Bất Diệt Thần Vương

Chương 829: Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm




- Thần Vương tệ cứ lưu thông đi ra? Không cần tuyên truyền, không cần quan phủ cưỡng chế chấp hành, liền biến thành đồng tiền mạnh? Chậc, chiêu này cao hơn Đại Đế năm xưa nhiều!

Trương Chính Đạo nhíu mày nói.

- Ngươi phát miễn phí Thần Vương tệ cho Đại Chu, Đại Thanh vương triều?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ hỏi.

- Làm gì có chuyện đó, bọn họ phải dùng vàng bạc đồng giá để đổi lấy Thần Vương tệ, những vàng bạc kia đều là vật liệu luyện khí cực tốt, có thể đổi lấy linh thạch!

Vương Khả giải thích nói.

- Nói cách khác, thuế thu vàng bạc mà Đại Chu, Đại Thanh vương triều thu được sẽ đổi thành Thần Vương tệ, phát ngược trở lại vào khu vực phàm nhân, còn công ty Thần Vương thì vẫn cứ ôm lấy một đống tiền tài, không hề tổn hại gì, những Thần Vương tệ kia lại được bách tính dùng vào mua sắm thương phẩm trong siêu thị, sau đó rơi vào trong tay đệ tử các tiên môn, đệ tử tiên môn lại dùng lượng lớn Thần Vương tệ tới công ty Thần Vương đổi lấy linh thạch?

Trương Ly Nhi hỏi.

- Không sai!

Vương Khả gật đầu.

- Nói cách khác, thật ra, mặc dù ngươi phát hành Thần Vương tệ, nhưng ngươi chẳng chịu bất kỳ tổn thất nào, Thần Vương tệ chỉ là lấy hình thức tuần hoàn không ngừng xoay vòng, đi một vòng lại trở về trong tay bách tính, cứ thế không ngừng?

Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.

- Không sai, đây gọi là vòng tuần hoàn trong kinh thế!

Vương Khả giải thích nói.

Nhưng mà, thế thì ích gì?

Trương Thần Hư ngơ ngác nói.

- Không đúng, đổi tới đổi lui, tiền của công ty Thần Vương ngươi vẫn chẳng ít đi đồng nào! Không phải ngươi nói muốn phản mớm một ngàn vạn cân linh thạch cho đệ tử các đại tiên môn ư? Thế chẳng phải là ăn không nói có, đều là Thần Vương tệ đang quay vòng, còn một ngàn vạn cân linh thạch thì vẫn một mực nằm im không nhúc nhích trong tay ngươi! Đệ tử tiên môn dùng Thần Vương tệ đổi linh thạch, cũng là linh thạch đổi lấy từ vàng bạc của dân chúng cả?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Đương nhiên rồi, dân chúng mua đồ, chẳng lẽ không phải trả tiền? Vàng bạc của bọn họ vào công ty Thần Vương, tính là vật liệu luyện khí đổi thành linh thạch, điều này chẳng phải hết sức bình thường? Chính mình mua đồ thì chính mình phải trả tiền chứ?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Nhưng mà, thế ngươi kiếm tiền ở chỗ nào? Bận rộn lâu như vậy, ngươi không tổn thất cũng không kiếm tiền?

Trương Chính Đạo nghi hoặc hỏi.

- Vì sao ta cứ phải kiếm tiền! Ta làm vậy chỉ là để thúc đẩy giao dịch giữa phàm nhân và tiên môn, ta đây là đang làm từ thiện, bọn họ hẳn phải cảm tạ ta mới đúng!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Ngươi, làm từ thiện?

Nét mặt Trương Chính Đạo đầy vẻ không tin.

- Không đúng, không đúng, vòng tuần hoàn kinh tế này của Vương Khả còn thúc đẩy một chuyện nữa!

Trương Ly Nhi nhíu mày nói.

- Chuyện gì?

Đám người hiếu kỳ hỏi lại.

- Thần Vương tệ … Chẳng bao lâu nữa Thần Vương tệ liền sẽ thành là tiền tệ pháp định trong lòng bách tính, đến khi ấy, Thần Vương tệ chính là tiền! Tất cả bách tính đều thừa nhận Thần Vương tệ có giá trị! Lúc đó, chỉ sợ hết thảy lưu thông trên thị trường đều chỉ còn dùng mỗi Thần Vương tệ, đúng không?

Trương Ly Nhi hỏi.

