Thử Vương cũng cấp thiết nói.
Sắc Dục Thiên lạnh lùng nhìn xem hai người:
- Không, hai người các ngươi phải đi trung thành với Vương Khả!
- Cái gì?
Hai người đều không khỏi sửng sốt.
- Ta muốn biết hết thảy tin tức về Vương Khả, hai người các ngươi đi làm nằm vùng cho ta, Giả bộ trung thành với Vương Khả, giúp ta tìm hiểu hết thảy thông tin về Vương Khả, cũng như tin tức về những người xung quanh Vương Khả, đặc biệt là tin tức về Thiên Lang Tông!
Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.
- Thúc tổ, không cần thiết, ngài đã là Nguyên Thần Cảnh, hơn nữa còn có hai trăm tên Nguyên Anh Cảnh thuộc hạ, hoàn toàn có thể quét ngang Thập Vạn Đại Sơn, một Thiên Lang Tông cỏn con, ngài cũng có thể diệt đi bất cứ lúc nào, còn muốn gì chúng ta đi nằm vùng? Bọn họ không xứng!
Chu Lâm lập tức nói.
- Lời của ta các ngươi nghe không hiểu? Muốn ta lặp lại lần nữa?
Sắc Dục Thiên lạnh giọng nói.
- Hả? Vâng!
Chu Lâm, Thử Vương lập tức biến sắc ứng tiếng.
Thiên Lang Tông! Thiên Lang Điện!
Vương Khả, Mộ Dung Lục Quang, Mạc Tam Sơn cùng lúc nhìn vào Cung Vi đang ngủ mê bất tỉnh trong đại điện.
Mộ Dung Lục Quang tiến đến kiểm tra!
- Sắc Dục Thiên đột phá đến Nguyên Thần Cảnh? Đại chiến Long Cốt không rơi hạ phong, hơn nữa dưới tay còn có hai trăm tên thuộc hạ Huyết Ma Nguyên Anh Cảnh?
Hai mắt Mạc Tam Sơn híp lại, trầm giọng nói.
Hiển nhiên, tin tức Vương Khả vừa mới mang về quá mức chấn kinh.
- Thương thế tông chủ... ?
Mộ Dung Lục Quang sắc mặt khó coi nói.
- Làm sao?
Vương Khả trầm giọng hỏi.
- Tông chủ thương đến đầu óc, cả người cũng thương nặng, sợ rằng thời gian ngắn không cách nào khôi phục!
Mộ Dung Lục Quang sắc mặt khó coi nói.
- Thập Vạn Đại Sơn sắp biến thiên! Mộ Dung Lục Quang, ngươi càng quen thuộc hoàn cảnh bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, ngươi biết sư tôn ta đi đâu không? Nhất định phải mời sư tôn ta đi về một chuyến!
Vương Khả vội vàng nói.
- Nhưng mà... !
Mộ Dung Lục Quang cau mày nói.
- Còn nhưng nhị gì nữa? Cân bằng tại Thập Vạn Đại Sơn đã bị phá mở! Sư tôn nói qua, Thập Vạn Đại Sơn là lịch luyện trường, là nơi để Thiên Lang Tông ta luyện binh, bây giờ còn luyện kiểu gì? Tông chủ chẳng biết lúc nào mới tỉnh, vạn nhất Sắc Dục Thiên đánh tới, ai ngăn đỡ được? Thiên Lang Tông luyện binh ở đây, chứ không phải chịu chết ở đây!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Hừ, Vương Khả, là bản thân ngươi gây đại họa, muốn mời Trần Thiên Nguyên đi về chùi đít giúp ngươi?
Mạc Tam Sơn cười lạnh nói.
- Ta gây họa cái gì? Mạc Tam Sơn, giờ không có ai đè ép, ngươi lại muốn giở trò?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Theo như tin tức ta thăm dò được, Hoàng Hữu Tiên và ngươi có thù, trước đó không lâu hắn bị Tử Bất Phàm truy sát ở Phật Đầu Tự, nhưng mà, Hoàng Hữu Tiên vẫn trốn ra được! Sắc Dục Thiên cũng có thù với ngươi! Long Cốt cũng có thù với ngươi! Ở Thập Vạn Đại Sơn này tổng cộng mới mấy tên Nguyên Thần Cảnh, hết thảy đều bị ngươi đắc tội sạch! Kẻ mang đến tai họa ngập đầu cho Thiên Lang Tông chính là ngươi!
Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.
