Ngươi cần phải nhớ cam đoan trước đó! Chỉ cần ta trói Giới Sắc đại sư đưa vào khuê phòng của ngươi, ngươi sẽ phụ trách bảo kê ta trong liên minh chính đạo, không, là bảo hộ ta!
1 Tử Bất Phàm trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi có ý gì? Đem Sắc Dục Thiên trói lại đưa vào phòng của nương nương khang? Không, đại hán râu cá trê ở trong khuê phòng nữ tử? Làm gì?
- Phí lực lượng chín trâu hai hổ? Trả giá to lớn?
Cung Vi trợn mắt nhìn về phía Vương Khả.
Ngươi thật không biết xấu hổ, bản thân lấy đồ của người khác, thời điểm không thể không trả lại, còn nữa mặt mũi nói lời hay như vậy?
- Cung điện chủ, ngươi không thể nói không giữ lời, ngươi mặc kệ ta làm sao làm được, ta trói Giới Sắc đại sư đến cho ngươi không được sao? Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, nếu không ta không đổi Giới Sắc đại sư trong tay Tử đường chủ, Giới Sắc đại sư tùy thời có nguy hiểm tính mạng! Ta đang cứu mạng hắn đấy, sao ngươi có thể không gật đầu? Ngươi xem một chút, thánh tăng còn đang làm chứng kiến đấy! Còn nữa, đường chủ Ma giáo cũng đang nhìn, ngươi không thể để Ma giáo chê cười chính đạo nha?
Vương Khả lập tức thúc giục.
Bất Giới hòa thượng mặt đen lại, ai bảo ngươi là ta làm chứng? Các ngươi muốn chà đạp đồ đệ của ta, ta còn phải làm chứng cho các ngươi?
Vẻ mặt Tử Bất Phàm biến thành cổ quái, cuối cùng hiểu ra, vì sao Vương Khả có thể lăn lộn phong sinh thủy khởi ở chính đạo như vậy, chính là vì tính cách không biết xấu hổ, sao hắn lại có da mặt dày như thế?
- Tốt, cứ trói người đến, để cho ta động phòng trước!
Cung Vi trợn mắt nói.
Vương Khả nhìn về phía Tử Bất Phàm, nội tâm Tử Bất Phàm run rẩy, ngươi là đại hán tử lại giả thành nữ tử, còn muốn động phòng với Sắc Dục Thiên? Mẹ nó, Sắc Dục Thiên đã tạo nghiệt gì?
- Có thể là có thể, nhưng, trước tiên trả Thiểm Điện Thần Tiên cho ta!
Tử Bất Phàm nói ra.
- Giao người trước!
- Giao tiên trước!
Hai nữ đều không nhường, sắc mặt Vương Khả biến thành khó coi:
- Hai vị, một tay giao người, một tay giao tiên!
- Đánh rắm, người lại không ở nơi này, ta biến người ra ở nơi nào? Trả Thiểm Điện Thần Tiên cho ta trước!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Vương Khả, đừng nghe nàng, vạn nhất, nàng gạt chúng ta thì sao? Nàng không bắt được tướng công ta thì sao?
Cung Vi lập tức cản lại.
- Nếu không, chúng ta chờ ngươi? Tử đường chủ, ngươi đi lấy người? Ta cũng đi lấy Thiểm Điện Thần Tiên, Thiểm Điện Thần Tiên cũng không ở bên người ta!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Ha ha, ngươi không tin ta?
Tử Bất Phàm mắt lạnh nhìn về phía Vương Khả.
- Không phải, việc này gọi là một tay giao tiền một tay giao hàng, là quy cũ bán hàng!
Vương Khả cười khổ nói.
- Không tin thì thôi, ngươi không trả Thiểm Điện Thần Tiên cho ta, ta trở về sẽ giết Sắc Dục Thiên, dù sao, ta cũng không vội Thiểm Điện Thần Tiên!
Tử Bất Phàm lập tức giở trò vô lại.
- Không thể, Tử đường chủ, không thể chơi như vậy!
Vương Khả lo lắng nói.
- Lão nương chỉ thích như vậy!
Tử Bất Phàm không buông tha.
- Mẹ nó, muốn giết tướng công ta, ta đánh chết ngươi trước!
Cung Vi lập tức vén tay áo lên.
- Hai vị, hai vị, từ từ nói chuyện!
Vương Khả lo lắng hô lên.