- Ách, dựa theo khuynh hướng này, dân chúng được đến lợi ích, lòng tin đối với Thần Vương tệ khẳng định sẽ càng lúc càng cao, dần dần, Thần Vương tệ nhất định sẽ phổ biến ở khu vực phàm nhân!

Trương Chính Đạo cũng gật đầu tán đồng.

- Vương Khả, mục đích thật sự của ngươi là muốn để tất cả mọi người trong khu vực phàm nhân sử dụng Thần Vương tệ, tất cả mọi người đều thừa nhận Thần Vương tệ có giá trị!

Trương Ly Nhi gắt gao nhìn chằm chằm Vương Khả.

- Ách!

Nét mặt Vương Khả cứng lại.

Năng lực quan sát của cô nàng Trương Ly Nhi này thật nhanh nhạy!

- Nhưng mà, tất cả phàm nhân trong toàn bộ khu vực phàm nhân cộng lại cũng không được bao nhiêu tiền, Vương Khả, dù ngươi có thúc đẩy khiến cho tất cả mọi người tại khu vực phàm nhân dùng Thần Vương tệ của ngươi thì cũng được gì? Vét tiền phàm nhân? Ngươi vét được bao nhiêu!

Trương Ly Nhi hiếu kỳ nói.

Vương Khả nhìn chằm chằm Trương Ly Nhi một lúc lâu, cuối cùng mới thở phào một hơi, cũng may, mục đích tối thượng của ta, các ngươi vẫn chưa nhìn ra được! Trương Ly Nhi này quả thực lợi hại, thiếu chút liền đoán ra được mục tiêu thực sự của ta, may mà vẫn chưa nhìn ra được khâu cuối cùng.

Ha ha, chuyện này, sao ta có thể nói ngay bây giờ được?

- Vậy nên, Trương Ly Nhi, ngươi cũng đừng suy nghĩ bậy bạ nữa, ta chỉ đang làm từ thiện thôi! Mục đích là nhằm thúc đẩy sự phồn vinh phát triển của khu vực phàm nhân, để cho vật phẩm để đó không dùng của đệ tử tiên môn có chỗ hữu dụng, thuận tiện cho kiến thiết Thập Vạn Đại Sơn! Ta thật không kiếm tiền!

Vương Khả tỏ vẻ trịnh trọng nói.

- Ngươi đánh rắm, ngươi chắc đang ôm theo âm mưu nào đó, ngươi nói cho ta biết, ngươi nói cho ta biết đi, khu vực phàm nhân chẳng có mấy đồng, ngươi lại phí hết tâm tư đi phát hành tiền giấy, rốt cục mục đích là gì? Thần Vương tệ này của ngươi rốt cục là dùng để làm gì?

Trương Ly Nhi nắm lấy tay áo Vương Khả kì kèo nói.

- Thật chỉ đang làm từ thiện thôi!

Vương Khả vội giải thích.

- Không thể nào, ngươi có nói không, ngươi không nói, ta liền không thả ngươi đi! Trương Ly Nhi ta tự nhận ở phương diện kinh thương không có gì là nhìn không thấu, trong chuyện lần này của ngươi tất ẩn giấu bí mật nào đó, ngươi mau nói cho ta biết, ngươi không nói, ta ăn không ngon ngủ không yên, ngươi mau nói đi!

Trương Ly Nhi vẫn cứ kì kèo.

Trương Chính Đạo tròn mắt nhìn Vương Khả, sao hai người các ngươi lại bám lấy nhau rồi? Vương Khả, ngươi bận rộn lâu như vậy, không phải chỉ là để tán gái chứ?

- Tỷ, tay ngươi, như thế không hay lắm đâu!

Trương Thần Hư cũng xụ mặt xuống, nhỏ giọng nhắc nhở.

Giữa ban ngày ban mặt, các ngươi lôi lôi kéo kéo còn ra thể thống gì. Để người khác biết được, tỷ ngươi còn định lấy chồng nữa không? Nếu là Vương Khả lôi kéo, ta trực tiếp quất hắn, then chốt là, tỷ, là chính ngươi lôi kéo, ta biết phải làm sao? Ngươi dè dặt chút được không? !

Bên ngoài Phật Đầu Tự!

Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo, hắc bạch nhị trưởng lão đứng ở trong góc, nhìn về phía đám người Vương Khả trên lầu các Phật Đầu Tự nơi xa.