Bất Diệt Thần Vương

Chương 785: Kim Ô xuất chiến




Cung Vi giương mắt nhìn đại trận hộ sơn Kim Ô Tông đang được bóc mở, thần sắc không giấu được vẻ tức giận.

Bốn phía, đệ tử các đại tiên môn tụ tới càng lúc càng nhiều, chuyển mắt đã có trên vạn người!

Cung Vi làm sao cũng không ngờ được, ngày đó chỉ là tùy tiện bàn bạc một cái, để Trương Chính Đạo phụ trách đi hỏi dò xem thái độ các tiên môn, nhưng mà, chẳng ai ngờ lại đến nhiều người như thế!

Bốn phía còn có thuộc hạ Vương Khả kéo lên biểu ngữ, câu nào câu ấy đều đủ để giết người, bức ép đòi Kim Ô Tông lăn ra Thập Vạn Đại Sơn.

Đương nhiên, Cung Vi tuy cảm thấy có chút không ổn, song, đệ tử các đại tiên môn đều lên tiếng, hắn đành chỉ có thể làm như không thấy.

- Hoàng Hữu Tiên! Ngươi là tông chủ đời trước của Kim Ô Tông, dựa vào cái gì mà bắt điện chủ Nam Lang Điện Thiên Lang Tông chúng ta, ngươi tưởng Thiên Lang Tông chúng ta dễ bắt nạt phải không?

Cung Vi quát.

- Đúng vậy, Kim Ô Tông ghê quá nhỉ? Ở ngoài Thập Vạn Đại Sơn, tông môn chúng ta cũng có phía chỗ dựa, mau thả Vương Khả!

Một tông chủ tiên môn mắng nói.

- Không lẽ Vương huynh đệ chết rồi?

- Kim Ô Tông táng tâm bệnh cuồng!

- Nếu Kim Ô Tông thật dám giết Vương Khả, sau này chỉ cần là đệ tử Kim Ô Tông, ta gặp tên nào đánh tên đó!

- Cả ta nữa!

Bốn phía rộ lên từng mảnh tiếng huyên náo.

Sắc mặt Cung Vi càng lúc càng khó coi, mình đã đứng ở đây suốt mấy ngày, Kim Ô Tông lại vẫn chẳng hề nể mặt?

- Tông chủ, đừng chờ nữa, chờ nữa khả năng điện chủ Nam Lang Điện sẽ chết mất!

Một tên đệ tử Thiên Lang Tông gấp gáp nói.

- Phá trận ư?

Thần sắc Cung Vi không giấu được vẻ phức tạp.

Cùng là lãnh tụ tông môn chính đạo, giờ phải triệt để xé phá da mặt ư?

- Phá trận!

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

- Phá trận!

Tất cả đệ tử Thiên Lang Tông đồng thanh gầm lên.

- Phá trận!

Đệ tử các đại tiên môn quanh bốn phía cũng dồn dập hưởng ứng.

Trong mắt Cung Vi dần dần hiện rõ nét kiên định.

- Phá trận đi!

Trong bóng tối, một thanh âm bất ngờ truyền đến.

Cung Vi khẽ nhíu mày, đảo mắt quanh bốn phía tìm người. Lại chỉ thấy trong đám đông, một người áo đen hướng về phía Cung Vi gật đầu. Trong tay người áo đen cầm lấy Đại La Kim Bát?

- Tướng công?

Tròng mắt Cung Vi bất ngờ sáng lên.

Người áo đen không lộ diện, nhưng thái độ rõ ràng là ủng hộ Cung Vi.

- Được rồi, phá trận, tất cả mọi người cùng theo ta động thủ!

Cung Vi quát.

- Động thủ!

Hơn vạn người đồng thanh hét lớn.

Tiếng rống rung trời, khiến đệ tử Kim Ô Tông canh chừng không khỏi lo lắng.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nhanh, nhanh đi thông báo tông chủ!

- Tông chủ không thấy!

- Thế chư vị trưởng lão đâu?

- Chư vị trưởng lão cũng không thấy!

- Vậy phải làm sao? Bọn họ sắp phá trận đến nơi rồi!

...

...

...

Ngay khi chúng đệ tử Kim Ô Tông đang sốt ruột, bên ngoài sơn môn, đám người Cung Vi đồng loạt ra tay.

- Một, hai, ba, phá!

Gần như tất cả mọi người đồng thời rống to một tiếng.

- Tru Ma Bạt Kiếm Thuật!

- Đại Uy Thiên Long! Đại La Kim Bát!

