Bất Diệt Thần Vương

Chương 838: Người người đều yêu Thần Vương Tệ




Ngươi đùa ta? Ta mà biết thì còn cần thỉnh giáo ngươi làm gì?

- Tiên thiên công đức là cái gì?

Vương Khả nhìn ba người, trịnh trọng hỏi nói.

- Là cảm kích, mỗi phần ý niệm cảm kích chân thành của bách tính là một phần công đức, nhưng phần công đức này quá nhỏ yếu, nhỏ yếu đến mức căn bản không dẫn lên được chút tác dụng gì, chỉ khi vô số phần công đức hội tụ lại, mới có thể phát sinh biến hóa về chất, như vậy công đức mới có tác dụng!

Bất Giới hòa thượng giải thích nói.

- Thế chẳng phải xong?

Vương Khả nói.

- Ý gì?

- Những đợt vận động tạo thần kia đều là mê tín, tu tiên giả đả tạo bản thân thành thần, phát ra vô số chân dung, điêu khắc tượng chính mình, để bách tính tín ngưỡng, lại được tác dụng mẹ gì?

Vương Khả hỏi.

- Ách, nhưng mà... !

- Tại sao bách tính lại cúng bái thần linh? Là bởi vì có nguyện vọng cầu xin thần minh phù hộ, thế nên bọn hắn mới đi cầu nguyện, không phải đi cảm kích! Không có cảm kích, làm sao có thể có công đức? Bách tính cầu nguyện xong rồi, tượng thần minh lại không quản, nguyện vọng không được đền đáp, bách tính cảm tạ cái con khỉ! Trừ phi vận khí trùng hợp, cầu nguyện kết thúc, may mắn thực hiện được nguyện vọng, bách tính mới sẽ sản sinh ý niệm cảm kích, nhưng mà loại này tỷ lệ rất nhỏ, công đức sinh ra theo cách này ít đến thương cảm, ai lại ngu xuẩn đến mức dùng cách này?

Vương Khả thần sắc cổ quái nói.

- A di đà phật!

Trên mặt Bất Giới hòa thượng không khỏi hiện ra một tiếng lúng túng, sắc mặt đỏ bừng.

- Bất Giới hòa thượng, trước kia ngươi cũng dùng qua cách này?

Trương Chính Đạo thần sắc cổ quái nói.

- A di đà phật! Hổ thẹn hổ thẹn!

Bất Giới hòa thượng buồn bực nói.

- Tự phong làm thần, để cho người ta cúng bái? Không có bản lĩnh thì đừng thổi da trâu, bách tính lại không ngốc, ngược lại, bách tính còn rất thông minh!

Vương Khả nói.

- Thế thì, sao Thần Vương tệ này của ngươi lại thành công?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ hỏi.

- Đúng vậy, cũng có người phát hành qua tiền giấy, vì sao người khác không được, ngươi lại thành công?

Trương Chính Đạo cũng hiếu kỳ nói.

- Còn có người khác phát hành tiền giấy?

Vương Khả biến sắc.

- Ừm, Đại Đế cũng đã từng phát hành qua, không chỉ thế, ta nghe nói một ít hoàng triều xa xưa cũng từng phát hành qua, nhưng mà, cuối cùng đều chết yểu!

Trương Chính Đạo nhíu mày nói.

- Không sai, ta cũng nghe nói qua có hoàng triều phát hành tiền giấy, song cuối cùng đều chết yểu!

Trương Ly Nhi kỳ quái nói.

- Bọn họ phát hành thế nào?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Bọn họ cũng giống như ngươi! Chế định tiền giấy là tiền tệ pháp định, trong hoàng triều chỉ cho phép dùng tiền giấy kết toán, đồng thời, những lúc thiên tai nhân họa, chính phủ còn sẽ in ra rất nhiều tiền giấy cho bách tính gặp tai họa, nhưng mà, công đức thu được cũng vẫn rất ít! Thậm chí còn không bằng trước kia!

Trương Ly Nhi đáp.

- Bách tính gặp tai họa, cấp cho tiền giấy, nghĩ rằng làm thế sẽ được bách tính cảm kích? Ách, ai nghĩ ra đạo lý này?

Vương Khả thần sắc cổ quái nói.

- Cái này có vấn đề?

Trương Ly Nhi khó hiểu hỏi.

