Ta dựa vào cái gì để cho các ngươi tiến vào? Còn nói ta không phân rõ phải trái! Chu vương? Chu vương không tầm thường sao? Có thể muốn làm gì thì làm? Thánh tăng ngàn dặm xa xôi đến Đại Chu vương triều, siêu độ cho bách tính Đại Chu chết vì tai nạn, các ngươi còn liên tục quấy nhiễu, các ngươi lại xem thánh tăng là lòng lang dạ sói! Thánh tăng lao tâm vô lực vì bách tính Đại Chu vương triều, siêu độ mệt mỏi không chịu nổi, chỉ muốn nghỉ ngơi một chút, không tiếp khách mà thôi! Các ngươi còn muốn thế nào?
Vương Khả trợn mắt nói.
Bàn về 'Phân rõ phải trái', Vương Khả chưa từng thua ai.
- Đây là nhà ngươi sao? Nơi này rõ ràng là Trấn Ma Tự! Hẳn là thánh tăng làm chủ!
Chu vương quát mắng.
- Đất trống là ta mua, miếu là ta xây, ta đem Trấn Ma Tự cấp cho thánh tăng dùng, tại sao không phải nhà ta? Chu vương, ngươi nên mang theo quốc sư trở về đi! Chuyện trong tiên môn, ngươi là người thế tục không nên nhúng tay vào!
Vương Khả thúc giục.
Sắc mặt Chu vương cứng đờ:
- Làm càn, Vương Khả, ta hiện tại nghi vấn thánh tăng chính là một âm mưu! Ngươi còn dám nói khoác mà không biết ngượng trước mặt chúng ta? Hôm nay, ta và bồi quốc sư đến chọc thủng các ngươi!
Sắc mặt đám hoà thượng chung quanh cứng đờ, Chu vương náo loạn cái gì thế?
Bao quát quốc sư cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Chu vương, mẹ nó, còn chưa có bắt đầu đã chọc thủng rồi, ngươi hô sớm thế làm gì?
Vương Khả lại nhìn chằm chằm vào Chu vương, hít một hơi thật sâu.
- Tốt, tốt, tốt, các ngươi cũng hoài nghi thánh tăng là giả? Cũng hoài nghi đúng không? Tốt, tốt, tốt! Thánh tăng đến Chu Kinh, chưa từng có tư dục vì được cái gì, cũng không muốn lộ diện sợ quấy rầy sinh hoạt của mọi người! Cao tăng đại đức như vậy, chỉ vì thương sinh bách tính! Các ngươi lại hoài nghi thánh tăng dụng tâm hiểm ác! Được, các ngươi tốt! Các ngươi nghi vấn thánh tăng, nghi vấn thiên địa vô cực siêu độ đại hội! Vậy chúng ta sẽ rời khỏi!
Vương Khả quát lớn.
Rời khỏi?
Có ý gì?
Tất cả mọi người không hiểu nhìn về phía Vương Khả.
- Thánh tăng, bọn họ hoài nghi dụng tâm của chúng ta, quá hại người! Chúng ta rời đi thôi, ta dẫn ngươi đi Đại Thanh vương triều, biểu ca của ta khẳng định chào mừng ngài, có thể?
Vương Khả quay đầu nói vào nội viện Trấn Ma Tự một câu.
- A di đà phật, có thể!
Thánh tăng đáp lại.
Bốn phía, tất cả mọi người trợn mắt nhìn Vương Khả, chẳng ai ngờ rằng Vương Khả chơi tuyệt như vậy, trực tiếp không chơi nữa.
- Tốt rồi, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán! Quốc sư, Chu vương, các ngươi cũng không cần đến chọc thủng chúng ta, ta có thể nói cho các ngươi biết, các ngươi nói cái gì chính là cái gì! Các ngươi nói thánh tăng là giả, vậy chính là giả! Nơi đây không lưu chúng ta, tự có nơi lưu chúng ta! Mẹ nó, chúng ta vạn dặm xa xôi đến giúp đỡ Đại Chu vương triều, kết quả đổi lấy lại là nghi vấn và lạnh lùng, cáo từ, chúng ta lập tức dọn nhà! Nơi này, chúng ta từ bỏ!
Vương Khả quát lớn.
Quốc sư: …
Huyết Bào Lão Tổ: …
Một đám hòa thượng: …
Mẹ nó, kịch bản không phải như thế, sao các ngươi có thể rời đi? Sao có thể phủi mông một cái thật rời đi? Các ngươi đi như vậy, kế hoạch tiếp theo của chúng ta làm sao bây giờ?