Mẹ nó, lúc trước là chuyện tốt, vì sao hai người các ngươi khó chơi như thế?
Hai nữ không ai nhường ai, thời điểm bầu không khí khẩn trương nhất, một đệ tử Vương gia xông vào đại điện.
- Gia chủ, quốc sư mang theo Chu vương, đã đến bên ngoài Trấn Ma Tự, muốn chúng ta mở cửa nghênh đón!
Đệ tử Vương gia nói ra.
- Quốc sư và Chu vương đến? Không gặp không gặp, không nhìn thấy chúng ta đang bận sao?
Vương Khả buồn bực nói.
Ta đang điều tiết hai nữ nhân sắp đánh nhau, đang không có biện pháp nào, ngươi bảo ta mở cửa nghênh đón? Nói đùa gì vậy?
- Vương Khả, ngươi lúc trước không phải nói, không gặp quốc sư và Chu vương không tốt lắm sao? Vạn nhất bọn họ ồn ào, chẳng phải…
Thánh tăng cau mày nói.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Đúng vậy, thực sự là phiền phức!
- Bất Giới hòa thượng, ngươi tới cản bọn họ một lúc, ta đi ra ngoài, đi một lúc sẽ trở lại!
Vương Khả lập tức nói.
Bất Giới hòa thượng: …
Hai đại lão Nguyên Anh cảnh, ngươi bảo một hoà thượng t ay trói gà không chặt ngăn chặn? Ngươi nghĩ gì thế?
- Tử đường chủ, Cung điện chủ, khẳng định có biện pháp vẹn toàn đôi bên, cứ chờ chút, các ngươi đừng có gấp, cùng lắm thì, ta và Cung điện chủ cùng đi theo Tử đường chủ lấy người! Chớ nóng vội, chớ nóng vội, chờ ta trở lại!
Vương Khả trấn an hai nữ nói.
- Hừ!
Hai nữ hừ lạnh một tiếng.
Tạm thời yên tĩnh, nhưng, hai bên đang lạnh lùng nhìn nhau. Hiển nhiên có thể bạo phát đại chiến bất cứ lúc nào.
- Bất Giới hòa thượng, nơi này nhờ vào ngươi đấy!
Vương Khả nói một câu.
Quay đầu, Vương Khả chạy ra ngoài Trấn Ma Tự, đi đón tiếp quốc sư và Chu vương.
Cửa Trấn Ma Tự, trên quảng trường Phật Đầu!
Đội xe của Đại Chu đại vương đến, tướng sĩ chung quanh xua đuổi đám người, cho xe ngựa Đại Chu đại vương có hoàn cảnh yên tĩnh và an toàn.
Dân chúng cũng không để ý, dù sao, đó là Đại Chu đại vương nha! Đương nhiên phải có khí độ của quân vương.
- Nhìn xem, đó là Đại Chu đại vương? Còn nữa, đó là quốc sư lực áp yêu ma tứ phương, nghe nói đến từ Độ Huyết Tự, thật là lợi hại!
Một bách tính bị các tướng sĩ cản ở vòng ngoài nói ra.
- Quốc sư lợi hại cái gì? Hắn có lợi hại bằng thánh tăng không? Thánh tăng chính là đệ tử của Địa Tàng Vương Bồ Tát!
- Thế nhưng mà, thánh tăng không có tu vi!
- Thánh tăng cần gì tu vi? Hắn tới thế gian là tu hành, làm sao có thời giờ tu luyện thần công? Thánh tăng có Địa Tạng Vương trông nom, sau khi hành thiện tích đức ở nhân gian, chết rồi trực tiếp thành tiên!
- Nghe nói, lần trước bức thánh tăng giảng kinh, chính là quốc sư! Nghe nói quốc sư tới xin lỗi thánh tăng!
- Không thể nào, hắn chính là cao tăng của Độ Huyết Tự, làm sao có thể bồi tội với thánh tăng?
- Độ Huyết Tự tính là cái gì chứ, có thể so sánh với đệ tử của Địa Tàng Vương Bồ Tát đệ hay sao?
...
Bốn phía nghị luận ầm ĩ, mặc dù âm thanh nghị luận của dân chúng và đệ tử chính đạo không lớn, nhưng, quốc sư vẫn nghe rõ ràng, cho dù ngày xưa khí định thần nhàn, da mặt cũng phải co giật vài lần.