- Ha ha, ha ha ha, được, hay cho Chu Hồng Y ngươi, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Được, ta cho ngươi thời gian một nén nhang, giao ra Tử Bất Phàm, không giao ra Tử Bất Phàm, vậy thì đành phải lấy Nhiếp Thanh Thanh bên cạnh ngươi để dùng tạm!
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Cái gì?
Chu Hồng Y biến sắc.
- Hừ, Nhiếp Thanh Thanh cũng tính là tuyệt sắc, lần trước ta tưởng là ngươi thích sửu nữ mới cho rằng Nhiếp Thanh Thanh dùng tà thuật hoá trang nào đó. Giờ xem ra, ta đã bị lừa xoay vòng vòng? A ha ha ha, Chu Hồng Y, ta chẳng có chút sức miễn dịch nào đối với mỹ nhân cả, đặc biệt là mỹ nhân càng cường đại, ta lại càng thích! Ta cho ngươi thời gian một nén nhang, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh, ngươi hai chọn một!
Long Cốt cười lạnh nói.
- Cha, sao ngươi có thể thế được!
Thánh Tử lập tức nôn nóng nói.
- Ngươi im mồm, chỗ này đến lượt ngươi nói chuyện đấy hả? Hừ, đến giờ vẫn cứ gầy như vậy? Ăn uống kiểu gì đấy? Lúc nào ta mới có thể lần nữa rút máu ngươi?
Long Cốt lạnh lùng nói.
Thánh Tử lập tức bị dọa sợ, cả người khẽ run lên.
- A ha ha ha ha, Long Cốt? Giáo chủ? Buồn cười! Ngươi mới về Ma giáo bao lâu? Ma giáo liền đã bị ngươi làm cho chia năm xẻ bảy, gà chó không yên. Giờ lại muốn chiếm đoạt nữ nhân của thuộc hạ, còn là thuộc hạ trung thành tận tụy với ngươi? Phế vật, đúng là phế vật! Vương Khả nói không sai, người như ngươi không xứng làm giáo chủ!
Chu Hồng Y chợt gằn giọng nói.
Long Cốt trừng mắt:
- Chu Hồng Y, ngươi muốn tạo phản?
- Không sai, Ma giáo thế này đã không còn là Ma giáo năm xưa, ngươi không xứng làm giáo chủ!
Chu Hồng Y trừng mắt quát.
- Hỗn xược!
Long Cốt hét lên giận dữ.
- Một tên đĩ đực, năm đó chỉ là vật chơi mà thôi! Tất nhiên làm sao hiểu được quản lý Ma giáo! Vì tư dục bản thân liền muốn làm gì thì làm? Ngươi phải biết, không giữ được đạo nghĩa tất có lúc diệt vong!
Nhiếp Thanh Thanh cũng trừng mắt nói.
- Tìm chết!
Long Cốt giận quát.
Dứt lời, cánh tay Long Cốt vung lên, hai đạo chưởng lực nhắm thẳng về phía hai người.
- Hồng Y Tỏa!
- Tru Ma Bạt Kiếm Thuật!
Oanh!
Một luồng sóng khí khuếch tán ra bốn phương tám hướng, đệ tử Ma giáo xung quanh lập tức bị chấn bay.
- Ngăn lại?
Long Cốt sửng sốt, nét mặt chất đầy vẻ kinh ngạc.
- Chúng thuộc hạ Chu Hồng Y nghe đây, hôm nay nếu ta mà chết, các ngươi đương trường giải tán, Ma giáo thế này, không vào cũng được, không cần chính đạo tới giết, chính Ma giáo liền sẽ tự tiêu vong! Ma giáo như thế, ở trong đó có ích gì, cứ tiếp tục nán lại, sớm muộn rồi sẽ có một ngày các ngươi bước theo gót ta!
Chu Hồng Y quát.
- Đường chủ!
Chúng đệ tử Ma giáo không khỏi lộ vẻ nôn nóng.
- Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, thực lực các ngươi đề thăng? Ô Hữu Đạo nói, các ngươi chỉ là Nguyên Anh Cảnh tầng tám đỉnh phong, nhưng đây … nhưng đây lại đều có khí tức Nguyên Anh Cảnh viên mãn? Sao nhanh vậy được?
Long Cốt cả kinh kêu lên.
- Thanh nhi, chúng ta đi!
Chu Hồng Y kêu nói.
Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh đang định xông lên trời, Long Cốt lại bất ngờ thả ra hai ma nữ ở trong ngực, xung thiên mà lên.
