Bất Diệt Thần Vương

Chương 579: Chúng Ta Rời Khỏi, Được Rồi?




- Quốc sư, bọn họ nói, ngươi đến bồi tội với thánh tăng?

Đại vương Đại Chu đứng ở bên cạnh tò mò hỏi.

Quốc sư mặt đen lại:

- Bồi tội? Hừ, thánh tăng này là kẻ lường gạt mà thôi! Ta làm sao có thể bồi tội với hắn?

- A? Lừa đảo?

Chu vương trợn mắt.

- Hừ, thật to gan! Dám đến Chu Kinh gây sóng gió! Đợi chút nữa xem ta chọc thủng hắn trước mặt mọi người! Còn nữa, ngươi theo sát ta, đến lúc đó khả năng sẽ có yêu ma xuất hiện, chớ bị bắt đi!

Quốc sư nhìn về phía Chu vương.

- A, yên tâm, ta khẳng định luôn đi theo bên người quốc sư!

Chu vương lập tức khẩn trương nói.

Quốc sư và Chu vương nhìn đại môn bên ngoài tường viện Trấn Ma Tự, chờ đợi thánh tăng cùng Vương Khả mời tiến vào.

Trong một góc khác, Thử Vương và Huyết Bào Lão Tổ đều nhìn chằm chằm quảng trường Phật Đầu.

- Nhìn thấy không, quốc sư luôn đi cùng với Chu vương, chúng ta không tiện động thủ, một hồi tiến vào Trấn Ma Tự, một đám hòa thượng sẽ bức bách quốc sư bồi tội với thánh tăng! Đến lúc đó, quốc sư tất nhiên sẽ thẹn quá hoá giận, vào thời điểm tranh chấp với thánh tăng, ngươi ta lập tức động thủ!

Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.

Thử Vương nhìn về phía Huyết Bào Lão Tổ, lộ ra một tia kinh ngạc:

- Ngươi thật sự tính toán không có sơ hở?

- Tính toán không có sơ hở? Đương nhiên! Vì ngày hôm nay, ta đã vận dụng không biết bao nhiêu quan hệ và nhân tình!

Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.

Thử Vương gật đầu một cái:

- Tốt, tất cả đều chờ bọn họ tiến vào Trấn Ma Tự!

Thời điểm mọi người chờ đợi, Trấn Ma Tự mở cửa. Nhưng, chỉ mở ra nửa cửa. Vương Khả bước ra.

Quốc sư và Chu vương đều cười khẽ.

Huyết Bào Lão Tổ và Thử Vương cũng lộ ra thần sắc tự tin.

Tất cả, liền chờ Vương Khả đem quốc sư, Chu vương dẫn vào Trấn Ma Tự, sau đó đại chiến vô cùng căng thẳng.

- Chu vương? Quốc sư? Thánh tăng hôm nay không tiếp khách, các ngươi trở về đi!

Vương Khả bỗng nhiên nói một câu.

- Ách?

Sắc mặt quốc sư cứng đờ.

Các hoà thượng chung quanh chuẩn bị đổ thêm dầu vào lửa cũng sững sờ.

Huyết Bào Lão Tổ cùng Thử Vương đang nấp cũng ngạc nhiên.

Mẹ nó, tất cả đã an bài xong, đến bước cuối cùng rồi, còn kẹt?

Ngươi đuổi quốc sư và Chu vương rời đi? Bảo bọn chúng trở về? Kế hoạch của chúng ta làm sao bây giờ?

Vương Khả không phát hiện tình huống chung quanh đầy phức tạp, hắn vừa nói xong, thấy không ai mở miệng, lập tức gật đầu một cái.

- Tốt rồi, ta đã nói xong, cứ như vậy đi!

Vương Khả muốn đóng cửa từ chối tiếp khách.

Bên trong Trấn Ma Tự, hai nữ nhân đang náo với nhau, bản thân hắn còn chưa có thời gian xử lý, nào có thời gian chiêu đãi người khác?

Nhưng quốc sư, Thử Vương, Huyết Bào Lão Tổ nhìn Vương Khả định rời đi, thật sự muốn đóng cửa lại, tính toán của tất cả mọi người sắp biến thành công dã tràng, tràng diện lúng túng cỡ nào?

- Dừng lại!

Quốc sư kêu to một tiếng.

- Làm gì?

Vương Khả sững sờ.

Sắc mặt quốc sư vô cùng khó coi:

- Hôm nay, ta và Chu vương, tự mình từ vương cung đi ra một chuyến, gặp thánh tăng một lần! Thánh tăng có chuyện gì quan trọng, không chịu gặp chúng ta?

