Bất Diệt Thần Vương

Chương 837: Người người đều yêu Thần Vương Tệ




- Ta cũng muốn năm thành!

Trương Ly Nhi lập tức kêu nói.

Vương Khả, Trương Chính Đạo tức thì quay đầu nhìn lại!

- Nhìn cái gì? Vừa rồi may mà có phong ấn của ta!

Trương Ly Nhi lập tức nói.

- Ba thành, nhiều nhất ngươi chỉ được chia ba thành!

Vương Khả hít sâu một hơi nói.

- Thành giao!

Ánh mắt Trương Ly Nhi chớp qua một tia hưng phấn, nói.

Ô Hữu Đạo đen mặt nhìn ba người này, mẹ nó, ta mới vừa bị bắt, các ngươi liền đã tính toán chia chác tiền tài? Các ngươi có biết xấu hổ là gì không?

- Vương Khả, các ngươi khinh người quá đáng!

Ô Hữu Đạo phẫn nộ nói.

- Đừng quản hắn!

Vương Khả nói thẳng.

Chúng nhân gật gật đầu.

Ô Hữu Đạo:

-... !

- Vương Khả, công đức trong Thần Vương Ấn vừa rồi là ngươi thu được từ Thần Vương tệ?

Trương Ly Nhi đột nhiên có chút mong đợi nhìn sang Vương Khả hỏi.

- Ách? Ngươi nói mê sảng gì đấy? Đó là lần trước còn chưa dùng hết!

Vương Khả lập tức phản bác.

- Không thể nào, lần trước ta đã thấy rất rõ ràng, khi đó nhất định là đã... !

Trương Ly Nhi không tin, còn muốn vạch trần.

Vương Khả tức thì đưa tay bịt miệng Trương Ly Nhi.

Ô ô ô ô!

- Ngươi điên à, lời này sao nói trước mặt bàn dân thiên hạ vậy được?

Vương Khả trừng mắt.

Trương Ly Nhi bị Vương Khả bịt miệng, lập tức đỏ mặt lên, song rốt cục vẫn im tiếng không nói tiếp.

- A di đà phật, Vương Khả thí chủ, Thần Vương tệ này có thể thu thập tiên thiên công đức?

Bất Giới hòa thượng cũng tiến lại, hiếu kỳ hỏi nói.

Vương Khả đen mặt lại:

- Bất Giới hòa thượng, ngươi gom náo nhiệt làm gì, không có chuyện đó!

- Không thể nào, Vương Khả, ta đều nghe được, đây chính là công đức! Tiên thiên công đức! Thật nhiều tông môn ở Thập Vạn Đại Sơn từng thí nghiệm qua, lại đều không thể thu thập công đức, sao ngươi làm được?

Trương Chính Đạo cũng hiếu kỳ xông tới.

Mặt Vương Khả đen như đáy nồi:

- Trương Chính Đạo, ngươi nhàn thật đấy hả? Không phải vừa nãy nói định thẩm vấn Ô Hữu Đạo ư? Lại tới gom náo nhiệt làm gì?

- Không sao, Ô Hữu Đạo bị Trương Ly Nhi phong ấn tu vi, lại bị ta trói chặt, hiện tại đang được Xà Vương canh chừng! Vừa rồi Trương Ly Nhi nhắc đến Thần Vương tệ và công đức, ta mới hiểu ra, sao ngươi có thể làm mua bán hụt vốn được! Thì ra, lần này ngươi không vét tiền mà là vét công đức!

Trương Chính Đạo kích động nói.

Vương Khả đen mặt nhìn sang Trương Ly Nhi.

- Chuyện này không thể trách ta, chỉ cần ngươi sử dụng Thần Vương Ấn, sớm muộn rồi cũng sẽ lộ tẩy, sớm muộn cũng sẽ có người đoán ra được! Ngươi không giấu được bí mật này lâu đâu!

Trương Ly Nhi nói.

Bất Giới hòa thượng, Trương Chính Đạo đều gật đầu tán đồng.

Vương Khả phiền muộn không thôi, hiển nhiên hắn cũng hiểu được đạo lý này, trừ phi hắn không còn sử dụng Thần Vương Ấn làm pháp bảo, bằng không, chuyện này không cách nào giấu được! Nào có vô duyên vô cớ được đến công đức?

