Quốc sư nhíu mày nhìn Chu vương một chút, đúng thế, bản thân hắn đã tra hỏi nhiều ngày, nếu có vấn đề, đã sớm tra ra được.
- Quốc sư, chúng ta có nên đi về hay không?
Chu vương khẩn trương nói.
- Bần tăng muốn đi gặp thánh tăng một lần, nếu như đại vương không muốn đi, có thể lập tức chỉ huy đội xe trở về, bản thân bần tăng xuất thân từ Trấn Ma Tự!
Quốc sư trầm giọng nói.
Sắc mặt Chu vương cứng đờ:
- Trả, thôi đi, quốc sư đi đâu, ta đi đó!
- Ngươi cứ sợ những Yêu Ma kia như vậy?
Quốc sư cau mày nói.
- Sợ, đương nhiên sợ, ta chỉ là một kẻ phàm nhân! Liều mạng tu luyện, hiện tại cũng chỉ đạt tới Tiên Thiên cảnh, ta làm sao không sợ?
Chu vương lập tức nói.
Quốc sư nhíu mày nhìn chằm chằm vào Chu vương, lắc đầu:
- Ngươi là quân vương có lá gan nhỏ nhất mà ta từng gặp!
Chu vương:...
- Chờ lát nữa theo sát ta, khả năng có đại chiến!
Quốc sư trầm giọng nói.
- Được! Tốt, tốt!
Chu vương lập tức liều mạng gật đầu một cái.
Đội xe Chu vương chạy trên đời cái. Nơi xa có hai thân ảnh mặc huyết bảo đang nhìn chằm chằm.
- Huyết Bào Lão Tổ, bọn họ đi ra!
Một huyết bào nhân trầm giọng nói.
- Ta thấy rồi, Thử Vương! Giống như ta suy đoán!
Huyết Bào Lão Tổ cười lạnh nói.
- Giống như ngươi suy đoán? Chẳng lẽ, quốc sư, Chu vương rời khỏi vương cung, là ngươi sắp đặt?
Thử Vương kinh ngạc nói.
Huyết Bào Lão Tổ im lặng.
- Ngươi tìm người ép buộc quốc sư? Buộc quốc sư đến đây thăm viếng thánh tăng? Tê ~~~? Vì sao? Nếu ta dò xét không sai, những hoà thượng đi ép buộc quốc sư đều là đệ tử chính đạo, ngươi làm cách nào điều động bọn họ?
Thử Vương kinh ngạc nói.
Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói:
- Ta có biện pháp của ta, ngươi không cần biết rõ!
Thử Vương im lặng, hiển nhiên, hai người đều có bí mật của mình. Trong tình huống người ta không muốn nói, hai bên đều không nói gì.
- Ngươi cho rằng, phật bảo ở trên người Chu vương?
Thử Vương hiếu kỳ nói.
- Chu vương? Hừ!
Huyết Bào Lão Tổ phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường.
- Thế nhưng mà, quốc sư luôn bảo hộ bên cạnh Chu vương, ngươi làm sao bây giờ?
Thử Vương cau mày nói.
- Đợi chút nữa, quốc sư tiến vào Trấn Ma Tự, thời điểm thăm viếng thánh tăng, nhất định sẽ có thư giãn! Trong nháy mắt đó, chúng ta lập tức động thủ!
Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.
- Chờ bọn chúng vào Trấn Ma Tự, bắt đầu động thủ?
Thử Vương nghi ngờ nói.
- Không sai, quốc sư thực lực cường đại, ngươi ta đại chiến một trận lúc trước đều không đánh lại! Nhưng, lần này chúng ta cũng không phải đến dây dưa, ngươi phụ trách ngăn cản quốc sư, ta tới bắt tiểu tử kia, không, ta tới chọn đồ vật đoán vương tương lai! Sau khi đắc thủ, chúng ta lập tức rời đi!
Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.
- Còn thánh tăng thì sao? Thánh tăng có khả năng chính là người Sắc Dục Thiên!
Thử Vương cau mày nói.
- Ta không quan tâm thánh tăng có phải Sắc Dục Thiên hay không, ta chỉ cần Chu vương, đến lúc đó, ngươi nghĩ bắt Sắc Dục Thiên, ngươi cứ bắt!
Huyết Bào Lão Tổ trầm giọng nói.
Thử Vương nhìn chằm chằm vào Huyết Bào Lão Tổ nói:
- Nói như vậy, phật bảo thật nằm trên người Chu vương?
