Bất Diệt Thần Vương

Chương 786: Kim Ô xuất chiến




Bản thân hắn chính là tông chủ Kim Ô Tông, có chuyện gì, sao cứ nhất định phải dấu diếm ta.

Hắc bạch nhị trưởng lão xông lên Kim Ô Điện trên linh sơn, tựa hồ muốn mở ra trận pháp nào đó.

Oanh!

Đúng lúc này, Kim Ô Điện trên đỉnh linh sơn chợt ầm vang nổ tung, hai đại trưởng lão lập tức bị dư ba khủng bố chấn bay.

A!

Lượng lớn linh thạch nổ văng bốn phía, vô số đệ tử Kim Ô Tông bị liên lụy, không ngừng kêu thảm.

Ông!

Linh sơn chấn động, Kim Ô Điện nổ tung, nhất thời, toàn bộ đại trận hộ sơn Kim Ô Tông ầm vang tiêu tán, hệt như trận pháp bị phá hư vậy.

Đám người Cung Vi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, trận pháp cứ thế bị phá?

- Nhanh, mau tiến vào tìm Vương Khả, không chừng Vương Khả đã bị hại!

Trong đám đông, không biết là ai dẫn đầu hô lên.

- Vương Khả?

Cung Vi sắc mặt hơi biến, tức tốc bổ nhào tới.

- Không được qua đây!

Một tên đệ tử Kim Ô Tông hốt hoảng đứng ra ngăn lại đám đông.

- Cút sang một bên!

Oanh!

Đại quân trên vạn người phẫn nộ tiến thẳng vào, nháy mắt liền đã đánh bay đám đệ tử Kim Ô Tông ngăn trở.

Cả đám cứ thế vội vàng đi tìm kiếm Vương Khả.

Cũng lúc này, trên đỉnh linh sơn, ở nơi trước kia là vị trí Kim Ô Điện, hỏa diễm đột ngột bùng lên ngút trời, tựa như là núi lửa phun trào.

Rống!

Tùy theo một tiếng cự hống chấn thiên, từ trong ngọn lửa, Hoàng Hữu Tiên bị lực xung kích cực mạnh đánh bay đi ra.

Phốc!

Giữa không trung, Hoàng Hữu Tiên phun ra một búng máu tươi, nét mặt kinh hãi, hai tay ôm lấy ngực.

Theo sát sau đó là một đoàn hỏa diễm màu vàng, bên trong ngọn lửa, một cự điểu cao mười trượng xông thẳng lên trời, cự điểu kia chỉ còn mỗi xương trắng và thây khô, vô số hỏa diễm quấn quanh người nó, tựa như một thân lông vũ chính là hỏa diễm, dữ tợn gầm gào xông ra.

Rống!

Hỏa diễm cự điểu lần nữa phát ra một tiếng rống to, ầm vang vọt tới Hoàng Hữu Tiên giữa không trung.

- Sư tôn!

Đám người Tử Trọng Sơn thất kinh kêu lên.

Oanh!

Hoàng Hữu Tiên lại bị lực lượng xung kích khủng bố đánh bay.

Rống!

Hỏa diễm cự điểu phát ra tiếng rống dữ tợn, gầm gào tiếp tục va chạm với Hoàng Hữu Tiên.

Lúc này, tất cả mọi người đều sợ đến ngây dại.

- Đây là, đây là chuyện gì? Thứ này là cái gì?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Tuyệt thế ma đầu đang bị Kim Ô Tông trấn áp? Long Ô?

Tròng mắt Cung Vi đột nhiên co rụt lại, thảng thốt kêu lên.

- Cái gì?

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn Cung Vi.

- Nhưng mà, hỏa diễm cự điểu này nhìn có vẻ chỉ còn mỗi thây khô và xương trắng, đây là … đây là chuyện gì?

Cung Vi kinh ngạc nói.

- Vương Khả, mau nhìn, là Vương Khả!

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới thấy rõ, Vương Khả đang đứng trên đỉnh đầu hỏa diễm cự điểu!

- Kim Ô? Ngươi quá gắng sức, ha ha ha ha! Đánh chết hắn cho ta, Hoàng Hữu Tiên, không phải ngươi muốn giết ta ư? Đến đây, ha ha ha!

Vương Khả cười to nói.

Rống!

Hỏa diễm cự điểu lại rống to một tiếng, tiếp tục giết tới.

- Khốn nạn!

Hoàng Hữu Tiên tức đến nổ phổi.

Ầm ầm!

