Long Cốt lộ ra vẻ tự tin cười nói.
- Đánh rắm, ngươi tính là thứ gì? Hừ, ngươi cũng dám có ý đồ với ta? Tự tìm cái chết, xem Ly Hỏa Kiếm của ta!
Trương Ly Nhi trợn mắt, chém ra một kiếm.
Tính tình Trương Ly Nhi vốn nóng nảy, mẹ kiếp, ngươi cũng muốn chiếm lấy ta? Nằm mơ! Lão nương còn chưa bị làm nhục như thế.
- Hả? Còn rất cay độc? Ta thích, ha ha ha!
Long Cốt vui vẻ đánh ra một chưởng.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, trường kiếm trong tay Trương Ly Nhi đụng vào lòng bàn tay Long Cốt, hỏa diễm cuồn cuộn, hóa thành một con Hỏa Phượng Hoàng đánh lên bàn tay Long Cốt.
- Ầm ầm!
Hỏa diễm tàn phá bừa bãi, bàn tay Long Cốt giống như có một mặt tường vô địch, gắt gao chống đỡ chuôi Ly Hỏa Kiếm này.
Long Cốt không hổ là Nguyên Thần cảnh, dưới thực lực mạnh mẽ áp chế, vậy mà không để một tia lực lượng phá hoại tràn ra xung quanh, vừa ngăn trở Ly Hỏa Kiếm vừa ngưng tụ hỏa diễm kiếm lực lại, tạo thành một quả cầu sáng chói, tựa như lòng bàn tay hắn nắm một cái mặt trời cỡ nhỏ, sáng chói loá mắt.
- Khốn kiếp, Nguyên Thần cảnh ghê gớm lắm sao? Ta còn chưa đạt được Nam Minh Ly Hỏa chân chính, bằng không, sao lại để ngươi ra oai, phá cho ta!
Trương Ly Nhi quát.
Sau một tiếng quát, toàn bộ lực lượng tràn vào bên trong Ly Hỏa Kiếm, giống như muốn đánh vỡ bàn tay Long Cốt ra vậy.
- Tiểu mỹ nhân, uy lực này của ngươi đã đến Nguyên Anh cảnh thất bát trọng, đáng tiếc Nguyên Anh cảnh cuối cùng cũng chỉ là Nguyên Anh cảnh, há có thể so sánh với Nguyên Thần cảnh? Thế nhưng không quan sao, về sau ta sẽ cẩn thận dạy bảo ngươi, giúp ngươi tăng lên, ha ha ha ha ha!
Long Cốt đắc ý cười to nói.
Trán Trương Ly Nhi toát ra vô số mồ hôi, khí tức của bản thân ép đám người Vương Khả không thể tới gần.
Mà Hoàng Hữu Tiên, Tử Trọng Sơn ở trong một cái đại điện xa xa, cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào đây.
Phía sau Hoàng Hữu Tiên có bốn người đang đứng, Tử Trọng Sơn, Điền Chân và hai vị trưởng lão Nguyên Anh cảnh Kim Ô Tông, giờ phút này đều lấy Hoàng Hữu Tiên như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Sư tôn, cần động thủ không?
Tử Trọng Sơn cau mày nói.
- Cứ chờ một lúc nữa! Long Cốt xuất hiện, vừa vặn giúp chúng ta khuyên nhủ Trương Ly Nhi!
Hoàng Hữu Tiên lộ ra vẻ hưng phấn.
- Khuyên?
Tử Trọng Sơn cau mày nói.
- Không sai, Vương Khả ở trước mặt Long Cốt, không dám làm cái gì, mặc cho Long Cốt mạnh mẽ bắt lấy Trương Ly Nhi, như vậy không phải lộ ra sự vô năng và nhu nhược của Vương Khả sao? Ta muốn Trương Ly Nhi nhìn thấy Vương Khả vô năng, ta muốn Trương Ly Nhi triệt để thất vọng với Vương Khả, triệt để hết hy vọng!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- À?
Ánh mắt đám người sáng lên.
- Chờ...., không nên gấp, đây là chuyện tốt!
Hoàng Hữu Tiên lộ ra một cỗ đắc ý.
Nơi xa, Trương Ly Nhi đã dùng hết toàn bộ lực lượng, cũng không làm gì được Long Cốt, quả nhiên trong mắt lóe lên một cỗ tuyệt vọng.
- Ta vừa mới bước vào Nguyên Anh cảnh, còn chưa đạt được Nam Minh Ly Hỏa, không, tùy tiện lấy được một loại hỏa chủng đặc thù, ta cũng sẽ không chật vật như vậy, Long Cốt. Nếu như ta lấy được hỏa chủng đặc thù, nhất định ngươi sẽ ăn đủ!