Huyết Bào Lão Tổ nhìn đội xe xa xa, cũng không lên tiếng.
Trong Trấn Ma Tự.
Vương Khả và Cung Vi đã đạt thành ăn ý, cũng nhận được Cung Vi hứa hẹn, mặc dù Bất Giới hòa thượng sống chết không chịu làm chứng, nhưng, Vương Khả cũng không sợ Cung Vi quỵt nợ.
- Vương Khả, ngươi thật tự tin như vậy?
Cung Vi kinh ngạc nói.
- Đương nhiên, tìm ngươi, ta còn tìm được, tìm Giới Sắc đại sư, sao có thể không tìm thấy?
Vương Khả tự tin nói.
- Ngươi chuẩn bị tìm thế nào?
Cung Vi hiếu kỳ nói.
- Còn phải đi tìm hay sao? Chỉ cần Bất Giới hòa thượng tiếp tục bại hoại thanh danh của Giới Sắc đại sư, ta không tin hắn sẽ thờ ơ, ta phỏng đoán, hắn nghe tin tức nơi này, sẽ giống như ngươi, vội vàng chạy tới!
Vương Khả giải thích nói.
Cung Vi:...
Bất Giới hòa thượng:...
Ngươi này không biết xấu hổ, chiêu số tổn hại âm đức như vậy cũng có thể làm được?
- A di đà phật, người xuất gia tứ đại giai không, Giới Sắc cũng là kẻ phật tâm có thành tựu, hắn sẽ quan tâm việc này? Ta thấy, ngươi nên thay biện pháp đi.
Bất Giới hòa thượng cau mày khuyên nhủ.
- Người nào nói? Ta nhớ Giới Sắc hòa thượng có chứng ép buộc! Người có chứng ép buộc chứng, làm sao cho phép người khác làm hỏng thanh danh của hắn? Đặc biệt là sư tôn đang bại hoại thanh danh của hắn, hắn sẽ càng nóng lòng làm rõ nha?
Vương Khả nhớ lại.
- Ta không có làm hỏng thanh danh Giới Sắc, hơn nữa, còn không phải bị ngươi hại hay sao?
Bất Giới hòa thượng tức giận nói.
- Chứng ép buộc? Tướng công ta có chứng ép buộc gì?
Cung Vi ngạc nhiên nói.
- Ngươi không biết sao? Chính là Trấn Ma Tự, hắn bệnh tâm thần, không, hắn bị chứng ép buộc, Trấn Ma Tự đã nổ tung, hắn còn muốn xây dựng giống như đúc! Một toà miếu hoang, đáng giá chữa trị giống như đúc hay sao? Hơn nữa, Trấn Ma Tự không có trận pháp đặc biệt gì, trấn áp Huyết Ma? Có cái rắm Huyết Ma đấy! Ma chủng phía dưới cũng là ma chủng bản thân Sắc Dục Thiên! Trấn áp chính hắn sao?
Vương Khả khinh thường nói.
- A di đà phật, Vương Khả thí chủ, ngươi thật có tuệ căn!
Bất Giới hòa thượng nói ra.
- Tuệ căn gì?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Giới Sắc, ở Trấn Ma Tự, trấn áp là chính hắn!
Bất Giới hòa thượng nói ra.
Vương Khả: …
Bản thân trấn áp bản thân?
- Hắn trước kia pháp danh là Sắc Dục Thiên, về sau nhập ma, tính tình đại biến, nhưng, bởi vì ta dạy biện pháp cho hắn, trừ tính cách ban đầu ra, một lần nữa ngưng tụ ra tính cách Giới Sắc, tính cách ý chí Giới Sắc không ngừng mạnh lên, cũng là tâm linh Giới Sắc cường đại! Giới Sắc trấn áp Sắc Dục Thiên, chính là tâm ma của hắn! Hắn trấn áp không phải là Huyết Ma, mà là chính hắn! Toà Trấn Ma Tự kia đại biểu tâm cảnh của hắn! Cái gọi là tượng phật tàn phá trong Trấn Ma Tự, thật ra đại biểu hắn trấn áp tâm ma thất bại! Phóng thích ra Huyết Ma Họa Loạn Thập Vạn Đại Sơn, thật ra chính là phóng xuất tâm ma của mình, Sắc Dục Thiên! Cho nên, ngày qua ngày tự mình trấn áp mình trong Trấn Ma Tự! Cho nên, hắn mới không hy vọng Trấn Ma Tự có biến hóa!
Bất Giới hòa thượng giải thích.