Bất Diệt Thần Vương

Chương 574: Ta đục lỗ?




Hắn nói với ta, đi về hướng tây! Ta liền đi tìm, kết quả không tìm được, nghe nói tướng công ta biến thành thánh tăng, tới nơi này mở cái gì đại hội siêu độ?

Cung Vi trầm giọng nói.

- Là thiên địa vô cực siêu độ đại hội!

Vương Khả giải thích.

Cung Vi mặt đen lại:

- Ngươi biên ra?

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, đề tài này không thể lại nói, quay đầu nhìn về phía Bất Giới hòa thượng:

- Vì sao Cung điện chủ tới hỏi ngươi tung tích Giới Sắc đại sư? Không phải ngươi hàng ngày đều ở Chu Kinh sao? Giới Sắc đại sư cũng không tới Chu Kinh?

- Ta biết thần thông Phật môn, 'Tha tâm thông' !

Bất Giới hòa thượng nói ra.

- Tha tâm thông?

Sắc mặt Vương Khả mờ mịt.

- Mặc dù Bất Giới hòa thượng bị phế tu vi, nhưng, còn nữa một số bản lĩnh kỳ kỳ quái quái, ví dụ như tha tâm thông, hắn có thể thông qua năng lực này, cảm ứng được phương vị đại khái của tướng công!

Cung Vi giải thích.

Vương Khả trợn mắt nhìn về phía Bất Giới hòa thượng:

- Thật hay giả? Vệ tinh định vị? Ngươi còn nữa bản lãnh này?

- Thần thông Phật môn không phải vệ tinh định vị! A di đà phật!

Bất Giới hòa thượng giải thích.

- Vậy có thể gọi điện thoại cho Giới Sắc hòa thượng hay không? Không, chính là phật pháp, tâm linh cảm ứng, hai người cách mười vạn tám ngàn dặm, tâm sự với nhau?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Trước mắt còn không có tu đến trình độ này, nhưng, trên lý luận mà nói, tha tâm thông có thể làm được!

Bất Giới hòa thượng giải thích.

- Cao cấp như vậy? Đại sư, có thể dạy cho ta hay không?

Vương Khả kích động nói.

- A di đà phật, Vương Khả thí chủ muốn học, cũng không phải là không thể được, chỉ cần quy y ngã Phật, phật pháp của ta đều có thể truyền cho ngươi!

Bất Giới hòa thượng gật đầu một cái.

Vương Khả mặt đen lại:

- Bảo ta làm hòa thượng, ngươi nghĩ như thế nào? Ta còn muốn cưới lão bà, nối dõi tông đường đấy, gia đình ta chín đời đơn truyền đấy!

- Đó cũng không có biện pháp!

Bất Giới hòa thượng lắc đầu.

- Không đúng, có thể làm hòa thượng giống như ngươi hay không? Cái gì đều không cần giới, không được sao? Ta vẫn có thể lấy vợ sinh con?

ÁNh mắt Vương Khả sáng lên.

Bất Giới hòa thượng mặt đen lại:

- Đừng giống như ta, bần tăng Bất Giới, là buông xuống chấp niệm, cũng không phải thật muốn đi phạm giới! Hòa thượng là không thể kết hôn sinh con!

- Người nào nói? Không phải đồ đệ ngươi cưới lão bà hay sao? Việc này, không phải Cung điện chủ đang ở đây sao?

Vương Khả không tin.

Bất Giới hòa thượng: …

- Ngươi thật hẹp hòi!

Vương Khả trợn mắt.

Bất Giới hòa thượng: …

- Cung điện chủ, ngươi cũng thấy đấy, vì tìm ngươi, thật không dễ dàng! Ngươi xem, có biện pháp nào về làm tông chủ chúng ta hay không?

Vương Khả lần thứ hai hỏi.

- Nghĩ cũng đừng nghĩ!

Cung Vi trợn mắt nhìn Vương Khả.

- Không phải, ngươi có thể ra điều kiện, chúng ta có thể thương lượng một chút, cùng lắm thì, cùng lắm thì, ta hi sinh một lần, cho ngươi sờ ngực một chút?

Vương Khả lộ ra vẻ mặt hi sinh rất lớn.

- Người quen, ta không hạ thủ được!

Cung Vi lắc đầu.