Trương Ly Nhi quát.
- Tiểu mỹ nhân, như này là được rồi! Ha ha ha ha, mở!
Long Cốt cười lớn, bỗng nhiên hơi dùng lực.
- Oanh!
- Phốc!
Trương Ly Nhi phun ra một ngụm máu tươi, rút lui quay về, trong nháy mắt tất cả hỏa diễm trong lòng bàn tay Long Cốt bị hắn bóp tắt.
- Bạch bạch bạch bạch!
Trương Ly Nhi vừa nôn ra máu vừa lùi về phía sau mấy bước, lập tức té ngã vào trong ngực Vương Khả.
Vương Khả ôm Trương Ly Nhi:
-...
- Khụ khụ khụ!
Trương Ly Nhi ở trong ngực Vương Khả, lập tức ho khan một trận, hiển nhiên bị Long Cốt đả thương nặng, cánh tay phải của Trương Ly Nhi, càng là máu tươi đầm đìa, vẻ mặt tuyệt vọng.
- Thế nào? Tiểu mỹ nhân, biết rõ sự lợi hại của ta chưa? Ha ha ha!
Long Cốt cười to nói.
- Vương Khả, ngươi còn ôm mỹ nhân của ta làm gì? Còn không đỡ nàng qua cho ta?
Long Cốt trừng mắt nói với Vương Khả.
Một cỗ uy nghiêm của giáo chủ phát ra, Long Cốt tin, Vương Khả không dám ngỗ nghịch ý kiến của mình.
Nơi xa, Hoàng Hữu Tiên cũng lộ vẻ chờ mong.
- Tốt rồi, thời khắc Vương Khả đưa Trương Ly Nhi cho Long Cốt, chính là thời khắc Trương Ly Nhi hết hy vọng với Vương Khả, đến lúc đó chúng ta lại ra tay!
Hoàng Hữu Tiên trầm giọng nói.
- Vâng!
Đám người Tử Trọng Sơn ứng tiếng nói.
Bên trên lầu các nơi xa, Vương Khả nhìn Trương Ly Nhi trong ngực một chút.
Thực lực Long Cốt quá mạnh, Trương Ly Nhi bị một kích của hắn, thế mà không còn khí lực.
- Vương Khả, ngươi muốn đưa ta cho hắn?
Trương Ly Nhi hung tợn nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả hết nhìn Trương Ly Nhi, lại nhìn Long Cốt. Trong lòng cũng buồn bực không thôi.
Tại sao tên Long Cốt giáo chủ này lại háo sắc như này chứ? Đừng mà, không phải ngươi là nhất giáo chi chủ sao? Háo sắc như vậy làm gì? Mẹ nó! Bây giờ ta phải làm sao?
Mặc dù mình và Trương Ly Nhi trong sạch, nhưng nếu hiện tại ta đưa Trương Ly Nhi cho Long Cốt, vậy thanh danh của ta coi như bỏ sao?
Một khi tin tức truyền ra, danh dự của ta ở chính đạo sẽ bị hủy sạch, nếu sư tôn biết ta làm như vậy, nói không chừng còn muốn đoạn tuyệt quan hệ thầy trò, vậy chẳng phải ta mất sạch bên chính đạo sao?
Nhưng nếu như không đồng ý Long Cốt, vậy ta cũng không tiếp tục chờ ở Ma Giáo được nữa! Giáo chủ giận dữ, cơ nghiệp của ta ở Ma Giáo tính là cái gì chứ!
Một bên là chính đạo, một bên là ma đạo! Lại bắt ta lựa chọn sao?
Vương Khả nuốt một ngụm nước bọt, lộ ra vẻ đắng chát, thôi, bảo bối của mình không giấu được.
Vương Khả nhẹ nhàng kéo Trương Ly Nhi ra phía sau.
- Hả?
Long Cốt trợn mắt.
Hoàng Hữu Tiên ở nơi xa cũng trợn to mắt, chuyện này, chuyện này không nên! Vương Khả, ngươi có mấy cái lá gan vậy?
- Long Cốt giáo chủ, Trương Ly Nhi là người phụ nữ của ta, xin ngươi đừng có ý đồ với nàng!
Vương Khả hít sâu trầm giọng nói.
Trương Ly Nhi sau lưng cũng trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, có ý gì? Vương Khả nói, ta là người phụ nữ của hắn? Sao hắn có thể nói loại lời này?