- Được rồi được rồi, ta chỉ vét chút công đức mà thôi, các ngươi có cần chăm chăm nhìn vào vậy không? Giỏi thì các ngươi cũng bắt chước ta!

Vương Khả buồn bực nhìn xem ba người.

- Nhưng mà, sao ngươi làm được?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.

- Đúng vậy, Thần Vương tệ sao lại có thể mang đến công đức?

Trương Chính Đạo cũng rất là khó hiểu.

- A di đà phật, chẳng lẽ là vì trên Thần Vương tệ có chân dung của ngươi? Cũng không đúng, nào có hiệu quả nhanh vậy được? Giờ tính ra mới qua mấy tháng, ngươi lại đã thu được nhiều công đức như vậy?

Bất Giới hòa thượng ngạc nhiên nói.

Ba người đều lật tay lấy ra Thần Vương tệ, quả nhiên, chính giữa mặt tiền giấy in ấn chân dung Vương Khả.

- Ách? Chân dung, có gì không đúng à?

Vương Khả khó hiểu nói.

- Lúc trước, các đại tông môn ở Thập Vạn Đại Sơn vì thu thập công đức cũng từng có người in ấn chân dung bản thân, phát cho phàm nhân, song đều vô dụng. Thậm chí tuyên truyền nói chân dung mình là thần, kết quả sáng lập ra rất nhiều giáo phái thờ phụng trong khu vực, tín đồ ngày ngày cúng bái thần trong chân dung, lại vẫn vô dụng! Công đức thu thập được gần như không đáng kể, thậm chí, từng có đoạn thời gian, bởi phong trào vận động tạo thần, vô số pho tượng được dựng nên ở các đại thành trì cho bách tính thăm viếng cúng bái! Nhưng mà, cũng vẫn không có công đức! Tại sao ngươi lại thu được công đức dễ dàng như vậy?

Bất Giới hòa thượng ngạc nhiên nói.

- Sáng lập tà giáo làm mê tín, gạt người tín ngưỡng? Ách, các đại tông môn còn chơi qua trò này?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Có, vì thu được công đức, cách gì cũng từng dùng qua!

Trương Chính Đạo gật đầu xác nhận.

- Nếu ta đoán không sai, mấy năm nay Bất Giới hòa thượng dựng Phật Đầu quảng trường cũng là để thu thập công đức? Đầu Phật trên quảng trường kia giúp ngươi thu thập được bao nhiêu công đức?

Trương Ly Nhi quay sang Bất Giới hòa thượng hỏi nói.

- Phật Đầu, thu thập công đức?

Vương Khả sững sốt.

- A di đà phật, hổ thẹn hổ thẹn, ta đến đây trừ tu tâm ra, quả thực cũng hi vọng thông qua đầu phật thu thập công đức, nhưng mà, hiệu quả gần như không đáng kể, thành là chuyện cười! Còn không nhiều bằng Vương Khả phân cho ta ở đại hội siêu độ lần trước!

Bất Giới hòa thượng cười khổ nói.

- Vương Khả, sao ngươi thu thập công đức dễ dàng vậy?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ hỏi.

- Đúng vậy, cùng là đưa chân dung cho dân chúng, vì sao, người khác không được, ngươi lại thành công?

Bất Giới hòa thượng cũng rất là hiếu kỳ.

- Thu thập công đức liền thu tập công đức, làm ba thứ hoạt động mê tín dị đoạn, thần ma quỷ quái thì thu công đức cái khỉ khô! Bọn họ đương nhiên không thành công được! Còn cả Bất Giới hòa thượng, ngươi muốn dùng chân dung phật ảnh thu thập công đức, ngươi đùa gì gì?

Vương Khả thần sắc cổ quái nói.

- Vậy chuyện này của ngươi là thế nào?

Bất Giới hòa thượng khó hiểu nói.

- Ách, không phải ngươi nói cho ta biết phương pháp? Giờ đến chính ngươi lại không biết?

Vương Khả khó hiểu hỏi lại.

- Ta nói cho ngươi? Sao ta không biết?

Mặt Bất Giới hòa thượng đen như đáy nồi.

Ngươi đùa ta chắc? Ta mà biết, còn cần thỉnh giáo ngươi?

- Ách, không phải ngươi nói ta biết phương pháp ư? Sao giờ ngươi lại không biết?

Vương Khả khó hiểu nói.

- Ta nói cho ngươi? Sao ta không biết?

Bất Giới hòa thượng đen mặt lại.