Trên không trung Kim Ô Tông, từng tiếng rền vang ngập trời, hỏa diễm cự điểu đại chiến Hoàng Hữu Tiên.

Lúc này, tất cả mọi người bên dưới đều nhìn đến ngây dại.

- Không phải nói Kim Ô Tông bắt nhốt Vương Khả, có thể sẽ giết hắn bất cứ lúc nào ư?

- Tên Hoàng Hữu Tiên nghe nói đã là Nguyên Thần Cảnh? Sao lại bị Vương Khả... !

- Đây... đến cùng là chuyện gì?

...

...

...

Rất nhiều người không cách nào hiểu được cảnh tượng trước mắt, rốt cục là chỗ nào có vấn đề? Vương Khả không phải đang bị đe dọa tính mạng? Sao lúc chúng ta thấy Vương Khả, hắn lại đang đang không chút kiêng dè đại náo Kim Ô Tông?

- Nhanh, ngăn lại Vương Khả!

Tử Trọng Sơn hét lớn.

Tử Trọng Sơn xông lên không trung, định đi trợ giúp Hoàng Hữu Tiên.

- Một trái bàn đào ba ngàn năm!

Chợt có tiếng quát lớn vang lên.

Oanh!

Một kiếm từ Trương Ly Nhi bất ngờ chấn lui Tử Trọng Sơn.

- Trương Ly Nhi, ngươi làm gì?

Tử Trọng Sơn trừng mắt cả kinh kêu nói.

- Ta bảo các ngươi dừng tay!

Trương Ly Nhi quát.

Trương Thần Hư cũng vội bay đến bên cạnh nàng.

- Trương Ly Nhi, ngươi muốn phản bội Kim Ô Tông?

Tử Trọng Sơn quát.

- Không phải ta phản bội Kim Ô Tông, là Hoàng Hữu Tiên, hắn vì nịnh nọt người khác, cố ý muốn giết Vương Khả, các ngươi cũng là đồng lõa! Ta sẽ nói cho cha ta biết, để cha ta trừng phạt đám người các ngươi! Các ngươi quá đáng, Vương Khả trêu chọc gì các ngươi? Cớ sao lại cứ muốn giết Vương Khả!

Trương Ly Nhi quát.

- Ngươi!

Sắc mặt bọn Tử Trọng Sơn chợt biến.

Giọng Trương Ly Nhi lại rất lớn, đám người Cung Vi ở nơi xa đều nghe thấy được.

- Trương Ly Nhi, ngươi nói là thật?

Cung Vi trừng mắt cả giận nói.

- Không sai, cả đám bọn hắn muốn giết Vương Khả, bọn hắn điên rồi, vì nịnh nọt tên khốn kiếp kia, cố ý nghe lệnh Hoàng Hữu Tiên, ý đồ thích sát Vương Khả! Nếu không phải Vương Khả là Chuyển Thế Linh Đồng, dẫn động ra toàn bộ lực lượng trong thi thể Kim Ô này, vừa rồi không chừng đã chết ở trong tay Hoàng Hữu Tiên!

Trương Ly Nhi kêu nói.

- Kim Ô Tông quả nhiên chẳng phải thứ tốt đẹp gì!

- Bảo hộ Vương huynh đệ!

- Hừ, Hoàng Hữu Tiên vì nịnh nọt người khác, ý đồ muốn giết Vương Khả? Giờ bị báo ứng, đáng đời!

- Không ai được đi giúp Hoàng Hữu Tiên? Ngăn lại cho ta!

- Không sai, ngăn lại Tử Trọng Sơn, Điền Chân, cả hắc bạch nhị trưởng lão kia nữa!

Quần tình kích động, đám cường giả Cung Vi, Giới Sắc lập tức lao vút lên ngăn lại mấy tên Nguyên Anh Cảnh Kim Ô Tông.

- Trương Ly Nhi, ngươi rốt cục có phải đệ tử Kim Ô Tông không?

Điền Chân gấp gáp nói.

- Phi! Lão nương là đệ tử Kim Ô Tông, nhưng không phải chó săn như đám hỗn đản các ngươi! Kim Ô Tông mất đi đám hỗn đản các ngươi thì vẫn là Kim Ô Tông! Ngược lại, các ngươi mất Kim Ô Tông thì chỉ là bọn tay sai. Tất cả đệ tử Kim Ô Tông nghe lệnh, không được nhúng tay đại chiến trên không trung, mọi người đợi hết dưới này cho ta!

Trương Ly Nhi quát.

Vô số đệ tử Kim Ô Tông ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.