả, hoàn thành chuyện trụ trì giao phó!
Trong mắt Mạc Tam Sơn lóe lên một tia hung quang.
Đạp bước, Mạc Tam Sơn đi ra Tây Lang Điện, không thể tiếp tục đợi ở chỗ này, bản thân cũng phải đi ra hoạt động, dốc hết toàn lực tìm Vương Khả.
Rất nhanh, Mạc Tam Sơn khí thế hung hung bay ra Thiên Lang Tông, mang theo một đám đệ tử Tây Lang Điện bay về phương xa.
Ở bên trong cao ốc Thần Vương, Vương Khả và Trương Chính Đạo đứng bên cửa sổ thủy tinh uống nước trái cây, nhìn xem Mạc Tam Sơn ở bên ngoài khí thế hung hăng rời đi, cả hai đều không khỏi lộ vẻ hiếu kỳ.
- Mạc Tam Sơn sao thế? Mặt mày hung tợn, ai thiếu tiền hắn? Đây là đi đòi nợ?
Trương Chính Đạo nghi hoặc nói.
- Ai biết, gần đây ta nghe đệ tử Vương gia nói, Tây Lang Điện ngày ngày bận rộn, đệ tử Tây Lang Điện đệ không ngừng ra ra vào vào, vội vàng tất tả, rất náo nhiệt, Mạc Tam Sơn càng là không ngủ không nghỉ hơn nửa tháng! Cũng không biết hắn đang bận cái gì!
Vương Khả thần sắc cổ quái nói.
- Nhất định là sắp có đại sự xảy ra!
Trương Chính Đạo cau mày nói.
- Đúng vậy, nhìn bộ dạng đó, chắc phải là khoản mua bán lớn, ta cũng rất muốn nhúng tay vào kiếm một chén canh, đáng tiếc... Thôi quên đi, chúng ta không lội vũng nước đục kia nữa, cứ mặc Mạc Tam Sơn vét một lần!
Vương Khả lắc đầu tiếc hận nói.
- Lão già Mạc Tam Sơn này, trước nay có chuyện tốt đều không mang theo chúng ta! Phi!
Trương Chính Đạo cũng tiếc hận mắng.
Kim Ô Tông, Kim Ô Điện!
Điền Sư Trung ngồi bên bàn sách, nhìn đống tư liệu trước mặt. Phía đối diện là Hoàng Hữu Tiên!
- Sư huynh, đây chính là thu hoạch gần đây, tên thuộc hạ kia của ngài nói với ta, lần này mua được nhân viên hạch tâm của công ty Thần vương, tìm ra bí quyết thành công của công ty Thần Vương! Không phải ngài muốn đào móc bí mật thành công của công ty Thần Vương ư! Đây chính là nó!
Hoàng Hữu Tiên cười nói.
- “Sổ tay nội bộ huấn luyện nhân viên hạch tâm công ty Thần Vương”, “Sách Vương Khả dạy ngươi làm giàu”, “Thành công học chân chính, có thể khiến sự nghiệp ngươi đi lên đỉnh phong”, “Hiểu được thành công học của ta, trên trời dưới đất mặc ngươi xông”, “Nghe hiểu tiếng vỗ tay” ?
Điền Sư Trung nhìn đống tư liệu kia, hai hàng lông mày nhíu chặt.
- Đúng vậy, giờ ta mới biết, thì ra Vương Khả nghiên cứu ra loại tài liệu thành công học này, khó trách công ty Thần Vương ngày kiếm đấu vàng, với những phương thức phương pháp phân tích nhân tính trên này, chỉ cần làm theo, muốn không kiếm tiền cũng khó!
Hoàng Hữu Tiên cảm thán nói.
Điền Sư Trung nhìn đống tài liệu, thần sắc không giấu được vẻ cổ quái.
- Những tài liệu thành công học này, ngươi đều xem qua?
Điền Sư Trung nhíu mày nói.
- Đương nhiên, ta không xem qua hết, làm sao dám đưa cho sư huynh nhìn? Ta không phát hiện hữu dụng, làm sao bỏ được tiêu cả đống tiền mua về, thì ra, với loại sách thành công học này, Vương Khả căn bản không công khai với tất cả nhân viên, mỗi người chỉ lấy được một bộ phận thôi! Kinh phí hoạt động của tên thuộc hạ kia không đủ, ta phải ra tiền giúp mới nắm xuống được!
Hoàng Hữu Tiên nói.
- Tốn bao nhiêu tiền?
Điền Sư Trung hỏi.
- Một quyển một vạn cân linh thạch, tổng cộng một trăm sách, đã tiêu một trăm vạn cân linh thạch, nhưng, ta cảm thấy giá trị!