Tử Bất Phàm tay cầm Lôi m Thiền Trượng, bước lên trước một bước, hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy ta là ai?
- Không thể nào, hắn sớm đã chết rồi, hắn sớm đã chết rồi, ta không tin, diệt cho ta!
Long Cốt hét lên.
Oanh!
Chỉ thấy, mặt đất quanh bốn phía chợt ầm vang run động, vô số đá nhọn như măng mọc sau mưa, ùn ùn lao vút lên trời, tựa hồ muốn nhắm đến Tử Bất Phàm.
- Lôi m!
Ánh mắt Tử Bất Phàm chuyển lạnh, Thiền Trượng trong tay nện mạnh xuống đất.
Oanh!
Nháy mắt, lôi điện vô tận cuốn thốc khắp quảng trường, đá nhọn từ bốn phương tám hướng lao đến bỗng chốc bị chấn nát hết cả.
- Không thể nào, chỉ là trùng hợp mà thôi! Tử Bất Phàm, ngươi giả thần giả quỷ! Chết cho ta!
Long Cốt gầm lên một tiếng dữ tợn.
Long Cốt hóa thành lưu quang, bay thẳng về phía Tử Bất Phàm.
- Cẩn thận!
Chu Hồng Y cả kinh hét lên.
Ánh mắt Tử Bất Phàm lạnh lẽo như băng, lại không lùi nửa bước, chỉ thấy sau lưng Tử Bất Phàm đột nhiên hiện ra pháp tướng Như Lai Phật tổ.
- A di đà phật!
Pháp tướng Như Lai Phật tổ quát nhẹ một tiếng, tung chưởng bất ngờ chụp xuống Long Cốt.
Long Cốt nhanh như thiểm điện, nhưng ở trước mặt Như Lai Phật tổ, hắn căn bản không thể làm được gì, nháy mắt liền đã bị Như Lai Phật tổ tóm gọn trong lòng bàn tay.
- Cái gì?
Long Cốt biến sắc, cả người khẽ run lên.
- Nam Minh Ly Hỏa!
Tử Bất Phàm quát lạnh.
Ông!
Chợt thấy bàn tay Như Lai Phật tổ bỗng nhiên hóa thành màu lam, hỏa diễm cuồn cuộn trút nghiêng về phía Long Cốt.
- A!
Long Cốt hét thảm một tiếng, bạo phát ra hết thảy lực lượng có trong người.
Oanh!
Một tiếng rền vang, Long Cốt rốt cục giãy thoát khỏi bàn tay Như Lai Phật tổ, song vẫn bị Như Lai Thần Chưởng đánh trúng, rơi rớt xuống đất, nện ra một hố to sâu hoắm, hơn nữa còn đang không ngừng lùi ra sau, mãi một lúc thân hình mới đứng vững được.
Nhất thời, tất cả mọi người tại trường đều nhìn Tử Bất Phàm, ánh mắt ngây dại.
- Làm sao, làm sao có thể? Đây là Tử Bất Phàm ư?
Chu Hồng Y kinh ngạc thốt lên.
- Nguyên thần pháp tướng Như Lai Phật tổ? Đây không phải tuyệt chiêu của Ô Hữu Đạo ư?
Nhiếp Thanh Thanh cũng kinh ngạc nói.
Tay Tử Bất Phàm nắm lấy Thiền Trượng, lạnh lùng nhìn Long Cốt đang lồm cồm bò dậy từ trong hố sâu cách đó không xa.
- Thế nào? Long Cốt, ngươi muốn thử nữa không?
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
- Long Ô? Ngươi là Long Ô? Ngươi, ngươi, ngươi không phải đã chết rồi ư? Không, sao ngươi còn sống được?
Long Cốt cả kinh kêu lên.
- Long Ô?
Chúng nhân bốn phía không khỏi kinh ngạc nhìn Tử Bất Phàm.
Chu Hồng Y cũng cả kinh:
- Tử Bất Phàm là Long Ô?
- Long Ô? Người sáng lập Thái m Ma Giáo, giáo chủ đời thứ nhất của Thái m Ma Giáo?
Nhiếp Thanh Thanh kinh hãi nhìn Tử Bất Phàm.
- Ta đúng là đã chết, nhưng, giờ ta lại hồi sinh! Long Cốt? Ngươi quả thực khiến ta rất thất vọng!
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
Lúc này, vô số đệ tử Ma giáo quanh bốn phía đều tròn mắt mà nhìn, vốn Long Cốt đại sát tứ phương đã thành định cục, nhưng giờ … sao Tử Bất Phàm lại đột nhiên trở thành Long Ô?
