Tử Bất Phàm hít sâu một hơi nói.
- May mà có Vương Khả!
Thánh Tử cười khổ nói.
- Ai!
Cả đám đều khẽ thở dài.
- Thánh Tử, ngươi muốn theo chúng ta đến Thần Long Đảo có phải là có lời gì muốn nói với chúng ta?
Chu Hồng Y hiếu kỳ hỏi.
- Đúng vậy, đương thời ta không dám nói, chính là sợ cha ta..., ta nghe được, lông thú trên người Vương Khả thật ra chính là Trương Ly Nhi!
Thánh Tử hư nhược nói.
- Cái gì?
Cả ba người đều sửng sốt.
Thánh Tử kể toàn bộ những gì nghe được lúc trước lại một lần.
- Ý ngươi là, lúc ấy bọn họ muốn giết Vương Khả, Vương Khả vì yểm hộ ngươi, tự nguyện đi cùng bọn hắn?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
- Ừ!
Thánh Tử gật gật đầu.
Ba người ngơ ngác nhìn nhau.
- Kim Ô Tông quá đáng!
Nhiếp Thanh Thanh trừng mắt giận mắng.
- Thế giờ phải làm sao? Vương Khả hẳn đã bị bọn họ đưa về Kim Ô Tông, chúng ta dù muốn cứu cũng hết cách, chúng ta là ma!
Chu Hồng Y buồn bực nói.
- Ma? Chính đạo? Đúng nhỉ, Vương Khả đã rơi vào tay chính đạo, vậy hẳn nên do chính đạo đi cứu mới đúng!
Tròng mắt Nhiếp Thanh Thanh chợt sáng lên.
- Ngươi có ý gì?
Chu Hồng Y khó hiểu nói.
- Ta viết thư cho Thiên Lang Tông, Vương Khả chính là điện chủ Nam Lang Điện Thiên Lang Tông, ta không tin, chính đạo lại không có người cứu hắn!
Nhiếp Thanh Thanh trầm giọng nói.
…
Phật Đầu Tự!
Bất Giới hòa thượng cầm một phần truyền đơn, tròn mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo.
- Trương Chính Đạo, những gì viết trên truyền đơn này là thật? Sao ta nhìn thế nào cũng đều thấy quỷ dị?
Bất Giới hòa thượng mờ mịt nói.
- Đương nhiên là thật, Nhiếp Diệt Tuyệt, không, Nhiếp Thanh Thanh viết thư, để công ty Thần Vương đưa cho Mộ Dung Lục Quang và Cung Vi, Cung Vi vừa xuất quan, nghe được là Vương Khả bị Kim Ô Tông bắt, lập tức kêu hét muốn đi cứu người! Lúc ấy ta cũng ở hiện trường, đến sau Mộ Dung Lục Quang gợi ý, hay là gọi thêm các tiên môn hảo hữu với Vương Khả để cùng tới Kim Ô Tông đòi người. Chiêu này ta quả thực không nghĩ ra được, Mộ Dung Lục Quang đúng là cao thủ chơi trò âm mưu, chậc chậc! Lúc ấy chúng ta thảo luận một phen, vừa khéo công ty Thần Vương có bộ phận in ấn, lần trước cũng từng giúp ngươi in ấn tờ rơi đấy. Lần này ta thông báo để công ty Thần Vương in ra nhóm truyền đơn, sau đó đám Kim Đan Cảnh chúng ta tán rải truyền đơn tới các đại tiên môn, mới vừa phát xong, mệt chết ta, ta uống ngụm nước cái đã!
Trương Chính Đạo vừa uống vừa nói.
- Nhưng mà, trên truyền đơn ngươi viết cái gì vậy? Kim Ô Tông phát rồ mất trí, cầm tù anh hùng chính đạo?
Bất Giới hòa thượng sửng sốt hỏi nói.
- Công ty Thần Vương còn có bộ phận chuyên phụ trách làm tuyên truyền! Vương Khả để bọn hắn chuyên viết tin giật gân định hướng dư luận, ngươi xem, thế đã tính là gì?
Trương Chính Đạo lại cầm ra một đống truyền đơn khác.
- Chấn kinh! Điện chủ Nam Lang Điện Vương Khả đại chiến giáo chủ Ma giáo!
- Cự bá chính đạo đại chiến giáo chủ Ma giáo bị thương, lọt vào Kim Ô Tông ám toán!