- Thiên Lang Thần Quyền!

- Tương Thốn Nhất Kích!

...

...

...

Oanh!

Hơn một vạn người đồng thời trùng kích lên Kim Ô Tông đại trận.

Chỉ thấy, dưới xung kích đó, đại trận Kim Ô Tông không ngừng chấn rung mãnh liệt.

- Sắp phá!

Vô số đệ tử Kim Ô Tông thất kinh kêu lên.

Nhưng mà, đại trận chỉ không ngừng rung động mãnh liệt, nhìn như sắp phá, song thực tế là vẫn chưa phá mở! Đại trận hộ sơn của Kim Ô Tông có thể ngăn đỡ được xung kích từ Ma giáo, há lại dễ dàng bị phá mở vậy được?

Cung Vi biến sắc. Đang định để mọi người tiếp tục công kích.

Chỉ thấy, Kim Ô Tông ngay trước mặt đột nhiên phát sinh địa chấn.

Ầm ầm!

Tựa như trọn cả mặt đất đều đang run rẩy.

- Làm sao, xảy ra chuyện gì?

Cung Vi kinh ngạc nói.

- Động đất?

Mộ Dung Lục Quang cũng thốt lên kinh ngạc.

- Chấn động hình như truyền từ linh sơn phía đằng xa, linh sơn kia đang rung lên?

Giới Sắc hòa thượng kinh ngạc nói.

...

...

...

Rất nhiều người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Đệ tử Kim Ô Tông cũng ngơ ngác nhìn về hướng linh sơn.

- Xảy ra chuyện gì?

Vô số đệ tử Kim Ô Tông thảng thốt nghi hoặc.

Hô!

Chỉ thấy, Tử Trọng Sơn, Điền Chân, hắc bạch nhị trưởng lão đằng không bay lên, kinh hãi nhìn về phía linh sơn đang rung động.

- Là tuyệt thế ma đầu bị trấn áp dưới linh sơn? Sư tôn nói một mình xuống dưới đối mặt ma đầu? Chẳng lẽ là đang đại chiến với ma đầu kia?

Tử Trọng Sơn cả kinh nói.

- Không thể nào, không hợp lý, tuyệt thế ma đầu chẳng phải sớm đã... !

Điền Chân kinh ngạc nói.

Nhưng nói đến một nửa, Điền Chân tự biết lỡ lời, lập tức ngậm miệng.

- Hắc bạch nhị trưởng lão, các ngươi phụ trách kết giới, mau mở nó ra, ta muốn đi xuống giúp sư tôn đối phó tuyệt thế ma đầu!

Tử Trọng Sơn nhìn sang hắc bạch nhị trưởng lão nói.

Sắc mặt hắc bạch nhị trưởng lão không khỏi khó coi.

- Đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh lên!

Tử Trọng Sơn trừng mắt quát.

- Tông chủ, khả năng không phải tuyệt thế ma đầu kia!

Bạch trưởng lão nói ra.

- Sao lại không phải? Động tĩnh lớn vậy còn không nghe được à?

Tử Trọng Sơn trừng mắt nói.

- Nhưng mà, nhưng mà... !

Bạch trưởng lão gấp, lại không biết nên giải thích thế nào.

Rống!

Một tiếng rống to truyền ra từ dưới lòng đất.

- Mở ra đại trận trấn áp linh sơn, nhanh, tiểu Hắc, tiểu Bạch, nhanh lên, mở ra đại trận trấp áp dưới đáy linh sơn!

Từ dưới lòng đất truyền ra tiếng rống khẩn thiết của Hoàng Hữu Tiên.

- Đại trận trấn áp linh sơn cái gì? Không phải dưới kia một mực trấn áp tuyệt thế ma đầu ư? Sao lại còn có đại trận?

Tử Trọng Sơn nhìn sang hắc bạch nhị trưởng lão hỏi.

- Tông chủ, ngươi đừng ngắt lời, quay đầu sư tôn sẽ giải thích với ngươi!

Hắc trưởng lão nôn nóng nói.

- Đánh rắm, các ngươi nhất định là có chuyện gì đó gạt ta? Nói, đến cùng là chuyện gì? Đây rốt cục là chuyện gì?

Tử Trọng Sơn trầm giọng nói.

- Tông chủ, ngươi đừng ngắt lời, nghe lệnh từ sư tôn là được rồi!

Điền Chân kéo lại Tử Trọng Sơn.

- Các ngươi đến cùng đang làm gì?

Trên mặt Tử Trọng Sơn chất đầy vẻ nghi hoặc.