Mặc dù tính tình Trương Ly Nhi hơi nóng nảy một chút, nhưng nàng không ngốc, nếu Vương Khả không nói như vậy, căn bản không có cớ cự tuyệt Long Cốt.
- Người phụ nữ của ngươi?
Long Cốt âm trầm nói.
- Không sai, giáo chủ, ta kính trọng ngươi là giáo chủ Ma Giáo! Ngươi yêu thích mỹ nữ, ta không phản đối! Nhưng xin đừng đánh chủ ý lên người phụ nữ của ta! Người phụ nữ của ta, ai cũng đừng nghĩ động vào!
Vương Khả hít sâu trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha, ha ha ha, Vương Khả, ta vẫn cho rằng ngươi tham sống sợ chết, không nghĩ ra ngươi còn có một mặt như vậy? Anh hùng cứu mỹ nhân sao? Ha ha ha, hôm nay ta cứ muốn nàng thì sao?
Long Cốt lạnh lẽo nói.
- Ta sẽ không buông tay người phụ nữ của ta! Trừ phi, ngươi một chưởng đánh chết ta! Dẫm qua thi thể của ta! Bằng không, ta sẽ liều mạng với ngươi! Vận dụng tất cả lực lượng của ta, không chết không thôi cùng ngươi!
Vương Khả hung hãn nói.
Đến đây, lấy ra toàn bộ lực lượng! Một chưởng đánh chết ta đi! Xem Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm của ta là vật trang trí sao? Hừ, không phải chỉ là bại lộ thôi sao? Một khi Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm bại lộ, ta sẽ lập tức đi tìm sư tôn ta, từ bỏ cơ nghiệp bên này Thập Vạn Đại Sơn! Đến đây, nếu ngươi muốn chết thì đến đánh chết ta này!
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Long Cốt.
Giờ khắc này khí phách thấy chết không sờn, thật sự khiến tất cả mọi người nhìn đến ngây ngốc.
Trương Chính Đạo, Bất Giới Hòa Thượng, Xà Vương hiểu rõ Vương Khả nhất, nhưng làm sao cũng không hiểu được, tại sao bỗng nhiên Vương Khả trở nên cứng rắn như thế? Quái lạ? Người chúng ta thấy là Vương Khả giả sao?
Trương Ly Nhi được Vương Khả bảo vệ sau lưng, trong lòng cũng run lên, lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn vì ta, không để ý sinh tử? Chẳng lẽ Vương Khả một mực thầm mến ta? Mạc Tam Sơn không có bịa đặt?
Trong một cái đại điện nơi xa, Hoàng Hữu Tiên xoa xoa thái dương. Mẹ nó, vì sao? Tại sao bỗng nhiên Vương Khả ngươi lại biểu hiện cứng rắn như thế làm gì? Ngươi đồng ý đi, ngươi đồng ý là chúng ta có thể ra mặt! Mẹ nó, làm sao bây giờ? Đại công tử, dường như mũ xanh của ngươi sắp bị hàn chết ở trên đầu rồi.
- Vương Khả, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Long Cốt trừng mắt tức giận nói.
- Đến đây, ngươi không một chưởng đánh chết ta, ngươi là cháu của ta!
Vương Khả trợn mắt quát mắng.
Tất cả mọi người:
-...
Chẳng ai ngờ rằng, thái độ Vương Khả lại cứng rắn đến trình độ này, ngươi như này là triệt để xé rách da mặt với Long Cốt? Vì một người phụ nữ?
Làm sao Long Cốt có thể nghĩ đến, bỗng nhiên giọng điệu Vương Khả trở nên cứng rắn như thế? Chuyện này không đúng!
- Vương Khả, ngươi cần phải hiểu rõ, kết cục của ngươi khi đắc tội ta!
Long Cốt lộ vẻ dữ tợn nói.
- Kết quả? Hừ, Long Cốt, ta đã sớm nhận nhịn ngươi đủ rồi, làm giáo chủ ghê gớm lắm sao? Làm giáo chủ là có thể muốn làm gì thì làm à? Có thể đoạt phụ nữ của thuộc hạ sao? Phi! Hôm nay ta có chết, cũng sẽ không để ngươi được như ý, lão ma đầu, lão biến thái, có gan ngươi đánh chết ta đi?
Vương Khả hung hãn nói.