Huyết Bào Lão Tổ tính toán tường tận, hắn lại không nghĩ tới, Vương Khả và thánh tăng tuyên truyền lâu như vậy, nói rời đi là rời đi, các ngươi không thể kiên trì một chút hay sao? Ít nhất chờ chúng ta đánh tới, các ngươi lại đi cũng được! Mẹ nó!
Không phải Vương Khả không vững tâm, mà là không cần thiết!
Dự tính ban đầu khi kiến tạo Trấn Ma Tự, chính là vì tìm Cung Vi! Bây giờ tìm được rồi, còn muốn Trấn Ma Tự làm gì? Lúc trước nghĩ tiếp tục ở lại đây, là vì tìm Giới Sắc đại sư, nhưng Tử Bất Phàm đã tìm giúp chúng ta! Còn ở lại Trấn Ma Tự làm gì? Chờ người khác tới vạch trần hay sao?
Thánh tăng là giả! Vương Khả hiểu hơn ai khác! Hiện tại đã có người muốn chọc thủng, ta có bệnh sao, còn đưa mặt tới cho người ta tát? Lưu lại diễn kịch với các ngươi? Vạn nhất diễn hỏng thì sao?
Thấy tốt thì lấy! Nên vỗ mông rời đi! Thuận tiện, cũng ném cái nồi cho các ngươi cõng! Ta thật thông minh!
Chu Kinh, quảng trường Phật Đầu!
Thời điểm Vương Khả và thánh tăng muốn bỏ gánh đi, tràng diện lâm vào lúng túng. Vương Khả phát bệnh tâm thần, quốc sư chỉ muốn gặp thánh tăng, tại sao ngươi lại bỏ gánh rời đi?
Kế hoạch của quốc sư làm sao bây giờ? Cục diện do Huyết Bào Lão Tổ bố trí làm sao bây giờ? Còn nữa, đám kia Huyết Bào Lão Tổ nhờ quan hệ an bài hòa thượng nắm nhóm, làm sao bây giờ? Ngươi không thể như không chịu trách nhiệm như vậy, nhiều người chờ hướng đi nội dung cốt truyện đấy, tại sao ngươi lại lui về sau màn?
Quốc sư hít sâu mấy hơi mới có thể áp chế xao động trong lòng.
Chu vương lúng túng, không biết làm như thế nào cho phải. Nhưng chuyện này còn lâu mới kết thúc, bởi vì dân chúng bị tướng sĩ bốn phía ngăn cản đã bắt đầu la hét.
- Thánh tăng, ngươi không thể đi!
- Đại vương, tại sao ngươi dám vu khống thánh tăng? Thánh tăng vô dục vô cầu, chỉ muốn siêu độ vong linh, nhưng ngươi mang theo quốc sư đến gây chuyện, bức thánh tăng rời Đại Chu vương triều, đây là vì cái gì?
- Cơ nghiệp hơn trăm năm của Đại Chu vương triều không thể huỷ trong thế hệ này!
- Hôn quân, thân nhân của ta bị yêu ma làm hại, ta bi thương muốn tự sát, thánh tăng đến đây siêu độ vong linh thân nhân của ta, ta mới có sống tiếp, tại sao ngươi muốn đuổi người? Chẳng lẽ, các yêu ma là ngươi an bài?
- Thánh tăng, ngươi không thể đi!
Rất nhiều bách tính là tín đồ la lớn, giống như muốn kéo Đại Chu đại vương xuống đài.
Sắc mặt Chu vương cứng đờ, ta làm cái gì? Tại sao đã biến thành hôn quân?
Gương mặt quốc sư cứng ngắc, trầm giọng nói:
- Vương Khả, ngươi không nên quá đáng!
- Ta quá đáng cái gì? Các ngươi muốn xông vào trong nhà của ta, ta không cho, các ngươi liền ép buộc ta! Ta không thể trêu vào, còn tránh không được sao? Chúng ta bây giờ muốn dọn nhà, được rồi? Người tới, thu dọn đồ đạc, đóng gói một lần, chúng ta lập tức rời đi!
Vương Khả không nhường chút nào.
- Vâng!
Đệ tử Vương gia trong Trấn Ma Tự kêu lên.
Quốc sư: …
Lời editor: Mỗi ngày 15-20c các đạo hữu ơi, cầu KP, cầu đề cử, cầu bình luận ủng hộ muội đi ạ! !! ! Khu bình luận vắng vẻ quá, huhu...