- Ta lấy ví dụ thế này, giả sử trong tay ta có một trăm vạn cân linh thạch, ta lặng lẽ kéo Trương Ly Nhi ngươi vào trong góc, đưa cho ngươi mười vạn cân linh thạch, đồng thời nói ngươi biết, đa tạ ngươi hôm nay hỗ trợ, tiền này chỉ cấp mình ngươi, đừng để người khác biết được! Ngươi có sẽ cảm kích ta?

Vương Khả hỏi.

- Sẽ, ngươi cho ta tiền, sao ta lại không cảm kích ngươi được?

Tròng mắt Trương Ly Nhi sáng lên, hớn hở nói.

- Vậy nếu đổi thành dạng này, giả sử ta có một trăm vạn cân linh thạch, bây giờ ta đưa cho tất cả mọi người tại trường, mỗi người phát mười vạn cân linh thạch, cảm tạ các ngươi hôm nay hỗ trợ, các ngươi sẽ còn cảm kích ta không?

Vương Khả hỏi.

- Đưa tiền, ta liền cười nhận!

Trương Chính Đạo cười nói.

- Không, ta không hỏi ngươi hài lòng hay không, ta hỏi ngươi, ngươi cảm kích ta không?

Vương Khả hỏi.

- Cảm kích cái gì? Ta hỗ trợ ngươi, ta xuất lực mà! Đây là số tiền ta đáng được!

Trương Chính Đạo nói.

- Không sai, phát tiền cho tất cả mọi người, ai ai cũng có phần, đây là số tiền ta nên được! Sao ta phải cảm kích?

Bất Giới hòa thượng cũng nhíu mày nói.

- Đúng rồi, đệ đệ ta thì sao? Hiện tại mặc dù hắn không ở đây, nhưng lúc trước hắn cũng hỗ trợ, phần của đệ đệ ta, ngươi không được thiếu!

Trương Ly Nhi trừng mắt nói.

Nói xong, ba người đột nhiên hơi ngớ.

- Nhìn đi, ta vẫy ra bó lớn bó lớn tiền, kết quả chẳng những không được đến cảm kích, còn chiêu tới một đám bạch nhãn lang, tiền này vẫy ra có nghĩa lý gì không? Nhưng nếu chỉ khe khẽ đưa cho một người, công đức sẽ quá ít, gần như không đáng kể!

Vương Khả cười nói.

- Nhưng mà... !

- Không sai, khẳng định sẽ có một bộ phận người mang lòng cảm kích, nhưng, tuyệt đối không phải là toàn bộ! Lòng người khó lường, đừng nghĩ quá đương nhiên! Không phải ngươi giúp người khác, người khác liền nhất định sẽ cảm kích ngươi!

Vương Khả nói.

- Khó trách, Thần Vương tệ của ngươi trước nay chưa từng dùng qua cứu tế cứu nạn!

Trương Chính Đạo cau mày nói.

- Bởi vì số lượng Thần Vương tệ phát hành có hạn! Cho nên ta sẽ không tùy tiện dùng! Cứu tế cứu nạn, ta chỉ dùng vàng ròng bạc trắng! Bởi vì ta không màng người khác cảm kích! Ta chỉ muốn tâm an! Có công đức tốt nhất, không công đức cũng không sao! Nhưng mà, Thần Vương tệ của ta chính là vì thu thập công đức! Thế nên, ta dùng rất tinh chuẩn!

Vương Khả nói.

- Cấp cho bổng lộc, đây chính là cách đưa tiền tinh chuẩn? Vậy ai là người cảm kích ngươi?

Trương Ly Nhi khó hiểu nói.

- Không đúng, bởi vì giá trị Thần Vương tệ đột nhiên gia tăng gấp bội, những người lấy được Thần Vương tệ kia sẽ hưng phấn khích động, sẽ cảm kích!

Trương Chính Đạo như chợt hiểu ra.

- Cảm kích cái gì?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.

- Chính các ngươi đi nghe xem!

Vương Khả nói.

Chúng nhân lập tức rảo bước đi ra ngoài Phật Đầu Tự, dạo quanh bên ngoài siêu thị Thần Vương, lặng lẽ nghe bách tính nơi xa nói chuyện.

- Vừa rồi ở Phật Đầu Tự có tiên nhân đại chiến?

- Đừng quản bọn họ, ngày mai là có thể mua đồ của các tiên nhân, ta phải đến xếp hạng từ buổi sáng!

- Ngươi có Thần Vương tệ không?