Phụ trách: Vô Tà Team
Ta vén mũ lên rồi, ngươi mới nói là hiểu lầm? Giờ thì thế nào? Vốn ta đang ẩn tàng kín đáo, ngươi lại chỉ vì chút hiểu lầm, kết quả hại ta bại lộ? Mẹ nó chứ!
- Vương Khả, chết đi!
Hoàng Hữu Tiên tức tối lần nữa vung chưởng đánh tới.
Hoàng Hữu Tiên tức tối vung chưởng đánh tới Vương Khả!
Rầm!
Kết giới hình thành từ Đại La Kim Bát run lên bần bật, thiếu chút liền đổ sụp.
- Hoàng Hữu Tiên, ngươi còn hùng hổ bức người, ta lập tức báo tin để Trần Thiên Nguyên quay về chém ngươi!
Cung Vi trừng mắt quát mắng.
Hoàng Hữu Tiên cũng trừng mắt nhìn Cung Vi:
- Cung Vi, ngươi chính là tông chủ Thiên Lang Tông, sao giờ cũng thành chó săn cho Vương Khả?
- Đánh rắm, ngươi muốn giết Nam Lang Điện chủ, ta thân làm tông chủ sao có thể thờ ơ? Vương Khả ba phen bốn lượt nói ngươi muốn ám sát hắn, ta còn chưa tin, giờ thì ta triệt để tin tưởng, Hoàng Hữu Tiên, mẹ nó, ngươi điên thật rồi! Ngươi là chó điên!
Cung Vi trừng mắt quát.
- Ai điên? Là Vương Khả! Lúc trước là hắn nhìn lầm! Lời của hắn ngươi cũng tin?
Hoàng Hữu Tiên tức giận nói.
- Ách, đúng là ta nhìn lầm cho nên mới hiểu lầm, nhưng mà, ngươi cũng đâu cần phối hợp như vậy!
Vương Khả thần sắc cổ quái nói.
- Phối hợp cái con khỉ! Vương Khả, ta không quản Trần Thiên Nguyên lúc nào trở về, ta chỉ biết hôm nay phải lấy mạng ngươi!
Hoàng Hữu Tiên trừng mắt nói.
Dứt lời, Hoàng Hữu Tiên lấy ra một chiếc phất trần.
- Hừ, Hoàng Hữu Tiên, ngươi hung hăng càn quấy như thế, đừng trách ta không nể tình, từ bốn tháng trước ở Thiên Trác Yến phát hiện ngươi muốn ám sát ta, ách, được rồi, tạm thời cứ cho là hiểu lầm đi, nhưng mà, vừa phát hiện ngươi muốn ám sát, ta liền bắt đầu chuẩn bị, hôm nay, ta phải khiến ngươi có đi mà không có về!
Vương Khả trừng mắt quát nói.
Cơ mặt Hoàng Hữu Tiên thoáng khẽ co quắp, ngươi nói là hiểu lầm, sau đó chuẩn bị thiên la địa võng? Đến sau, ta thực sự phối hợp với hiểu lầm của ngươi, xuất hiện một cách hết sức kịp thời? Con mẹ nó!
- Khiến ta có đi mà không có về? Chỉ bằng Cung Vi và Sắc Dục Thiên? Ngươi đúng là ảo tưởng!
Hoàng Hữu Tiên khinh thường nói.
Dứt lời, Hoàng Hữu Tiên bất ngờ vung lên phất trần trong tay.
Oanh!
Một tiếng rền vang chấn động trọn cả Chu Kinh, chỉ thấy phất trần tán phát uy áp cực mạnh, nháy mắt liền đã bổ ra kết giới hình thành từ Đại La Kim Bát, kết giới vỡ tan, một luồng sóng khí cuốn thốc vào.
- Chuyện gì thế này? Bất Giới hòa thượng, chẳng phải ngươi nói, kết giới hình thành từ Đại La Kim Bát có thể ngăn cản được Nguyên Thần Cảnh? Làm sao lại bị Hoàng Hữu Tiên phá mất?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Phốc!
Cách đó không xa, Bất Giới hòa thượng lảo đảo, nhổ ra một búng máu.
- Vương Khả, ta nói là mới vào Nguyên Thần Cảnh, hiện tại Đại La Kim Bát chỉ có thể ngăn cản được một kích của cường giả mới vào Nguyên Thần Cảnh, vừa rồi chẳng phải kiếm quang của Hoàng Hữu Tiên không phá mở được? Giờ hắn đổi sang dùng pháp bảo phất trần, ta cũng hết cách, ta còn bị thương đây này!