- Đúng vậy, đúng vậy, Vương Khả thí chủ, quốc sư cố ý đến đây bồi tội với thánh tăng, ngươi để quốc sư gặp thánh tăng một lần đi!

Một hoà thượng do Huyết Bào Lão Tổ an bài lập tức kêu lên.

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, gặp một lần? Bên kia, Cung Vi và Tử Bất Phàm đều sắp đánh nhau, ta nào có thời gian chiêu đãi các ngươi?

- Bồi tội? Không cần, thánh tăng lại không có trách tội các ngươi, quốc sư, ngươi không nên suy nghĩ quá nhiều, thoải mái tinh thần, trở về ngủ một giấc, ngày mai sẽ tốt rồi! Mau trở về đi!

Vương Khả thúc giục nói.

Quốc sư: …

Huyết Bào Lão Tổ: …

Mẹ nó, Vương Khả ngươi có bị bệnh không? Ai trở về ngủ một giấc?

- Lớn mật, ngươi tính là thứ gì! Dám ngăn cản quốc sư và bổn vương trong cảnh nội Đại Chu?

Chu vương trợn mắt.

- Chu vương, đầu óc của ngươi có bệnh hay không?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi nói cái gì?

Chu vương trợn mắt.

- Làm càn!

Một đám tướng sĩ quát mắng Vương Khả.

- Ngươi không phải là đại vương Đại Chu hay sao? Đúng, ngươi là Nhân Vương không tầm thường sao? Ca ta là đại vương Đại Thanh cũng không có phách lối như ngươi, ta chính là đệ tử tiên môn, ta là thượng tiên! Ngươi có thể khách khí một chút hay không?

Vương Khả trợn mắt nói.

Sắc mặt Chu vương cứng đờ, nhìn về phía quốc sư, giống hư muốn quốc sư giáo huấn Vương Khả.

- Ngươi đừng nhìn quốc sư, quốc sư khó lường hay sao? Hắn đến từ Độ Huyết Tự không tầm thường? Độ Huyết Tự cùng nổi danh với Thiên Lang Tông, ta là điện chủ Thiên Lang Tông, quốc sư là người nào trong Độ Huyết Tự? Bàn về cấp bậc hành chính, hắn chưa chắc cao bằng ta! Nói đi nơi nào, hắn cũng không thể tự dưng ra tay với ta! Ngươi còn trông cậy vào hắn gây sự với ta hay sao?

Vương Khả hỏi Chu vương.

Sắc mặt Chu vương cứng đờ.

- A di đà phật, Vương Khả, ngươi có phải quá đáng hay không!

Quốc sư trầm giọng nói.

- Cái gì qua? Các ngươi muốn vào nhà ta, ta không muốn cho các ngươi tiến vào, tại sao biến thành quá đáng? Úc, mạnh mẽ xông tới tư trạch, các ngươi còn lý luận? Các ngươi còn muốn đánh vào cửa hay sao? Nhiều đồng đạo nhìn như vậy, ta không cho ngươi vào nhà, ta sai hay sao? Nói đến Độ Huyết Tự, ngươi cũng không chiếm lý!

Vương Khả trợn mắt quát mắng.

Quốc sư: …

Huyết Bào Lão Tổ: …

Chu vương: …

Mẹ nó, Vương Khả quyết tâm không cho quốc sư và Chu vương vào cửa?

- Đây là nhân gian, Đại Chu vương triều, Phổ Thiên Chi Hạ Mạc Phi Vương Thổ (Trong Thiên Hạ Đều Là Vương Thổ), Suất Thổ Chi Tân Mạc Phi Vương Thần (Người Trong Vương Thổ Đều là Vương Thần) ! Vương Khả, đây là Chu Kinh, Chu vương có thể đi bất kỳ địa phương nào, huống chi, bần tăng và Chu vương lấy lễ để tiếp đón, chỉ cầu gặp thánh tăng một lần, tại sao ngươi dám vô lễ lỗ mãng như vậy?

Quốc sư lạnh lùng nói.

- Ai lỗ mãng vô lễ? Các ngươi muốn vào nhà ta, cũng không nói trước một tiếng, ngươi gọi việc này là lấy lễ để tiếp đón? Ý tứ lấy lễ để tiếp đón chính là, ngươi phải báo cho chúng ta biết trước một ngày đấy! Ngươi không có! Hôm nay mang theo một đống người muốn xông!