Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
- Đúng, chính là bảo nàng đánh!
Vương Khả chỉ vào Cung Vi.
- Không sai, hắn bảo ta đánh hắn một quyền, sau đó còn tự cầm chiếc đũa châm cứu! Ta cũng không biết hắn muốn làm gì!
Cung Vi gật đầu một cái.
Tử Bất Phàm: …
Chẳng lẽ đầu óc của Điền Chân thật sự có bệnh?
- Đúng rồi, quên giới thiệu, vị này là phu nhân của Sắc Dục Thiên!
Vương Khả chỉ Cung Vi bên cạnh.
- Phu nhân của Sắc Dục Thiên? Là nương nương khang?
Tử Bất Phàm trợn mắt kinh ngạc nói.
- Đánh rắm, Vương Khả, ngươi đừng nói lung tung, ta không có quen hệ với Sắc Dục Thiên! Tướng công của ta là Giới Sắc! Không phải Sắc Dục Thiên!
Cung Vi trợn mắt nhìn Vương Khả.
- Giống nhau, giống nhau, chẳng phải ta muốn Tử Bất Phàm hiểu ngươi là ai sao?
Vương Khả lập tức giải thích nói.
- Hừ!
Cung Vi trợn mắt nhìn Vương Khả.
Tử Bất Phàm lại lật tay lấy ra một tấm truyền đơn, chính là truyền đơn tuyên truyền của Vương Khả. Truyền đơn có chân dung của Giới Sắc.
Tử Bất Phàm nhìn truyền đơn một chút, quay đầu nhìn về phía thánh tăng:
- Ngươi là Giới Sắc? Là tướng công của hắn?
- A di đà phật, hiểu lầm hiểu lầm!
Bất Giới hòa thượng run rẩy.
Tướng công của con cọp cái này? Nói đùa gì vậy.
- Đánh rắm, hắn không phải Giới Sắc!
Cung Vi trợn mắt nói.
- Tử đường chủ, chúng ta nói về Giới Sắc, là Sắc Dục Thiên!
Vương Khả lập tức giải thích.
Tử Bất Phàm nhìn ba người trong đại điện, trầm ngâm một hồi:
- Nói như vậy, nói như vậy, ta bắt được Sắc Dục Thiên, không phải là giả?
- n? Có ý gì?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Cung Vi, Bất Giới hòa thượng cũng nhìn về phía Tử Bất Phàm.
- Hừ, vài ngày trước, ta bắt một hòa thượng, dung mạo giống như đúc Sắc Dục Thiên, ta còn tưởng rằng là Sắc Dục Thiên mất trí nhớ, dò xét hắn một lần, kết quả, hắn nói thẳng mình là hòa thượng! Xem đệ tử Ma giáo như kẻ thù? Giống như học Sắc Dục Thiên hô cái gì Đại Uy Thiên Long, kết quả, yếu đuối, vừa đẩy đã ngã, hắn thật sự là Sắc Dục Thiên?
Tử Bất Phàm híp mắt nói.
- Tướng công của ta bị ngươi bắt? Ngươi làm gì hắn?
Cung Vi giận dữ nói.
- Bớt giận, bớt giận, Cung điện chủ, chúng ta hảo hảo nói, hảo hảo trò chuyện, có chuyện gì cứ từ từ nói rõ!
Vương Khả lập tức ngăn cản Cung Vi sắp nổi giận.
Tử Bất Phàm kinh ngạc nhìn về phía Cung Vi:
- Ngươi là nam hay là nữ?
- Vị này là Thiên Lang Tông Nam Lang Điện chủ, Cung Vi, Cung điện chủ! Nương môn trong sáng, không, nữ nhân trong sáng!
Vương Khả giải thích nói.
- Thiên Lang Tông? Là Nam Lang Điện chủ đã tám trăm năm chưa từng lộ diện?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
- Hai vị bớt giận, có chuyện gì cứ nói rõ ràng, nói rõ ràng! Chúng ta dùng lời nói giải quyết vấn đề, không phải đến gây mâu thuẫn!
Vương Khả lập tức ngăn cản hai nữ.
Hai nữ trợn mắt nhìn Vương Khả.
Con mẹ ngươi, rốt cuộc ngươi là đệ tử chính đạo hay là đệ tử ma đạo. Đứng ở bên nào?
- Tử đường chủ, ngài nói tới Giới Sắc đại sư, không, Sắc Dục Thiên bị ngươi bắt?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không sai, đang ở trong tay ta!
Tử Bất Phàm bình tĩnh nói.