- Ngươi đánh rắm, cái gì gọi là Nguyên Thần Cảnh bị ta đắc tội sạch? Ngươi biết ở bên ngoài ta khổ cực thế nào không? Bọn họ muốn giết ta, chẳng lẽ còn muốn ta rướn cổ lên cho bọn hắn giết? Lại nói, Tử Bất Phàm cũng là Nguyên Thần Cảnh! Ngươi có thăm dò thấy nàng muốn giết ta không? !
Vương Khả cũng trừng mắt đáp lời.
- Thế nếu Thiên Lang Tông bị Nguyên Thần Cảnh tập kích, Tử Bất Phàm có vì ngươi mà tới thủ hộ Thiên Lang Tông!
Mạc Tam Sơn lạnh lùng nói.
Nét mặt Vương Khả cứng lại, Tử Bất Phàm mà chịu tới bảo hộ Thiên Lang Tông, đùa gì vậy?
- Thập Vạn Đại Sơn đúng là sắp xảy ra đại loạn, nhưng, ngươi ở nơi nào, nơi đó đại loạn càng lớn, đoạn thời gian này ngươi không thể lưu lại Thiên Lang Tông!
Mạc Tam Sơn trầm giọng nói.
Vương Khả còn chưa lên tiếng, Trương Chính Đạo đã chợt trừng mắt:
- Mạc Tam Sơn, ngươi có ý gì? Vương Khả là điện chủ Nam Lang Điện, dựa vào cái gì mà không thể ở lại Thiên Lang Tông? Thiên Lang Tông còn cần dùng cây quạt của ta bố trận, nếu Vương Khả không tư cách ở lại đây, vậy ta cũng không cho các ngươi mượn quạt!
Dù Trương Chính Đạo và Vương Khả thường xuyên tranh cãi, nhưng vào lúc này, hắn vẫn đứng về phía Vương Khả.
- Ta nói là sự thật! Ta không muốn đệ tử Thiên Lang Tông đi chịu chết với Vương Khả! Vương Khả không ở lại Thiên Lang Tông, chẳng phải còn có thể tới Ma giáo lánh nạn? Cần gì liên lụy đến đệ tử Thiên Lang Tông?
Mạc Tam Sơn trừng mắt nói.
- Ngươi dám... !
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
- Được rồi!
Vương Khả lạnh giọng nói.
- Vương Khả, ta nói thế có đúng không?
Mạc Tam Sơn lạnh lùng nhìn Vương Khả.
- Mạc Tam Sơn, ngươi yên tâm, tạm thời ta sẽ rời khỏi Thiên Lang Tông một đoạn thời gian!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta thấy không cần thiết. Vương Khả là điện chủ Nam Lang Điện, có lý nào vừa gặp nguy hiểm liền bức hắn ra ngoài?
Mộ Dung Lục Quang nhíu mày mở miệng nói.
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi giúp hắn nói chuyện làm gì?
Mạc Tam Sơn cau mày nói.
- Ta nói cũng là sự thật, mặc dù bên ngoài đang rất nguy hiểm, nhưng Thiên Lang Tông ta còn chưa đến mức phải bán rẻ điện chủ!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
Sắc mặt Mạc Tam Sơn không giấu được vẻ âm trầm.
- Mộ Dung Lục Quang? Không ngờ ngươi còn giúp ta nói chuyện? Nhưng lần này thì không cần, ngày mai ta sẽ rời đi, lần này ta trở về, một mặt là mang tông chủ về chữa thương, mặt khác cũng là hi vọng các ngươi mau chóng báo tin cho sư tôn ta biết, để hắn cấp tốc trở về!
Vương Khả trầm giọng nói.
Mộ Dung Lục Quang trầm ngâm thoáng chốc, sau đó gật gật đầu nói:
- Được, vậy để ta đích thân đi một chuyến!
- Nhớ kỹ, dù không tìm thấy sư tôn, cũng nhất định phải tìm tới tiền bối ngày xưa của Thiên Lang Tông! Ta cảm giác, lần này xảy ra đại sự!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Được!
Mộ Dung Lục Quang gật đầu tán đồng.
- Thiết Lưu Vân, mang tông chủ đi về nghỉ ngơi, gần đây các ngươi đừng đi đâu cả, ngày ngày canh chừng bảo vệ tông chủ là được!
Vương Khả trịnh trọng phân phó.
- Vâng, điện chủ!
Đám đệ tử Nam Lang Điện cung kính nói.