- Chúng ta không thể để anh hùng đổ máu chảy mồ hôi lại còn phải rơi lệ ….
- Anh hùng sa cơ, vì thủ hộ nữ nhân của mình mà quyết chiến ma giáo! Lại bị tên bắn lén sau lưng?
- Là đạo đức tiêu vong hay là nhân tính vặn vẹo, cái gì có thể cứu vớt ngươi đây, phản đồ chính đạo!
- Anh hùng chính đạo sắp bị gian nhân giết chết, chính đạo hướng đi hắc ám, Ma giáo nhờ đó đại hưng!
Bất Giới hòa thượng nhìn từng tờ truyền đơn trước mặt, tròng mắt trợn tròn.
- Viết bậy bạ gì đấy? Kim Ô Tông sao lại thành nơi chứa chấp tội ác tày trời?
Bất Giới hòa thượng kinh ngạc nói.
- Kim Ô Tông bắt Vương Khả, muốn giết Vương Khả a! Viết thế đã tính là gì? Vậy là khắc chế lắm rồi, đám thủ hạ kia của Vương Khả cái gì cũng dám viết, còn là bị chúng ta nhấn xuống không phát! Bằng không, những lời kia mà ra, toàn chính đạo đều tạc nồi!
Trương Chính Đạo nói.
Bất Giới hòa thượng nhìn đống truyền đơn, thần tình cổ quái nói:
- Chậc chậc, lần này thanh danh Hoàng Hữu Tiên, Kim Ô Tông cũng bị bôi xấu?
- Không phải, hiện tại, lấy Thiên Lang Tông Cung Vi làm đầu, một đám đệ tử chính đạo đang lên đường biểu tình ngoài cửa sơn môn Kim Ô Tông!
Trương Chính Đạo nói ra.
- Biểu tình ngoài sơn môn?
Bất Giới hòa thượng thất thanh nói.
- Ta cũng không biết vì sao Vương Khả lại có thể có được lực hiệu triệu lớn đến vậy, trừ Độ Huyết Tự là vẫn còn thờ ơ ra, các đại tiên môn đều phái đại biểu góp mặt, thậm chí còn có mấy vị tông chủ tiên môn đích thân tham dự, bức cung Kim Ô Tông, để bọn hắn thả người!
Trương Chính Đạo nói.
- Trương Chính Đạo, ngươi có vẻ chẳng hề có chút nào lo lắng cho an nguy của Vương Khả?
Bất Giới hòa thượng hiếu kỳ nói.
- Ta lo lắng? Vương Khả mặt dày như vậy, hắn ở Ma giáo đều có thể bình yên vô sự đi ra, rơi vào trong tay chính đạo thì sẽ xảy ra chuyện gì được?
Trương Chính Đạo lập tức lắc đầu nói.
- Nhưng mà, vạn nhất? Ta thấy tên Hoàng Hữu Tiên có vẻ quyết phải nắm xuống Vương Khả cho bằng được! Vương Khả lại không có thứ gì để tự vệ cả.
Bất Giới hòa thượng thần sắc cổ quái nói.
- Chậc, ngươi nói cũng đúng, à phải rồi, Định Quang Kính, Thần Vương Ấn của Vương Khả đều ở trong tay ngươi?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Ở đây, Vương Khả nhờ ta bảo quản giúp!
Bất Giới hòa thượng gật đầu xác nhận
- Vừa khéo, để chúng ta nghĩ cách đưa chúng cho Vương Khả, để hắn có thứ phòng thân!
Trương Chính Đạo suy nghĩ một lát rồi nói.
- Chẳng phải ngươi nói đệ tử các đại tiên môn kéo đến biểu tình ngoài cửa sơn môn mà vẫn không thể vào được Kim Ô Tông, ngươi lại có thể đưa Định Quang Kính đến trong tay Vương Khả?
Bất Giới hòa thượng vẻ mặt không tin nói.
- Đừng lo, trong Kim Ô Tông có người mình!
Trương Chính Đạo vỗ ngực bảo đảm nói.
- Ngươi đùa ta chắc? Trong Kim Ô Tông có người mình? Đừng nói là Trương Ly Nhi đấy chứ? Nhưng giờ chẳng phải nàng đã biến thành lông thú? Theo như hiểu biết của ta đối với Dao Trì Thần Công, trong thời gian ngắn nàng không cách nào biến trở lại được!
Bất Giới hòa thượng thần sắc cổ quái nói.