- Muốn đi? Nằm mơ!
Long Cốt lạnh lùng nói.
Oanh, oanh, oanh!... !
Nhất thời, trên không toàn là quang mang phát ra từ Hồng Y Tỏa và kiếm quang Tru Ma Bạt Kiếm Thuật, đôi bàn tay Long Cốt càng như là phật thủ che trời.
Oanh!
Oanh!
Hai tiếng nổ mạnh, nháy mắt Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh bị cự lực trùng kích lao xuống quảng trường, nện thành hai hố sâu hoắm, máu me khắp người.
- Hừ, Nguyên Anh Cảnh viên mãn thì cũng vẫn chỉ là Nguyên Anh Cảnh, ta đến cả Thái m Quyền Trượng đều không cần cũng làm gỏi được các ngươi như thường!
Long Cốt hung hăng nói.
Xì!
Chu Hồng Y nôn ra một búng máu, nét mặt phẫn hận nhìn Long Cốt.
Nhiếp Thanh Thanh cũng toàn thân vô lực, căm tức nhìn Long Cốt.
Khịt!
Long Cốt khịt khịt mũi.
Đột nhiên, Long Cốt quay sang nhìn Thánh Tử cách đó không xa.
- Con ta, ngươi lấy máu trong cơ thể mình cho Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh? Ngươi dùng máu ngươi giúp bọn hắn đề thăng tu vi?
Long Cốt lạnh lùng nhìn Thánh Tử.
Thánh Tử lập tức bị dọa cho súc người lại, toàn thân phát run, không dám hó he nửa lời.
- Quả nhiên là thế, ngươi lại dám đưa máu cho bọn hắn? Vì sao?
Long Cốt hung ác nói.
- Bọn họ, bọn họ cứu ta, bảo vệ ta!
Thánh tử rụt rè nói.
- Bọn họ cứu ngươi, ngươi liền cho bọn hắn? Bọn họ cứu ngươi là hẳn nên! Ngươi lại đi cầm máu của chính mình giúp bọn hắn đề thăng tu vi? Ngươi đúng là..., được, được, được lắm! Con ta, ngươi thích giúp người quá nhỉ? Vậy thế này đi, ngươi cũng giúp cha ngươi chút, sau này, mỗi cách ba ngày lại truyền máu cho ta một lần! Giúp người ngoài, không bằng giúp chính cha ngươi! Mỗi ba ngày truyền máu một lần! Đều là cho ta!
Long Cốt lạnh giọng nói.
- Mỗi 3 ngày... ?
Thánh Tử run run hỏi lại.
- Long Cốt, ngươi còn có nhân tính hay không! Hắn là con trai ngươi!
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
- Hừ, chuyện của ta, còn chưa tới lượt ngươi nhúng mũi vào! Chu Hồng Y, ngươi còn không giao ra Tử Bất Phàm, ta sẽ bắt đi Nhiếp Thanh Thanh, ha ha ha!
Long Cốt vừa cười vừa nhìn sang Nhiếp Thanh Thanh.
- Không, không!
Chu Hồng Y lập tức hốt hoảng nhào đến trước người Nhiếp Thanh Thanh.
- Ác tặc, dù ta có chết cũng sẽ không để ngươi giành được ta!
Nhiếp Thanh Thanh thần tình dữ tợn nói.
- Nhiếp Thanh Thanh, ngươi muốn trách thì trách Chu Hồng Y, hắn giấu đi Tử Bất Phàm, hắn chọn Tử Bất Phàm, ngươi phải trách hắn chứ! Còn nữa, yên tâm, rất nhanh ta cũng sẽ đưa Tử Bất Phàm vào hậu cung, để nàng làm bạn với ngươi, ha ha ha ha ha!
Long Cốt cười lớn đi tới.
- Muốn làm hại Thanh nhi, ngươi phải bước qua xác ta!
Chu Hồng Y dốc hết toàn lực vung ra Hồng Y Tỏa.
Oanh!
Long Cốt tung quyền đánh nát Hồng Y Tỏa.
Phốc!
Chu Hồng Y bị dư ba đánh văng đi, lần nữa phun ra một búng máu tươi.
- Ma giáo này đều là của ta, ta muốn thế nào thì chính là thế ấy! Thuận ta thì sống chống ta thì chết! Chu Hồng Y, sự kiên nhẫn của ta đối với ngươi đã hết, ngươi thật tưởng rằng ta không thể rời bỏ ngươi được ư? Chết đi!
Long Cốt gằn giọng quát.