Bất Giới hòa thượng buồn bực giải thích.
- Vậy sao ngươi không nói sớm?
Vương Khả trừng mắt giận nói.
- Ngươi không nói với ta đối thủ là Hoàng Hữu Tiên, ngươi chỉ hỏi có thể cản được Nguyên Thần Cảnh hay không, khi đó ta uống chút rượu, thế là thổi phồng với ngươi..., à không, chỉ là phóng đại thêm chút, ngươi biết rồi đấy, lời say không thể coi là thật!
Bất Giới hòa thượng nói.
Cơ mặt Vương Khả cứng ngắc như đá:
- Ngươi uống rượu, còn khoác lác với ta?
- Ách, nếu Giới Sắc đạt đến Nguyên Thần Cảnh, khả năng có thể dùng Đại La Kim Bát bố trí ra kết giới ngăn cản được Hoàng Hữu Tiên, còn giờ... !
Bất Giới hòa thượng thần sắc cổ quái nói.
- Giới Sắc mà đạt đến Nguyên Thần Cảnh, ta còn cần kết giới này làm gì? Ngươi, con lừa trọc này!
Vương Khả buồn bực chửi đổng nói.
- A, ha ha ha ha ha, thì ra Vương Khả ngươi cũng có lúc sai lầm? Đoán được ta đến ám sát, chuẩn bị kết giới Đại La Kim Bát? Hừ, hôm nay không ai có thể ngăn nổi ta!
Hoàng Hữu Tiên cười lạnh nói.
Dứt lời, Hoàng Hữu Tiên hất phất trần lên.
Oanh, oanh!
Nháy mắt liền đánh văng Giới Sắc, Cung Vi, sau đó bay thẳng về phía Vương Khả.
- Một trái bàn đào ba ngàn năm!
Trương Ly Nhi đột nhiên rống lên một tiếng, ánh kiếm xung thiên.
- Hả?
Hoàng Hữu Tiên sầm mặt lại, vung phất trần quăng tới.
Oanh!
Lập tức, ánh lửa ngút trời, kiếm của Trương Ly Nhi khiến Hoàng Hữu Tiên thoáng ngừng lại.
- Trương Ly Nhi, mặc dù ngươi là Nguyên Anh đỉnh phong, lại có Dao Trì Thần Công, nhưng mà, rốt cục vẫn chỉ là Nguyên Anh Cảnh, ngươi có thể cầm chân được cường giả mới vào Nguyên Thần Cảnh, nhưng không ngăn được ta, tránh ra, ta không muốn thương tổn ngươi, đừng ép ta động thủ!
Hoàng Hữu Tiên trừng mắt quát.
- Hừ, hôm nay có ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ tổn thương Vương Khả!
Trương Ly Nhi kêu lên.
- Đại Uy Thiên Long!
- Thiên Lang thần quyền!
- Một trái bàn đào ba ngàn năm!
- Hừ!
Ầm ầm!
Lập tức, đại chiến rền vang khắp không trung, Hoàng Hữu Tiên rất cường đại, nhưng mà, bởi vì sợ thương đến Trương Ly Nhi, nhất thời đành phải thu lại phần nào lực đạo, không dám dốc hết toàn lực.
- Tỷ!
Trương Thần Hư kêu lên một tiếng, định cũng lao tới.
- Ngươi không được qua đây, mau dẫn Vương Khả rời đi!
Trương Ly Nhi kêu lên.
- Rời đi? Hôm nay ai cũng đừng hòng mang Vương Khả rời đi! Còn không động thủ? !
Hoàng Hữu Tiên quát lớn.
Hô!
Lập tức, ba đạo lưu quang bắn thẳng đến.
- Lại là trò này, chính mình đứng ra cầm chân, để cho thủ hạ ra tay? Hoàng Hữu Tiên, ngươi có thể đổi chiêu trò mới hơn được không?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Hừ, có thể giết ngươi, vậy là được rồi!
Trên trời, Hoàng Hữu Tiên gầm nói.
- Đứng ngây ra đó làm gì? Cũng động thủ đi!
Vương Khả quay sang Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư kêu nói.
Hô!
Lập tức, từ vị trí Vương Khả đang đứng, ba bóng người bay thẳng lên.
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, người còn lại là Xà Vương một mực tiềm phục trong bóng tối! Xà Vương bị nhốt ở Chu Kinh, đến giờ vẫn chưa rời đi, một mực bị Vương Khả giấu đi.
Ba tên Nguyên Anh Cảnh sau lưng Vương Khả đấu với ba thích khách áo bào đen.
Oanh!