- Vậy ngươi định làm gì hắn?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Vốn chỉ cho rằng hắn giống Sắc Dục Thiên, chuẩn bỉ bảo hắn nghe lời giả mạo Sắc Dục Thiên, làm việc cho ta, kết quả, hắn đúng là Sắc Dục Thiên, ha ha, chuyện trên thế gian này quá thần kỳ!
Tử Bất Phàm cổ quái nói.
- Ngài có nghĩ tới hay không, Sắc Dục Thiên bây giờ bị toàn bộ Ma giáo truy nã? Nếu ngài thu lưu Sắc Dục Thiên, sẽ bị đám người Ma Tôn căm thù? Sẽ chọc phiền phức?
Vương Khả hỏi.
- Hừ, không để người ta biết không là được rồi! Ai sẽ nói ra?
Tử Bất Phàm khinh thường nói.
- Ta sẽ nói ra!
Vương Khả nói.
Tử Bất Phàm: …
Ngươi thật không biết xấu hổ, ngươi tự tìm cái chết? Còn dám đối nghịch đến cùng với ta?
Mắt thấy Tử Bất Phàm sắp nổi giận, Vương Khả lập tức kêu lên:
- Không chỉ có ta, ngươi xem, vị thánh tăng này vàCung điện chủ, bọn họ cũng sẽ nói ra!
Tử Bất Phàm nhìn về phía hai người, Cung Vi thần sắc như thường, thánh tăng lại biến sắc:
- A di đà phật, người xuất gia sẽ không nói ra, các hạ không cần nhìn ta!
- Vương Khả, ngươi đang muốn nói điều gì?
Tử Bất Phàm mắt lạnh nhìn về phía Vương Khả.
- Tử đường chủ, ngài xem, ta có một đề nghị, việc này, tốt với ta, tốt với ngươi, tốt với Cung điện chủ, đối với thánh tăng, đề nghị đều tốt với bốn người chúng ta, các ngươi xem thế nào?
Vương Khả nói ra.
- A?
Ba người nhìn về phía Vương Khả.
- Là thế này, Sắc Dục Thiên đối với ngươi mà nói, nhưng thật ra là củ khoai lang bỏng tay! Sao có thể không dùng củ khoai lang bỏng tay này đổi chút gì đó chứ?
Vương Khả nhìn về phía Tử Bất Phàm.
- Đổi cái gì?
Tử Bất Phàm hiếu kỳ nói.
- Thiểm Điện Thần Tiên! Ngươi yên tâm, ta tìm kiếm Thiểm Điện Thần Tiên giúp ngươi, một tay giao tiền một tay giao hàng, không, một tay giao người một tay giao tiên, ngươi được chỗ tốt, giải quyết củ khoai lang bỏng tay, làm sao?
Vương Khả mong đợi nói.
- Thiểm Điện Thần Tiên, quả nhiên ở chỗ của ngươi!
Tử Bất Phàm trợn mắt nói.
- Đừng, Tử đường chủ, Thiểm Điện Thần Tiên có ở chỗ của ta hay không, việc này không nói trước, ngươi làm mất Thiểm Điện Thần Tiên, lại không liên quan đến ta, cũng không phải ta trộm Thiểm Điện Thần Tiên từ trong tay ngươi! Ngươi không thể đổ tội cho ta được! Ta là vô tội!
Vương Khả vội vàng rửa sạch hiềm nghi.
Tử Bất Phàm mặt lạnh nhìn về phía Vương Khả.
- Ngài đừng nhìn ta như vậy, ta cũng chỉ giúp ngài giải quyết vấn đề thôi, ta biết Thiểm Điện Thần Tiên ở đâu, ta phụ trách tìm giúp ngài, một tay giao người, một tay giao tiên, làm sao? Ngài giải quyết củ khoai lang bỏng tay, lại tìm về bảo bối thất lạc nhiều năm! Nhất tiễn song điêu nha!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Hừ, Sắc Dục Thiên đối với ta là khoai lang bỏng tay, đối với ngươi thì không phải?
Tử Bất Phàm trợn mắt nói.
- Ai, ngươi nói đúng!
Vương Khả lập tức hưng phấn nói.
Tử Bất Phàm: …
Vương Khả quay đầu nhìn về phía Cung Vi:
- Cung điện chủ, ngài nghe được chưa, Tử đường chủ đáp ứng ta, ta phí lực lượng chín trâu hai hổ, trả giá thật lớn mới tìm về Sắc Dục Thiên, không, mới đổi lấy Giới Sắc đại sư!