Bất Diệt Thần Vương

Chương 867: Quá không chuyên nghiệp




Kết quả ngươi lại chẳng được tích sự gì, một ức tám ngàn vạn, một ức tám ngàn vạn a, ngươi không câm không điếc, sao không biết đòi Vương Khả? Ngươi cũng có phần mà!

Trương Ly Nhi trừng mắt cả giận nói.

- Ta? Bọn họ đã cứu ta, ta không mở miệng được!

Trương Thần Hư cười khổ nói.

- Ngươi đánh rắm!

Trương Ly Nhi trừng mắt mắng.

- Cái kia, Trương Chính Đạo cũng không được chia phần!

Trương Thần Hư nói.

Lúc này Trương Ly Nhi mới hừ nói:

- Vương Khả, tên kẹt xỉn này, cầm tinh tỳ hưu chắc!

- Vương Khả cũng không kẹt xỉn, một trăm tám mươi viên tiểu Ma Long Nguyên kia hắn không bán lấy tiền, mà chia hết cho thuộc hạ! Vung tiền như vẫy nước! Ta thật bội phục hắn!

Trương Thần Hư nói.

- Ngươi có bệnh không đấy, hắn đưa tiểu Ma Long Nguyên cho thuộc hạ, thuộc hạ hắn tự nhiên sẽ cường đại lên, sau đó bán mạng kiếm càng nhiều tiền cho hắn, đây là đầu tư, đầu tư cho chính hắn, hiểu chưa? ! Còn nữa, giờ ngươi đang làm gì? Áp tiêu? Ngươi điên rồi!

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Vương Khả nói, sau này công ty Thần Vương khai triển nghiệp vụ mới, để ta đi trước tích lũy kinh nghiệm!

Trương Thần Hư nói.

- Công ty Thần Vương định mở tiêu cục? Nghề này không kiếm được nhiều tiền, vừa cực khổ lại vừa nguy hiểm, ngày ngày kẹp đầu lâu nơi thắt lưng quần, kiếm chút tiền khổ cực? Hắn nói thế rốt cuộc là có ý gì?

Trương Ly Nhi cau mày nói.

- Ta cũng không biết, Vương Khả cũng không chịu nói, hắn nói, đây gọi là “hậu cần”, chúng ta không hiểu! Ta thấy bộ dạng hắn có vẻ thần thần bí bí, tựa hồ đặt vào kỳ vọng rất cao! Tỷ, không phải đầu óc Vương Khả vào nước đấy chứ? Tiêu cục cũng có thể kiếm tiền?

Trương Thần Hư mờ mịt nói.

- Đầu óc ngươi mới vào nước!

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Hả?

- Ngươi có thể đặt nghi vấn Vương Khả ở bất kỳ phương diện nào khác, nhưng ngươi tuyệt đối không thể nghi vấn bản sự kiếm tiền của Vương Khả. Mẹ kiếp, ta chỉ mới rời đi mấy ngày, hắn đã vét được nhiều vậy rồi? Công ty Thần Vương kia, dựa vào cái gì mà không cho ta góp cổ phần?

Trương Ly Nhi càng nghĩ càng giận.

- Vương Khả nói, công ty Thần Vương là vốn liếng cho hắn cưới vợ! Kiếm tiền để sau này còn đưa cho vợ tiêu!

Trương Thần Hư nhớ lại nói.

Trương Ly Nhi nhíu mày, nhất thời có vẻ không muốn tiếp tục nói chuyện về chủ đề này.

- Tỷ, lần này ngươi trở về, cha lại mang theo ai?

Trương Thần Hư tò mò hỏi.

- Nhắc đến chuyện này ta lại tức điên lên, vừa về liền nhìn thấy tên hỗn đản kia đến bái kiến cha!

Trương Ly Nhi tức giận nói.

- Vị hôn phu kia của ngươi?

Trương Thần Hư hiếu kỳ nói.

- Đánh rắm, ta vĩnh viễn không khả năng gả cho tên hỗn đản kia! Hừ, cha đáp ứng thì ích gì? Các tông lão đáp ứng thì đã sao? Hừ, cha mà cứ nhất định phải gả, đến lúc đó, gả ngươi đi qua!

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Ách!

Nét mặt Trương Thần Hư cứng lại, toàn thân khẽ run rẩy.

