Ta còn đang nghĩ xem làm sao để phá được đại trận hộ sơn của các ngươi, không ngờ các ngươi lại đã tự mở ra? Ha ha ha ha!
Tiếng cười to từ đằng xa truyền đến.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, giữa không trung nơi xa, trên một mảnh vô số con dơi chen chúc như là mây đen, Long Cốt ngồi trên bảo tọa, dẫn theo ba đại đường khẩu Ma giáo kéo tới. Ô Hữu Đạo, Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y và đại quân Ma giáo vô cùng vô tận đều được xuất động.
- Ma giáo, Long Cốt?
Chúng nhân biến sắc.
Hoàng Hữu Tiên càng là ho khan dữ dội, hai mắt mở to, đây là nhà dột còn gặp mưa rào? Vốn hắn đã bị trọng thương, đại trận Kim Ô Tông cũng hủy, còn xé phá da mặt với liên minh chính đạo, đúng lúc này, Ma giáo ngươi lại kéo cả ổ đến? Mẹ nó chứ, đây là chuyện con người có thể làm ra được ư?
Giữa lúc tranh chấp ở Kim Ô Tông còn đang diễn ra căng thẳng, Long Cốt dẫn theo quần hùng Ma giáo đi đến!
- Ha ha ha ha ha ha ha! Kim Ô Tông? Ta còn đang nghĩ xem làm sao để phá mở đại trận hộ sơn của các ngươi, các ngươi lại đã chủ động mở ra cho ta? Ha ha ha ha!
Long Cốt cười lớn nói.
- Long Cốt?
Tất cả mọi người đều biến sắc.
- A, đầu ta đau quá, là Long Cốt đến? Mẹ kiếp, sao hắn lại đến vào lúc này?
Vương Khả ôm đầu thống khổ nói.
- Vương Khả, ngươi đừng nói gì cả!
Trương Ly Nhi kéo Vương Khả ra phía sau.
- Ha ha ha, Vương Khả? Ta còn định tìm giết ngươi, ngươi lại muốn trốn đi đâu? À, còn cả tiểu mỹ nhân này nữa? Chậc chậc, lần trước ở Chu Kinh, Vương Khả che chở ngươi, giờ ngươi lại dìu đỡ Vương Khả? Đúng là tình chàng ý thiếp nhỉ, chẳng qua, hôm nay ta tới, tiếc là phải bổng đánh uyên ương. Ha ha ha, Vương Khả tất chết, tiểu mỹ nhân, ngươi theo ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết?
Long Cốt lập tức cười lớn nói.
- Ngươi dám!
Trương Ly Nhi trừng mắt quát.
- Sao ta không dám? Ở trong Thập Vạn Đại Sơn này, có gì mà ta không dám? Đừng mong dựa được vào Hoàng Hữu Tiên, giờ hắn đã hư nhược đến thế rồi, còn định cản ta? À không, hắn đang muốn trốn, ngươi thấy không? Hoàng Hữu Tiên đang lùi bước, hắn đang trốn vào trong đám đông, ngươi thấy không? Ha ha ha ha ha!
Long Cốt bật cười ha hả.
Đám đông quay đầu nhìn lại, quả nhiên, Hoàng Hữu Tiên đang chống đỡ lấy thân thể hư nhược, từ từ đứng lên trong tay Tử Trọng Sơn, lùi bước rút lui ra sau, hắn định chạy trốn?
Vốn là Hoàng Hữu Tiên hoàn toàn có cơ hội trốn chạy, nhưng Long Cốt vừa hô, tất cả mọi người quanh bốn phía lập tức nhìn lại, ai nấy đều lộ vẻ khinh bỉ, đám đệ tử Kim Ô Tông quanh bốn phía Hoàng Hữu Tiên cũng dồn dập lui ra. Để Hoàng Hữu Tiên đứng trơ trọi ở đó, nhất thời không biết phải làm sao.
- Khụ khụ, Long Cốt, ngươi không phải muốn giết Vương Khả ư? Vương Khả ở đây, sao ngươi còn chưa động thủ?
Hoàng Hữu Tiên vừa ho khan vừa nói.