Vương Khả: …

- Ngươi nói bàn điều kiện? Cũng được, giúp ta tìm ra tướng công, sau đó bảo tướng công ta và ta cùng đi Thiên Lang Tông! Làm áp trại phu nhân của ta, không, là áp trại tướng công, ta có thể suy nghĩ một chút!

Cung Vi trực tiếp ra điều kiện.

- Hô, tốt, ta hết sức! Có điều kiện là tốt!

Vương Khả thở dài một hơi.

- A di đà phật, Giới Sắc đã xuất gia, đã không có khả năng lại lấy vợ sinh con, các ngươi nên bỏ ý nghĩ đó đi!

Bất Giới hòa thượng lắc đầu nói.

Vương Khả trợn mắt:

- Chính ngươi không kiêng ăn mặn, dựa vào cái gì không cho người khác lấy vợ sinh con? Chuyện của Giới Sắc hòa thượng, liên quan gì đến ngươi, cần ngươi lắm miệng!

Bất Giới hòa thượng: …

Ngươi cũng biết tu vi ta bị phế, cho nên, liền không sợ ta?

- Cung điện chủ, cứ quyết định như vậy, Giới Sắc đại sư có chịu nối lại tiền duyên cùng ngươi hay không, chúng ta mặc kệ, ta phụ trách tìm Giới Sắc đại sư, sau đó trói đưa vào phòng của ngươi, cho ngươi xử lý! Ngươi xem được không?

Vương Khả nhìn về phía Cung Vi.

- Trói vào phòng của ta?

Ánh mắt Cung Vi sáng lên.

- Đúng thế, đến lúc đó, ngươi muốn làm gì thì làm gì, dù sao cũng là tướng công của ngươi, chúng ta làm bộ không thấy! Ngươi tự mình xử lý! Ta làm được việc này, ngươi đáp ứng ta trở về kế thừa vị trí tông chủ, sau đó, ở Thiên Lang Tông bảo bọc ta, ngươi xem thế nào?

Vương Khả mong đợi nói.

- Ha ha ha, ta còn không tìm ra tướng công, ngươi còn nói khoác không biết ngượng, nói đem hắn trói đến gian phòng của ta? Tốt, cứ quyết định như vậy đi!

Cung Vi không tin nói.

- Một lời đã định, Bất Giới hòa thượng, ngươi nghe được rồi chứ, ngươi làm chứng!

Vương Khả nói với Bất Giới hòa thượng.

Bất Giới hòa thượng mặt đen lại, chứng kiến? Chứng kiến hai người các ngươi tai hoạ đồ đệ của ta, trói vào trong phòng? A ~~ phi!

Chu Kinh, cửa vương cung!

Một đội xe Vương gia đi chậm hướng về thành đông Trấn Ma Tự. Có tướng sĩ mở đường hết sức uy nghiêm. Trong đội xe là một cỗ xe ngựa to lớn, lại là Long xa của đại vương Đại Chu!

Long xa kéo bên trong, ngồi 2 người. Lại là Đại Chu đại vương cùng quốc sư.

Chu vương dung mạo giống bốn mươi, mi tâm có một nốt ruồi son như máu, mặc long bào, trong mắt kinh nghi bất định.

- Quốc sư? Chúng ta chờ ở vương cung là được rồi, ra ngoài làm gì? Thánh tăng kia, ngươi không cần quản hắn!

Chu vương nhíu mày lo lắng nói.

- A di đà phật, đại vương không muốn đi xem?

Quốc sư trầm giọng hỏi.

- Ta không muốn, ta muốn ở trong vương cung, bằng không đám yêu ma kia sẽ bắt ta!

Trong mắt Chu vương đầy vẻ sợ hãi.

Quốc sư nhìn về phía Chu vương cau mày nói:

- Đại vương, có phải ngươi còn nữa việc gì đó không nói với ta đúng không?

- Nói cái gì?

Chu vương khẩn trương nhìn về phía quốc sư.

- Nói thí dụ như, Sắc Dục Thiên, có giao thứ gì đó cho ngươi đảm bảo hay không?

Quốc sư trầm giọng nói.

- Ta không biết, chẳng phải ta đã để ngươi kiểm tra rồi hay sao? Không có!

Trong mắt Chu vương đầy hoảng hốt.