- Ta nói với cha tình hình của ngươi, cha đi không được, đương thời Điền Sư Trung cũng ở đó, hắn đáp ứng tới trợ giúp cứu ngươi, Điền Sư Trung là người khai sáng Kim Ô Tông, đi lại rất gần với tên hỗn đản kia! Hắn cực kỳ quen thuộc Thập Vạn Đại Sơn, lại có thể điều động đệ tử Kim Ô Tông! Vậy nên cha cũng đồng ý!

Trương Ly Nhi buồn bực nói.

- Điền Sư Trung?

Trương Thần Hư khẽ nhíu mày.

- Điền Sư Trung hẳn là đến Thập Vạn Đại Sơn sớm hơn ta mấy ngày, ta vốn không muốn hắn đi, bèn tìm những người khác trong gia tộc, nhưng mà cha nói ta làm loạn, không cho những người khác cùng theo ta đi Thập Vạn Đại Sơn! Tức chết ta mất, cứu ngươi mà là làm loạn? Tên Điền Sư Trung kia có thể tin tưởng được ư? Hắn đến Thập Vạn Đại Sơn, biết được đám người Hoàng Hữu Tiên bị Vương Khả gài, chẳng phải sẽ tới tìm Vương Khả gây sự?

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

- Ách, tỷ, ngươi bởi vì quan tâm Vương Khả, cho nên mới... !

Trương Thần Hư thổn thức nói.

Nét mặt Trương Ly Nhi cứng lại, trừng mắt quát:

- Ngươi nói nhảm lắm thế nhỉ? Vương Khả đâu?

- Ở cao ốc Thần Vương số một, chẳng qua, hắn đang âm thầm trốn ở bên trong, không muốn để cho người khác biết!

Trương Thần Hư nói.

- Ta biết, được rồi, ta đi đây!

Trương Ly Nhi đang định tung người bay lên.

Trương Thần Hư:

- Tỷ, ngươi đi vội thế làm gì? Không phải ngươi đến xem ta ư? Ngươi bồi ta hộ tống bầy rắn này đi Chướng Hải với!

- Tự ngươi hộ tống đi! Ta mới rời đi mấy ngày, Vương Khả đã vét được một ức tám ngàn vạn, bên cạnh hắn chính là mỏ linh thạch, ta qua đó, nói không chừng còn có thể vét được chút chỗ tốt! Bồi ngươi ở đây chạy hậu cần? Đùa, ta có bệnh đâu?

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

Dứt lời, Trương Ly Nhi lao vút lên không trung, tan biến phía chân trời.

….

Cao ốc Thần Vương số một!

- Gián điệp thương mại ở đâu?

Vương Khả nhìn tiểu biểu tỷ.

- Gián điệp đã bị khống chế, là một tên đệ tử Kim Ô Tông mới đến ứng sính mấy ngày gần đây, tu vi rất thấp, vốn là làm công tác dọn dẹp vệ sinh, nhưng hôm nay lại len lén mang đến ba tên trộm... !

Tiểu biểu tỷ cung kính nói.

- Công nhân vệ sinh? Trà trộn vào bộ môn trọng yếu? Hiệp trợ ba tên trộm khe khẽ lẻn vào?

Thần sắc Vương Khả không giấu được vẻ trầm trọng.

- Đã bắt được tên công nhân vệ sinh, ba tên kẻ trộm chính đang ở trong khu cơ sở dữ liệu, chúng ta vẫn chưa vạch trần bọn họ, gia chủ nhìn xem!

Tiểu biểu tỷ cung kính nói.

- Khu cơ sở dữ liệu?

Vương Khả và Trương Chính Đạo nhìn nhau một cái.

Dưới sự chỉ dẫn của tiểu biểu tỷ, rất nhanh ba người liền đi tới trước mặt một cửa kính cực lớn.

Lúc này, bên ngoài cửa kính đã bu đầy người. Nguyên một đám tròn mắt nhìn xem bên trong cửa kính.

Vương Khả đi đến, chúng nhân tại trường lập tức nghiêm mặt lại.

- Gia chủ!

Chúng nhân cung kính hành lễ.

Vương Khả khẽ gật đầu một cái, sau đó tiếp tục nhìn theo chỉ dẫn của tiểu biểu tỷ.

Chỉ thấy, bên trong cửa kính có từng hàng ngăn tủ, bày đầy các loại tư liệu.

Bên trong, có ba người áo đen chính đang lục lọi tìm kiếm.

- Bọn họ, đó là pháp bảo gì?

Vương Khả ngạc nhiên nói.

- Đó là pháp bảo loại ghi chép, có thể ghi lại đồ án, văn tự, hình ảnh!

Trương Chính Đạo giải thích nói.

- Máy chụp ảnh?