Mọi người ở xung quanh đều sợ ngây người. Vì cái gì mà Vương Khả trở nên kiên cường như thế? Trương Ly Nhi là phụ nữ của ngươi sao? Vậy mà liều mạng cãi vã với Long Cốt?
Trương Ly Nhi bị thương, giờ phút này ánh mắt nhìn Vương Khả cũng sợ ngây người, chẳng lẽ Vương Khả thật sự thầm mến ta?
Hoàng Hữu Tiên ở nơi xa không nhìn nổi.
- Mẹ nó, tên Vương Khả này có bệnh à! Không phải ngươi không chận nhận Trương Ly Nhi sao? Hiện tại tỏ thái độ này làm gì? Trương Ly Nhi vì theo đuổi ngươi, muốn cầm một trăm vạn cân linh thạch cho ngươi, nàng còn cảm thấy chưa đủ, còn muốn tiếp xoay tiền theo đuổi ngươi! Vốn đã đủ điên rồi, bây giờ ngươi lại bảo vệ nàng như vậy, mẹ nó, làm sao kéo nàng quay đầu lại đây? Đại công tử sẽ không oán trách ta chết chứ? Mẹ nó!
Hoàng Hữu Tiên tức giận nói.
- Sư tôn? Nếu không lại chờ? Chờ Long Cốt giết Vương Khả?
Tử Trọng Sơn hỏi.
- Chờ cái rắm à, Long Cốt có giết Vương Khả hay không ta không biết. Ta chỉ biết, nếu chờ thêm nữa, trái tim Trương Ly Nhi sẽ hoàn toàn rơi vào tay giặc, không được, không thể để cho bọn họ diễn tiếp! Ta ra mặt trước, đợi chút nữa các ngươi dựa theo lời ta nói đi làm!
Hoàng Hữu Tiên trợn mắt nói.
- Vâng!
Đám người Tử Trọng Sơn nghe tiếng trả lời.
Thời điểm nói chuyện, Hoàng Hữu Tiên bước ra một bước, bay thẳng đến Phật Đầu Tự.
Bên trong Phật Đầu Tự.
Long Cốt dữ tợn nhìn về phía Vương Khả:
- Được, ngươi đã tự tìm chết, vậy cũng đừng trách ta!
Long Cốt muốn ra tay, tất cả mọi người lộ vẻ lo lắng, bao gồm cả Trương Ly Nhi, thực lực Vương Khả còn không mạnh bằng ta, lần này chết chắc rồi!
Vương Khả nuốt một ngụm nước bọt, chẳng những không có e ngại, còn dậm chân tiến lên một bước.
- Đến đi, đánh vào đầu ta này, ngươi mà không một chưởng đánh chết ta, ngươi là cháu của ta, đến đây, cháu ngoan, đánh đi! Dùng toàn bộ lực lượng của ngươi mà đánh!
Vương Khả nhìn về phía Long Cốt quát.
Long Cốt ở dưới khí thế của Vương Khả, không tự chủ lùi về sau một bước.
- Ngươi, ngươi điên rồi?
Long Cốt kinh ngạc nói.
- Điên cái rắm, ta so với lúc nào cũng đều tỉnh táo hơn, Long Cốt, muốn giết ta thì nhanh lên chút, lề mề chậm chạp tính là thứ gì, ngươi so với Ma Tôn còn kém xa! Một chút dứt khoát cũng không có, lề mà lề mề, không biết ngươi muốn làm gì! Làm giáo chủ, không có chút bộ dạng giáo chủ nào, suốt ngày chỉ biết trầm mê nữ sắc! Người như ngươi làm giáo chủ, chính là sỉ nhục của Thái m Ma Giáo! Ta xem thường nhất là người như ngươi, giành phụ nữ của thuộc hạ? Ngươi chưa từng thấy phụ nữ sao? Lề mề chậm chạp, phẩm hạnh không ra gì, không có chút khí tiết nào, ta rất tò mò, tại sao ngươi lại lên làm giáo chủ được, người như ngươi cũng xứng sao? Phi!
Vương Khả trợn mắt quát mắng.
Vương Khả muốn đả kích Long Cốt, để hắn xuất ra một đòn toàn lực, kích thích Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm của bản thân phản kích, sử dụng công kích mãnh liệt nhất!
Vương Khả không ngừng chửi Long Cốt, tất cả mọi người ở xung quanh đều sợ ngây người. Nhất định Vương Khả chúng ta thấy là giả!