- Động thủ? Đương nhiên phải động thủ chứ, Vương Khả không chết sống, ta đã phong hắn làm Thần Long đường chủ rồi, hắn lại vẫn cứ dám chống đối ta? Vì một nữ nhân mà đi ngỗ nghịch ta? Đúng là chán sống! Nhưng riêng Hoàng Hữu Tiên ngươi, hừ, hai lần không biết vì đâu mà chủ động tập kích ta, ngươi cũng phải chết! Năm đó, ở trước mặt ta ngươi chẳng bằng con chó, giờ lại dám làm nhục ta? Hôm nay bản giáo chủ phải làm ba chuyện, một là giết Vương Khả, hai là giết Hoàng Hữu Tiên, ba là mang theo tiểu mỹ nhân trở về!
Long Cốt gằn giọng nói.
- Ngươi nằm mơ!
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Ta nằm mơ? Ha ha, tiểu mỹ nhân, hôm nay không ai có thể cứu ngươi, nữ nhân ta nhìn trúng, há lại có chuyện chạy thoát được! Hoàng Hữu Tiên đã muốn trốn, nhân tình Vương Khả của ngươi thì sao? Hắn... !
Long Cốt đắc ý nói, đột nhiên, nét mặt chợt cứng đờ.
Vốn tưởng là Vương Khả đang sợ muốn chết, kết quả, Vương Khả lại bất ngờ xiên xiên vẹo vẹo bước tới.
- Đều do cái tên ngu dốt Hoàng Hữu Tiên này, mẹ nó chứ, làm đầu ta đau muốn chết, hại ta không thể không bại lộ, mẹ kiếp, lại đây! Long Cốt, hôm nay không phải ta chết chính là ngươi vong! Đuổi đuổi đuổi, đuổi suốt ngày này tháng khác, ngươi đuổi hồn đấy à! Có giỏi thì chúng ta tìm chỗ nào đó đơn đấu! Đứng đấy kêu gào cái gì? Hả!
Vương Khả khí thế hung hăng quát.
Đám đệ tử chính đạo lẫn Ma giáo đều trợn tròn mắt, mặc dù mọi người từng đọc qua lời lẽ tuyên truyền trên truyền đơn, nhưng mà, không ai từng tận mắt thấy qua. Giờ đây, đối mặt với khí thế từ giáo chủ, Vương Khả lại vẫn dám đứng ra mắng chửi?
- Vương Khả, đầu óc ngươi hồ đồ rồi?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
- Vương Khả không phải đầu óc hồ đồ, hắn đang bảo hộ Trương Ly Nhi! Ngươi không nhìn truyền đơn à?
Một tên đệ tử chính đạo trừng mắt nói.
- Vương huynh đệ cứng đối cứng với giáo chủ Ma giáo, quả nhiên không phải thổi!
- Vì nữ nhân của mình, không chút sợ hãi đối diện cường quyền! Vương huynh đệ quả nhiên là người có đại khí phách!
Trương Chính Đạo:
-... !
Lời lẽ trên truyền đơn đều là chúng ta thổi ra thôi, các ngươi cũng tin?
- Đau đầu quá, đến đi, Long Cốt, ta và Hoàng Hữu Tiên đều ở đây, hai chúng ta cùng lúc động thủ, hôm nay nhất định phải khiến ngươi có đi mà không có về!
Vương Khả ôm đầu kêu nói.
Cơ mặt Hoàng Hữu Tiên ở bên co quắp một cái, ngươi lên cơn muốn đơn đấu Long Cốt, đừng kéo ta vào có được hay không?
Long Cốt thần tình cổ quái nhìn xem Vương Khả.
- Vì bảo vệ Trương Ly Nhi, ngươi còn thật không sợ chết. Được, được, được, ta thành toàn cho các ngươi, ngươi và Hoàng Hữu Tiên đều rất to gan! Nếu các ngươi đã muốn chết, ta thành toàn các ngươi!
Long Cốt trừng mắt đứng dậy.
- Long Cốt, trong đệ tử hai đạo chính ma có huynh đệ của ta, hôm nay ta không hi vọng bọn họ bị thương, nếu ngươi có đảm lượng, ta và Hoàng Hữu Tiên sẽ tìm chỗ nào đó đơn đấu với ngươi, thế nào? Bên kia là địa huyệt linh sơn Kim Ô Tông, giờ chúng ta đi xuống đó! Quyết một trận sinh tử, không chết không thôi!
Vương Khả quát.
- Vương Khả, ngươi đừng có quyết định thay ta. Khụ khụ khụ!
Hoàng Hữu Tiên tức giận, ho khan nói.