Long Cốt gắt gao nhìn chằm chằm Tử Bất Phàm, ánh mắt âm tình bất định:
- Tịch diệt? Năm đó ngươi chọn cách tịch diệt trùng sinh?
- Xem ra ngươi còn có chút kiến thức, hừ, Long Cốt, năm đó ta giao Thái m Quyền Trượng cho ngươi, chủ động để bị cầm tù ở Kim Ô Tông, khi ấy ta dặn dò ngươi thế nào? Ngươi lại đáp ứng ta ra sao? Ta bảo ngươi thề sống chết bảo hộ Thánh Tử! Thế mà ngươi lại dám rút máu Thánh Tử, còn thiếu chút lấy mạng hắn? Ngươi đúng là tự tìm đường chết!
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
Mí mắt Long Cốt không ngừng nhảy động:
- Ngươi lại trở về? A ha ha, ngươi lại trở về? Vừa về liền nói đạo lý với ta? Long Ô, giờ đã khác xưa, ta mới là giáo chủ Ma giáo, ngươi cướp quyền trượng của ta!
- Ta nhắc lại lần nữa, đây là Lôi m Thiền Trượng của ta, năm đó lưu tại cho truyền nhân Ma giáo sử dụng. Hừ! Bây giờ, ta đã trở về, chức giáo chủ này của ngươi cũng liền phế bỏ! Sau này còn dám làm loạn Ma giáo, ta nhất định giết không tha!
Tử Bất Phàm lạnh lùng nói.
- Long Ô? Không ngờ ngươi lại tịch diệt trùng sinh thành Tử Bất Phàm? A, ha ha ha, ngươi trở về đây, chắc cũng mới vừa lấy lại được ký ức? Ta không tin ngươi mạnh đến như vậy, đồ của ta, ai cũng đừng hòng đoạt đi! Ngươi giết Ô Hữu Đạo, đoạt lấy nguyên thần pháp tướng? Vậy thì đã sao? Nguyên thần pháp tướng ngươi hơn được ta ư?
Long Cốt hung tợn nói.
Ang!
Chợt nghe, sau lưng Long Cốt vang lên tiếng long ngâm, lập tức, một con Hoàng Kim Cốt Long dài hai mươi trượng bay thẳng lên trời, khí tức khủng bố bạo phát, chấn cho hư không rung động liên hồi.
Pháp tướng Như Lai Phật tổ chỉ cao có mười trượng, trong khi Hoàng Kim Cốt Long này lại dài tận hai mươi trượng.
- Đi, giết Long Ô, đoạt lại quyền trượng cho ta!
Long Cốt hét lớn.
Ang!
Hoàng Kim Cốt Long tức thì xông thẳng về phía Tử Bất Phàm.
- A di đà phật!
Pháp tướng Như Lai Phật tổ quát nhẹ một tiếng, đạp bước tiến tới.
Oanh!
Hoàng Kim Cốt Long và pháp tướng Như Lai Phật tổ ầm vang đụng nhau, nhất thời, sóng khí xung kích cuộn lên gió lốc siêu cấp, bức lui chúng đệ tử Ma giáo quanh bốn phía, ai nấy đều kinh hoảng không thôi.
Lực lượng Hoàng Kim Cốt Long quá mạnh, dù là pháp tướng Như Lai Phật tổ cũng khó mà ngăn cản nổi, bước chân không ngừng đảo lui.
- Nhìn thấy không? Nhìn thấy không? Hoàng Kim Cốt Long này của ta mới là nguyên thần mạnh nhất! Đây là Long Hoàng năm đó dùng vô số bảo vật giúp ta chế thành, ngưng tụ tâm huyết cả đời của Long Hoàng, chỉ bằng pháp tướng Như Lai Phật tổ kia thì không ngăn được đâu!
Long Cốt gằn giọng nói.
- Hoàng Kim Cốt Long?
Tử Bất Phàm nhíu mày nhìn lên bầu trời.
- Trước kia Hoàng Kim Cốt Long được cất giữ trong Thái m Quyền Trượng, nhưng với ta thì khác, ta thu nhập nó vào trong cơ thể mình, mặc dù ở trong cơ thể khiến ta không quá thoải mái, có chút xung đột với lực lượng của riêng ta, nhưng, ta sẽ hàng phục nó, nguyên thần của ta mới là nguyên thần mạnh nhất!
Long Cốt cười lạnh nói.
Tử Bất Phàm lại lắc đầu:
- Ngươi sai rồi, Hoàng Kim Cốt Long này không phải của ngươi!
- Ngươi nói cái gì?